Cục Cưng Kiêu Ngạo Pk Tổng Tài Papa

Chương 81: Chương 81: Chương 80




Ads Chương 80: Là cô.

 

Tống Ngọc San nhìn Vú Bảo đau khổ cầu xin, Vú Bảo theo bà nhiều năm như vậy, thậm chí Tư Kình Vũ cùng Lập Hạ đều từng uống sữa của bà ta. Nhìn bà ta bươn bả ngang dọc, khổ thành như vậy, Tống Ngọc San nhất thời không đành lòng: “Bà cũng có thể ở lại Tư gia, nhưng nếu làm cho tôi phát hiện Vương Đồng không tuân theo phép tắc, cả nhà các người liền biến mất cho tôi.”

“Vương Đồng phải ở lại công ty.” Tư Thành Đống đột nhiên nói, “Kình Vũ, con nên biết năng lực làm việc của Vương Đồng. Cô ta là nhân tài do ba một tay bồi dưỡng nên, ba không thể để cho cô ta đi.”

Tống Ngọc San vừa nghe Tư Thành Đống nói, còn là vì Vương Đồng mà mở miệng, sắc mặt càng khó coi. Chỉ vì có con cái ở đây, bà ta đành nhịn xuống.

Tư Kình Vũ thừa nhận ba hắn nói rất đúng, năng lực làm việc của Vương Đồng là rõ như ban ngày, cô ta từng tham gia vài hạng mục lớn, cũng kiếm được lợi nhuận không ít cho công ty. Cô gái kia, nếu hắn sa thải cô ta ra khỏi tập đoàn Thao Thiết, có không ít công ty lớn cần cô ta. Như vậy đi, ngày mai điều cô ta đến ban ngoại giao. “Ba, bây giờ tôi nghe lời ba, nhưng cũng xin ba không nên lại làm cho nhà ta thất vọng.”

Tư Thành Đống nghe con nói vậy, cũng liền không nói gì thêm.

“Ba, ba mới vừa nói câu kia là có ý gì?” Tư Lập Hạ không quên vừa rồi ba cô ta nói gì, rất kinh ngạc, thật đáng sợ, cô cho tới giờ đều không thể nào phản ứng.

“Ba của con nhất thời nóng giận, Lập Hạ, không cần để ở trong lòng.” Tống Ngọc San vội vàng nói.

“Không, ba, nói cho con biết, ba vì sao phải nói như vậy?” Tư Lập Hạ vẫn cố chấp hỏi.

“Không có ý gì. Lời nói khi tức giận có thể coi là thật sao?” Tư Thành Đống nói xong, người đã đi lên lầu.

Tư Kình Vũ kéo cô em gái lên lầu, đưa đến tận phòng: “Tắm rửa một cái, nghỉ ngơi cho tốt, đừng suy nghĩ miên man!”

“Anh, có phải anh biết chuyện gì hay không?” Tư Lập Hạ giữ chặt tay anh trai hỏi.

“Anh sao biết được cái gì? Em gái ngốc, anh đi đây!” Hắn sờ sờ đầu em gái nói, chỉ là ánh mắt của hắn vẫn sâu, thật sâu và đen, như là ẩn giấu rất nhiều sự tình.

Tư Lập Hạ ngồi ở trên giường, cô ta không quên được câu nói vừa rồi của ba, kia cũng không phải một câu trong lúc tức giận, có thể che giấu một sự thật vô cùng đáng sợ.

Tư Kình Vũ đi tới cửa, lại dừng lại hỏi: “Em với mẹ hôm nay sao lại đi đến chỗ Vương Đồng?” Hết thảy mọi chuyện đều rất trùng hợp, Tư Thành Đống một tháng đi đến chỗ Vương Đồng như vậy cũng vài lần, như thế nào đã bị mẹ và em gái tìm đến đó rồi!

“Hôm nay em ở công ty thử quần áo, Nhan Nghiên cho em thử nhiều quần áo như vậy chỉ có một cái thích hợp, chỉ là lại thiếu một cái thắt lưng. Nhan Nghiên nói Vương Đồng có một cái đai lưng màu đỏ có thể hợp, cho nên em đến chỗ Vương Đồng mượn. Ai ngờ, lại phát hiện một chuyện ghê tởm như vậy.” Tư Lập Hạ nói.

Tư Kình Vũ vừa nghe đấn hai chữ Nhan Nghiên liền hiểu ra mọi chuyện, quả nhiên chính là cô ta. “Không phải hôm nay ba có hẹn với ông Đổng của Hoa Duyệt sao?”

“Mẹ nói, bên kia tạm thời gọi điện thoại đến hủy bỏ!”. Tư Lập Hạ bị anh trai hỏi, cũng bừng tỉnh ngộ, “Anh, chắc chắn Nhan Nghiên đã sớm biết chuyện dan díu của Vương Đồng với ba, hôm nay cô ta ám chỉ với em, tới chỗ Vương Đồng sẽ phát hiện có chuyện như vậy, còn không cho em gọi điện thoại báo trước cho Vương Đồng.

Tư Kình Vũ thản nhiên cười cười, có thế chứ! Chính là thật không ngờ, Nhan Nghiên lại thần thông quảng đại như vậy, có thể làm cho ông Đổng của Hoa Duyệt hủy bỏ gặp mặt. “Tốt lắm, em sớm nghỉ ngơi, đừng suy nghĩ miên man”.

Tư Lập Hạ gật gật đầu, đưa anh trai ra ngoài.

Mặc kệ mưa còn rơi to, Tư Kình Vũ vẫn lái xe quay về căn nhà chung cư của mình. Hắn bấm điện thoại, điện thoại lập tức thông. Bên kia Nhan Nghiên mới về đến nhà, dỗ Tử Hằng ngủ.

Cô đứng ở cửa sổ sát đất, nhìn thấy điện thoại báo, hơi hơi cười, đặt đến tai nghe: “Thật làm cho người ta không ngờ tới, Tư thiếu gia trễ như vậy còn gọi cho tôi.”

“Hiện tại cô đang ở nhà sao? Tôi có chuyện tìm cô!” Tư Kình Vũ không cùng Nhan Nghiên nói chuyện vô nghĩa, liền hỏi.

“Việc này chỉ sợ không tiện! Hiện tại quá muộn, cô nam quả nữ đi!” Nhan Nghiên cười khẽ, đương nhiên biết vì sao hắn tìm cô.

“Vậy cô chính là ở nhà?” Nói xong, Tư Kình Vũ cúp điện thoại.

Nhan Nghiên nhìn mưa bên ngoài, mưa càng lúc càng nhỏ, lịch tịch. Thời điểm quá khứ ở Mỹ, chỉ cần một chút mưa, cô liền sợ đến la to, giống như hồi ức khủng bố quay lại. Về sau, Vệ Tề Hàn nói với cô, nếu cô phải báo thù, khi đối mặt với Tư gia phải không sợ hãi, cô sẽ vượt qua nổi sợ hãi của bản thân.Cô tích cực để ý khóa tâm, bắt buộc chính mình một mình trong đêm đen đối mặt với mưa gió đáng sợ. Cũng không biết là cần một năm hay hai năm, cho dù cô lái xe trên đường, sét đánh xuống, cô cũng có thể mặt không đổi sắc. Cô phải báo thù, sẽ làm cho mình trở nên ngày càng lớn mạnh.

Nhan Nghiên về phòng con trai, cảnh Tử Hằng ngủ rất quen thuộc, cô hôn khuôn mặt nhỏ nhắn của con, đắp lại cái chăn cho con, nhẹ nhàng khép cửa phòng lại. Lúc này chuông cửa vang lên.

Nhan Nghiên biết không ai khác ngoài Tư Kình Vũ đang ở bên ngoài, hắn biết cô ở cùng tòa nhà với hắn, sửa sang lại quần áo, mở cửa, quả nhiên chính là Tư Kình Vũ. Cô cười cười: “Tư thiếu gia tốc độ thực mau!”.

Tư Kình Vũ trực tiếp tiến vào, đánh giá cách bày trí căn phòng, sắc điệu là màu trắng phối hợp vàng nhạt, phối hợp thực sạch sẽ cũng thực tươi mát. Hắn nở nụ cười: “Căn nhà này là Vệ Tề Hàn – Vệ Tổng đặt mua cho cô? Vệ Tổng thật quan tâm cô!”

Nhan Nghiên cười ngọt ngào: “Tư thiếu gia đối với tôi lúc này cũng chẳng phải thật quan tâm sao? Bằng không, sẽ không đêm khuya tới tìm tôi.”

Tư Kình Vũ quay đầu nhìn Nhan Nghiên, cô gái này lộ ra vẻ tươi cười như vậy làm cho hắn cực kỳ xa lạ. Nhất thời, hắn tâm sinh phiền chán: “Cô nên biết, vì sao tôi lại đến tìm cô?”

Nhan Nghiên mặc quần áo ở nhà màu trắng, thân mình kề sát Tư Kình Vũ: “Tôi không phải con giun trong bụng Tư thiếu gia, làm thế nào biết được tại sao anh tới tìm tôi?”

“Nhan Nghiên, tôi đã đánh giá thấp cô, cô so với tưởng tượng của tôi thủ đoạn cũng có chút bản lĩnh!”. Tư Kình Vũ đôi mắt sâu ảm đạm, Nhan Nghiên vừa mới tắm rửa xong, mùi thơm thoang thoảng xông vào mũi, tâm thần hắn run lên.

“Tôi không hiểu Tư thiếu gia anh nói cái gì?” Nếu là ở nơi khác, Nhan Nghiên cũng không để ý cùng hắn dây dưa tiếp, chính là trong nhà còn có Tử Hẳng, cô không dám gây tiếng động quá lớn. “Tư thiếu gia, hiện tại không còn sớm, anh vẫn là sớm chút đi về nghỉ ngơi đi!”

“Hôm đó ở văn phòng câu dẫn tôi, hiện tại lại giả bộ liệt nữ?” Tư Kình Vũ một tay ôm Nhan Nghiên vào lồng ngực, “Lần trước không cho cô thành công, hiện tại lại mở cửa cho cô, chẳng lẽ cô không muốn sao?”

“Tôi thích có khiêu chiến!” Nhan Nghiên một phen đẩy hắn ra, người cũng lùi tới cánh cửa, “Mở cửa cho tôi, tôi không có hứng thú.”

“Đúng vậy sao?” Tư Kình Vũ đi theo, trong lúc đó một tay ôm lấy Nhan Nghiên đặt giữa mình và ván cửa, “Cô sử dụng nhiều thủ đoạn như vậy, không phải là muốn tôi tìm tới cô sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.