Vốn dĩ sau khi Long Khải Diêm nghe được bẩm báo thì bay thẳng về hướng Vĩnh Hòa Uyển, nhưng không ngờ rằng trên đường đi nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc hiện lên, sau đó trực tiếp đuổi theo.
“Đã đến rồi, vì sao lại rời đi nhanh như vậy? Hoàng đệ?” Không sai, bóng dáng quen thuộc hắn nhìn thấy kia chính là Long Khải Kỳ, hắn không ngờ Long Khải Kỳ sẽ xuất hiện ở đây vào lúc này? Hơn nữa Vĩnh Hòa Uyển vừa mới xảy ra chuyện thích khách, chẳng lẽ chuyện này có liên quan đến hắn ta?
Long Khải Kỳ cũng không ngờ được bọn họ sẽ gặp nhau, sở dĩ hắn lặng lẽ rời đi chính là vì không để cho bất kỳ người nào biết hắn xuất hiện ở đây, chỉ là không ngờ. . . . . .
Long Khải Kỳ dừng bước, xoay người nói, “Thần đệ tham kiến Hoàng huynh.”
“Nhìn từ hướng này, hình như ngươi vừa mới đi ra từ Vĩnh Hòa Uyển, mà trẫm nghe nói Vĩnh Hòa Uyển vừa xuất hiện thích khách, thích khách này không phải là Hoàng đệ chứ?” Đôi mắt thâm thúy của Long Khải Diêm chăm chú nhìn Long Khải Kỳ, lạnh giọng, nói.
“Câu nói đùa này của Hoàng thượng cũng hơi quá rồi, coi như Thần đệ có to gan hơn nữa, cũng không dám vào cung làm thích khách, hơn nữa. . . . . .” Long Khải Kỳ mỉm cười, ngừng lại, ngẩng đầu liếc nhìn trăng sáng, rồi sau đó tiếp tục nói, “Chẳng lẽ Hoàng thượng quên rằng Ngưng Huyên Các ở gần đây sao?” Ngưng Huyên Các là viện của mẫu phi hắn, từ sau khi mẫu phi qua đời, nơi đó đã bị phong tỏa.
“Thì ra là như vậy, trẫm còn tưởng rằng đêm khuya Hoàng đệ vào cung là vì nữ tử ở Vĩnh Hòa Uyển.” Vẻ mặt Long Khải Diêm nhàn nhạt nói, nhưng ý cười không đến trong mắt.
“Đêm đã muộn, Thần đệ cũng nên xuất cung rồi.” Long Khải Kỳ không trả lời, mà chuyển chủ đề.
“Ừ.” Long Khải Diêm gật đầu.
Nhưng lúc Long Khải Kỳ xoay người rời đi, hắn mở miệng hỏi, “Chẳng lẽ Hoàng đệ vẫn chưa biết nữ tử ở Vĩnh Hòa Uyển chính là Kỳ Vương phi Thượng Quan Thiên Thiên bị ngươi bỏ rơi trước đây không lâu sao?”
Rất rõ ràng, lời nói này của Long Khải Diêm khiến cho bước chân rời đi của Long Khải Kỳ ngừng lại, toàn thân cứng đờ, hai tay trong ống tay áo nắm chặt, nhưng sau khi hắn xoay người, trên mặt lại là vẻ bình tĩnh.
“Nếu nàng đã bị Thần đệ hưu, vậy thì giữa nàng và Thần đệ không còn bất kỳ quan hệ gì, nhưng mà Thần đệ lại có một câu muốn hỏi Hoàng thượng?”
“Ngươi nói đi?”
“Trước đây, lúc Hoàng thượng quyết định tứ hôn, hiểu biết về Thượng Quan Thiên Thiên chỉ là lời kể hay là. . . . . .”
Long Khải Diêm không nói, chỉ lẳng lặng nhìn Long Khải Kỳ, trong phút chốc hai người cứ nhìn nhau như vậy.
“Ngươi nghĩ sao?” Long Khải Diêm cười nhạt, còn hỏi ngược lại Long Khải Kỳ.
“Thần đã hiểu, thần xin cáo lui.” Trong lòng Long Khải Kỳ đã biết đáp án, xem ra bản thân không đơn thuần chỉ bị Thượng Quan Thiên Thiên đùa giỡn, hơn nữa còn bị chính huynh đệ của mình đùa giỡn, màn diễn xuất này của bọn họ còn diễn giống y như thật, lừa gạt mình, thì ra tất cả những gì Thượng Quan Thiên Thiên từng làm đều là hắn ta ở sau lưng chỉ điểm.
Sắc mặt căng thẳng, toàn thân tản ra khí lạnh, hắn đã bị lừa. Mối thù này hắn không báo không được.
Long Khải Diêm cảm nhận được khí lạnh Long Khải Kỳ tản ra, hắn biết Kỳ hiểu lầm hắn, nhưng hắn cũng không cần thiết phải giải thích, mà hơi nhếch khóe miệng, xoay người rời đi.
Vĩnh Hòa Uyển
Hiệu suất của những thị vệ kia vẫn rất cao, hiện trường nhanh chóng được dọn dẹp xong xuôi, giống như nơi này chưa từng xảy ra bất kỳ trận đánh nhau nào, nếu như không phải vì A Hắc và A Hoàng ở bên cạnh Thiên Thiên, những chuyện vừa mới kia thực sự vẫn chưa từng xảy ra.
“Oa, thì ra A Hắc và A Hoàng lợi hại như vậy, còn có thể cảm nhận được tiểu thư gặp nguy hiểm, cùng vào cung bảo vệ tiểu thư, còn Tinh Nhi lại ngáy o o ở trong phòng, thiếu chút nữa khiến cho tiểu thư bị thích khách giết chết.” Sau khi Tinh Nhi nghe Thiên Thiên nói xong, nàng thở dài nói.
“Thật may là ngươi không có ở đây, nếu không ngược lại ta phải bảo vệ ngươi nhỉ?”
“Hu hu hu, Tinh Nhi nhất định phải tìm Mặc quản gia học võ công, như vậy Tinh Nhi sẽ không trở thành gánh nặng của tiểu thư, hơn nữa còn có thể bảo vệ tiểu thư.” Tại sao nàng không nghĩ tới vấn đề này chứ, chẳng trách lúc nào tiểu thư gặp nạn thì nàng luôn không ở bên cạnh, hơn nữa ông trời cũng đang giúp đỡ tiểu thư, vì không để cho mình trở thành gánh nặng của tiểu thư, nên sắp đặt như vậy, nhưng. . . . . . Không được, nàng phải học võ công mới được.
“Ừ, ta xem ngươi cũng có thiên tính học võ công, nói không chừng ngươi thực sự có thể luyện thành một thân võ công, đến lúc đó có thể giao tất cả sự an toàn của ta cho ngươi.”
“Dạ, tiểu thư yên tâm, Tinh Nhi vì tiểu thư, nhất định sẽ học võ công với Mặc quản gia thật tốt.” Tinh Nhi nói lời thề sắt son.
Ngoài cửa truyền đến tiếng của Lam Lục, “Nô tài tham kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”
“Dân nữ tham kiến Hoàng thượng, không biết vì sao đêm khuya Hoàng thượng đến thăm Vĩnh Hòa Uyển?” Xem ra hắn đã biết chuyện vừa rồi.
“Chuyện này. . . . . .” Sau khi Long Khải Diêm vào cửa, thứ đầu tiên đập vào mắt chính là A Hắc và A Hoàng ở bên chân Thiên Thiên, đây là cái gì? Dường như có chút giống sói, nhưng hình như lại có điểm khác nhau.
“Đây là chó săn, là sủng vật của dân nữ, bọn chúng quá nhớ dân nữ, nên lần theo hơi thở của dân nữ tìm đến đây.” Thiên Thiên nói, đồng thời dịu dàng vuốt ve thân thể của bọn chúng.
“Sủng vật?” Hóa ra đây là chó săn, hèn chi có điểm giống với sói, nàng lại có thể nuôi sủng vật như vậy, vẻ mặt Long Khải Diêm kinh ngạc nhìn Thiên Thiên.
“Vâng, bọn chúng cực kỳ thông minh, hơn nữa cũng rất bám dân nữ, người chủ tử này, nếu không thì, A Hắc, A Hoàng, đến cọ chân Hoàng thượng.”
“Không. . . . . . Không cần” Sắc mặt Long Khải Diêm trắng bệch, vội vàng nói: “Trẫm nghe nói Vĩnh Hòa Uyển có thích khách, hơn nữa còn có không ít thích khách đã chết, nàng cảm thấy những thích khách này là người nào sai khiến?” Hắn đang đi tới trước từng thi thể của những tên áo đen kia xem xét, rất rõ ràng, những tên đó đều là sát thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh, rốt cuộc nàng đã đắc tội với người nào?
Ha ha, thì ra hắn cũng biết sợ, Thiên Thiên cười thầm.
“Dạ, may mà thị vệ của Hoàng thượng kịp thời phát hiện có thích khách, cũng may dân nữ biết một chút công phu khoa chân múa tay, nếu không dân nữ đã chết ở dưới đao của những thích khách kia từ lâu. Về phần ai là hung thủ phía sau, làm sao dân nữ biết được, có thể là dân nữ không cẩn thận đắc tội người khác cũng không hay.” Thiên Thiên thản nhiên nói.
“Trẫm đã phái người bảo vệ Vĩnh Hòa Uyển, sau này sẽ không xảy ra tình huống tương tự, đêm cũng đã khuya, nàng yên tâm nghỉ ngơi đi!” Xem ra nàng sẽ không nói cho mình biết chân tướng, Long Khải Diêm thu mắt, lạnh nhạt nói.
“Tạ Hoàng thượng!”
Sau khi Long Khải Diêm ra khỏi Vĩnh Hòa Uyển, hắn nhìn một cái thật sâu, lập tức, thân thể dừng lại, hắn thực sự đã để ý đến nàng rồi sao? Không được, nàng chỉ là một con cờ trong tay mình mà thôi, sau khi ném suy nghĩ trong lòng đi, lập tức đi khỏi.