Trên đại điện của Hoàng cung Tây Lũng quốc.
“Đối với đề nghị liên hôn của Thủy Nguyệt quốc, trong cung cũng không có nữ tử thích hợp, bây giờ trẫm quyết định sẽ phong nữ nhi thứ hai của Thượng Quan tể tướng làm quận chúa, sau đó chọn ngày đưa đến Thủy Nguyệt quốc.” Giọng nói của Long Khải Diêm vang vọng khắp điện.
“Nữ nhi có thể được phong làm quận chúa, lại được hoàng thượng tứ hôn, hạ quan thay nữ nhi cảm tạ ân đức của hoàng thượng.” Thượng Quan Kiệt Hùng quỳ trên mặt đất, vẻ mặt cung kính nói.
“Trẫm hi vọng lần liên hôn này không có bất cứ sai sót nào.” Giọng nói thâm trầm của Long Khải Diêm truyền đến từng quan lại trên đại điện, nhưng ánh mắt của hắn lại khẽ đảo qua phía Long Khai Kỳ một cái.
Mà Long Khai Kỳ đang cúi đầu chỉ khẽ nhếch môi cười, không nói bất kỳ câu nào.
“Có việc dâng tấu, xong chuyện bãi triều.” Tiểu Lý Tử bên cạnh Long Khải Diêm cao giọng hô.
“Hoàng thượng, tuổi tác của thần đã cao, hiện giờ hai chân thần cũng bị phế. Thần muốn xin từ quan, mong hoàng thượng phê chuẩn.” Thượng Quan Kiệt Hùng nói.
Lời của hắn vừa dứt, các quan lại trong triều đều há miệng kinh ngạc, bọn họ không hiểu được tại sao Thượng Quan tể tướng lại cáo lão vào lúc này.
“Chuẩn!”
Câu trả lời của Long Khải Diêm lại càng khiến bách quan đều kinh ngạc.
“Tạ ơn hoàng thượng!”
Một canh giờ sau
Sau khi hạ triều, Long Khải Kỳ và Hiên Viên Hạo ngồi chung một chiếc xe ngựa trở về phủ.
“Kỳ, xem ra Thượng Quan Kiệt Hùng đã thành công trong việc sắp xếp cho nữ nhi của hắn đến Thủy Nguyệt quốc rồi.” Hiên Viên Hạo trầm giọng nói.
“Hạo, vừa rồi ngươi không chú ý tới cách hoàng thượng dùng từ sao? Là đưa, mà không phải là ban thưởng?” Long Khải Kỳ mỉm cười.
“Cho dù như thế nào, hắn vẫn quang minh chính đại được đưa người vào Thủy Nguyệt quốc, nhưng vì sao hắn lại đột nhiên xin hoàng thượng cáo lão hồi hương? Nếu nữ nhi hắn được hoàng thượng phong làm quận chúa, không lâu sau liền trở thành phi tần của quân chủ Thủy Nguyệt quốc, còn kế hoạch của hắn sắp thành công, tại sao lại đột nhiên cáo lão?”
“Chỉ sợ đây cũng là một bước trong kế hoạch của Thượng Quan Kiệt Hùng.” Long Khải Kỳ thâm trầm nói.
...
“Hoàng thượng, đây là canh nô tì tự mình hầm cho hoàng thượng.” Tuyết Diên bưng chén canh đặt trên bàn, sau đó đôi cánh tay trắng noãn vô cùng quyến rũ khoác lên vai Long Khải Diêm.
Long Khải Diêm cũng không để ý đến Tuyết Diên, mà tiếp tục vùi đầu phê duyệt tấu chương.
“Hoàng thượng, canh này là nô tì là tự mình hầm, ngươi nên uống lúc còn nóng, để nguội uống sẽ không ngon.” Tuyết Diên cũng không buông ra, mà lại ôm Long Khải Diêm từ đằng sau.
“Buông ra.” Long Khải Diêm lạnh lùng phun ra hai chữ.
Tuyết Diên không những không bị sợ hãi bởi giọng điệu lạnh lùng của Long Khải Diêm mà càng làm càn, cánh tay nhỏ dài lặng yên luồn vào trong y phục của Long Khải Diêm.
Nhưng cánh tay của nàng còn chưa với vào trong được thì đã bị bàn tay lớn của Long Khải Diêm bắt lấy. Hắn lạnh lùng nói: “Vẫn cần trẫm lặp lại một lần nữa sao?”
Tuyết Diên cảm giác thấy cơn đau trên tay mình càng lúc càng tăng: “Hoàng thượng, đau.” Tuy tay rất đau, nhưng Tuyết Diên vẫn cố giữ vẻ quyến rũ, gợi cảm như trước, nói.
“Cút.” Trong giọng nói của Long Khải Diêm ngoại trừ lạnh lẽo, còn thêm vài phần tức giận.
“Hoàng thượng...”
Long Khải Diêm vung tay lên, Tuyết Diên bị đẩy ngã xuống đất, nàng ta còn cố ý ngồi ngã ở trên đất.
“A... Hoàng thượng, chân của nô tì đau quá.”
“Đây là hậu quả của việc không tuân theo ý chỉ của trẫm.” Long Khải Diêm không chút thương tiếc nhìn Tuyết Diên đang ngồi kêu đau trên mặt đất.
Phủ Thái tử Thủy Nguyệt quốc.
“Gia, trong cung truyền tin tức tới, lần này nữ tử Tây Lũng quốc phái đến liên hôn chính là nữ nhi thứ hai của Thượng Quan Kiệt Hùng, Thượng Quan Mạn Nhi.”
“Thượng Quan Kiệt Hùng?” Hai ngón tay thon dài của Quý Thuần Hoàn gõ nhẹ nhàng trên bàn, vẻ mặt trầm tư.
Một lát sau, Quý Thuần Hoàn trầm mặc hồi lâu mới mở miệng nói: “Nếu Thượng Quan Kiệt Hùng đã đi đến bước này, vậy thì để nữ nhi của hắn tiến cung an toàn, mà lúc cần thiết thì cũng nên giúp nàng một chút, để nàng trở thành phi tử được phụ hoàng sủng ái nhất.”
“Vâng.”