Thẩm Hạ Lan đột nhiên dừng lại, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy khóe miệng người đàn ông này nhếch lên, cô nhìn gương mặt nghiêm túc trước mặt.
Người đàn ông này vẫn xấu xa như ngày nào.
Bỗng nhiên có vô số khoảnh khắc hạnh phúc xuất hiện trong đầu cô.
Một cảm giác ngọt ngào bao trùm lấy cô.
Thẩm Hạ Lan tựa vào vai Diệp Ân Tuấn, dịu dàng nói: “Anh có kế hoạch gì không?”
“Em hỏi cái gì?”
“Lịch trình du lịch.”
Lúc này, Thẩm Hạ Lan thực sự muốn đi du lịch với Diệp Ân Tuấn.
Diệp Ân Tuấn cười nói: “Trở về rồi nói.”
Hai người cùng nhau đi dạo trên con phố, cây ngô đồng ở đây rất đẹp, gió thổi qua nghe xào xạc.
Thẩm Hạ Lan chưa từng thấy trên một con phố trồng nhiều cây ngô đồng như vậy, không nhịn được cười nói: “Nghe nói năm đó có người vì vợ mình mà trồng rất nhiều cây ngô đồng nước Pháp.”
“Em cũng muốn sao? Vậy anh sẽ bảo Tử Thu mua một con đường, sau đó trồng cây ngô đồng nước Pháp cho em ngắm.”
Dáng vẻ vung tiền như rác của Diệp Ân Tuấn khiến Thẩm Hạ Lan không nói nên lời.
“Đừng, em chỉ nói vậy thôi.”
Thẩm Hạ Lan vội ngăn cản.
Cô biết ngay cả khi cô nói mình muốn có sao trên trời thì người đàn ông này cũng sẽ tìm cách hái chúng về cho mình.
Một người đàn ông như vậy thì người nào mà không yêu cho được?
Thẩm Hạ Lan nhìn khuôn mặt đẹp trai của Diệp Ân Tuấn rồi thở dài.
Chẳng trách có rất nhiều phụ nữ tranh nhau trèo lên giường của anh.
Tìm được một người chồng tuyệt vời như vậy, cô cũng vất vả lắm không phải sao?
Thẩm Hạ Lan nói thầm trong lòng, sau đó bật cười.
“Cười gì vậy?”
“Không có gì, em chỉ nghĩ nếu anh xấu đi một chút thì tốt rồi. Anh đẹp trai quá thì sẽ có nhiều phụ nữ muốn nhào lên, em sẽ rất mệt mỏi.”
Thẩm Hạ Lan hờn dỗi.
Diệp Ân Tuấn sửng sốt, sau đó nói: “Đẹp hay xấu thì có liên quan gì? Cũng chỉ là một cái thân xác mà thôi.”
Xem đi, người đàn ông này thực sự có thể khiến người ta tức chết mà.
“Vậy tại sao lúc đầu anh không cưới một người xấu xí đi?”
Thẩm Hạ Lan liếc anh một cái.
Diệp Ân Tuấn sợ vợ, ôm lấy bả vai cô nói: “Đẹp rồi thì ai muốn xấu đúng không?”
“Anh nói gì cũng được hết ấy. Mà này, tay nghề của Kiều thật sự không tệ nha. Anh nhìn em xem, em soi gương cũng có cảm giác lạ lẫm lắm ấy.”
Thẩm Hạ Lan đến giờ vẫn cảm thấy có chút kỳ diệu.