Cực Phẩm Rể Quý

Chương 13: Chương 13: Vợ chồng giả đi nữa thì cũng là vợ chồng




Nhưng vợ chồng chính là vợ chồng, mặc kệ là thật hay giả, có giấy chứng nhận kết hôn tức là được pháp luật bảo vệ, An Dao đối với người chồng này dù là thường làm khó dễ hay khó xử vì không hợp đi nữa, nhưng đi hẹn hò cùng người đàn ông khác, thì không có đàn ông nào chịu được như thế cả.

Mà bên kia điện thoại, La Lượng thấy bóng dáng An Dao đi tới, đưa điện thoại di động cho cô: “Điện thoại của chồng em, hình như anh ta đang tức giận.”

Vẻ mặt An Dao có chút khó chịu, cầm điện thoại đi tới một bên, giọng điệu có phần không kiên nhẫn: “Anh muốn cái gì?”

“Tôi không muốn gì, chỉ là nhìn xem cô có bao nhiêu vô sỉ, đạo đức giả!”

Nếu đổi lại là trước kia, An Dao đã sớm nổi giận, nhưng cô biết ban ngày An Lộ đã làm một việc khiến Bàng Phi hiểu lầm mình, An Dao không muốn phát sinh thêm chuyện gì nữa, đành nhẫn nại giải thích: “Tôi cùng La Lượng là quang minh chính đại cùng nhau ăn cơm, không có bất kỳ hành vi lệch lạc nào, địa điểm ở Long Phúc Vạn Hòa, không tin anh có thể tự mình đến xem.”

Nói xong, lập tức cúp điện thoại.

Hôm nay thật sự cũng không phải cô chủ động liên lạc với La Lượng, mà là La Lượng chủ động liên lạc với cô, nói rằng đã biết cô hiện tại có chút khó khăn, anh ấy có lẽ sẽ giúp được một chút gì đó.

An Dao thật sự rất cần một người có thể giúp được mình, gánh nặng của cả An gia đều dựa cả vào trên người cô, nếu cô gục ngã, An gia cũng sẽ theo sau mà sụp đổ.

Lần trước gặp mặt, cô từ miệng La Lượng biết được, La Lượng đúng là con trai ruột của ông trùm bất động sản La Đại Hải, điều này thật sự đã cho An Dao hy vọng rất lớn.

Phải biết rằng, La Đại Hải ở Dung Thành chính là nhân vật lớn không ai mà không biết, tuy rằng La Đại Hải bắt đầu khởi nghiệp là từ bất động sản, nhưng mấy năm nay lại liên quan đến du lịch, ăn uống, khoa học kỹ thuật và các lĩnh vực khác, mạng lưới quan hệ cực kỳ lớn, địa vị vô cùng có tầm ảnh hưởng, có thể nói là nhân vật hàng đầu trong giới thương mại Dung Thành.

Nếu có thể được La Đại Hải trợ giúp, vậy đối với An Dao mà nói, không, là đối với cả An gia mà nói, đó chính là đưa than sưởi ấm ngày tuyết rơi rồi.

Mặt khác, An Dao thật sự vẫn còn tình cảm với La Lượng, lúc trước lựa chọn cùng người khác kết hôn giả, cũng là vì suy nghĩ cho tiền đồ của La Lượng.

Một người phụ nữ có thể yêu một người đàn ông đến vậy, không cần phải nói, tình cảm này sâu sắc thế nào.

Nhưng An Dao cũng là người rất có nguyên tắc, cho dù trong lòng cô vẫn còn có La Lượng, nhưng trước khi cô và Bàng Phi ly hôn, cô tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện vượt quá giới hạn, tối nay, thật sự chỉ là một bữa cơm bình thường mà thôi.

“Sao em có thể chọn kết hôn với một người như vậy chứ?” La Lượng đau lòng nhìn An Dao.

An Dao cười khổ một tiếng: “Lúc trước muốn sớm cắt đứt suy nghĩ của anh, nên đã không cẩn thận tìm hiểu kỹ càng. Quên đi, không nói về anh ta nữa. La Lượng, em hiện tại thật sự cần ba anh hỗ trợ, anh xem thử, khi nào thì thích hợp sắp xếp để em gặp mặt bác trai một lần…”

“Cuối tuần này ba anh rảnh rỗi, đến lúc đó anh sẽ đưa em đến nhà anh gặp mặt.”

“Cái này… Không tốt lắm đâu, vẫn nên hẹn ở bên ngoài đi.” Tâm tư của La Lượng An Dao còn không rõ sao, chỉ là, cô luôn cảm thấy La Lượng có phần lo lắng nhiều quá, trong lòng ít nhiều có chút không thích ứng được.

Thấy cô khó xử, La Lượng thỏa hiệp, nghe theo ý của cô.

Anh ấy luôn luôn như vậy, luôn suy nghĩ cho An Dao trước, luôn đối xử tốt với cô, xem cô giống như nàng công chúa mà che chở trong tay mình.

Cũng chính vì sự che chở và yêu thương này của anh ấy, mới khiến An Dao đem cả trái tim mình trao đi, nguyện ý vì anh ấy buông bỏ đi hạnh phúc của mình.

Chỉ là hiện tại An Dao không còn tâm trí đâu mà nghĩ đến chuyện tình cảm, trong đầu đều là tìm cách dập lửa cứu nguy An gia như thế nào.

Tay La Lượng không biết từ khi nào đặt lên mu bàn tay cô, nhẹ nhàng nắm lấy, cô theo bản năng rụt tay trở về.

“Có chuyện gì vậy?”

“Em… La Lượng, em đã nói, khi em chưa ly hôn, chúng ta vẫn nên giữ mối quan hệ bạn bè thì tốt hơn.” Tâm tình An Dao bị loạn, La Lượng chạm vào một chút tim đã đập nhanh, quá khứ khắc sâu từng chút dâng lên trong lòng, chính cô nói những lời này còn không cảm thấy tự nhiên.

La Lượng vốn đã thu tay về, nhưng ánh mắt lơ đãng vô tình nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc bên ngoài cửa sổ đang đến gần từng bước một, bàn tay vừa thu về lại mạnh mẽ đặt trên mu bàn tay An Dao: “Bạn bè giúp em làm ấm tay, thì cũng không có vấn đề gì.”

“Có thể, đương nhiên là có thể rồi!” Thanh âm của Bàng Phi đột nhiên truyền đến, làm An Dao hoảng sợ, cuống quýt rụt tay về.

Nhưng làm như vậy, lại có cảm giác như vừa làm chuyện bậy nên chột dạ.

Anh chàng này thực sự đến đây!

Bốn mắt nhìn nhau, An Dao ý thức được gì đó, cầm lấy túi xách đứng dậy.

Bàng Phi kéo cô ngồi xuống: “Gấp cái gì chứ, nhiều món ngon như vậy không ăn sẽ lãng phí.”

Nói rồi, anh thật sự cầm đũa lên bắt đầu ăn.

An Dao nhỏ giọng thì thầm bên tai anh: “Đã quá muộn rồi, đã đến lúc về nhà.”

“Đã muộn lắm rồi sao, cũng còn chưa tới mười hai giờ đâu.” Bàng Phi ngữ điệu khác thường đáp.

Sắc mặt An Dao lập tức trầm xuống, âm thầm kéo cánh tay Bàng Phi: “Anh đừng quá đáng.”

Bàng Phi đối diện ánh mắt của cô, người phụ nữ này rõ ràng đã sai, lại còn khí thế như đúng rồi, giống như nói dối đã trở thành thói quen, một chút cảm giác đỏ mặt tim đập cũng không có.

“Ha ha!” Anh cũng không trả lời, vẫn tiếp tục ngồi ăn.

An Dao không muốn cãi nhau với Bàng Phi trước mặt La Lượng, đành nhịn một bụng lửa giận nhìn Bàng Phi đang sảng khoái ăn, cả bàn ăn ngon đều vào bụng Bàng Phi, cuối cùng cô mới nói: “Bây giờ nên thanh toán rồi về nhà cả đi.”

Bàng Phi đột nhiên đặt cánh tay lên bả vai cô, dùng sức, thân thể gầy gò của An Dao không tự chủ được tựa hẳn vào Bàng Phi.

Cô muốn đẩy cánh tay Bàng Phi ra, nhưng cánh tay đó tựa như một cái cây lớn vững chắc, đẩy như thế nào cũng không đẩy được.

“Rốt cuộc anh muốn làm cái gì?”

Bàng Phi không tức giận, tủm tỉm cười nhìn La Lượng: “Vợ tôi xinh đẹp chứ? Tôi nghe nói hai người đã từng là người yêu của nhau, ai, đáng tiếc, bây giờ cô ấy là vợ tôi.”

“Bàng tiên sinh, anh cảm thấy điều này có gì thú vị không?” La Lượng không lạnh không nóng, thâm trầm ôn hòa, trên người người này có một loại cảm giác ôn nhu nho nhã, điểm này Bàng Phi không cách nào sánh được, cũng không thể sánh được.

Bàng Phi giả vờ không hiểu: “Vợ, nào, về nhà!”

Cánh tay kẹp một cái, thân thể gầy gò của An Dao đã bị kéo theo.

An Dao bị Bàng Phi một nước kéo ra ngoài, vừa rồi ở phòng ăn trước mặt La Lượng cô không muốn phát tiết, ngại mất mặt, nhưng hiện tại, không có gì phải kiêng dè cả.

Hung hăng giẫm gót giày lên chân Bàng Phi, Bàng Phi đau đớn đến gân xanh trên mặt cũng muốn đứt ra!

Bàng Phi khập khiễng đuổi theo, muộn như vậy, xe buýt đều hết chuyến cả rồi, anh cũng không muốn vòng lại gọi xe.

Ánh đèn của xe Mercedes lóe lên hai cái, Bàng Phi giành trước An Dao một bước tiến đến mở cửa lên xe.

An Dao tức giận, nhưng cũng không thể làm gì được, tên này cao lớn, cô cũng không có khả năng kéo anh xuống xe. Hơn nữa tên này hiện tại đã học được kỹ năng da mặt dày, cơ miệng của cô đã vô dụng, tốt nhất không cần lãng phí nước bọt, không cần thêm bực bội vào người.

“Chuyện vừa rồi cô không cần giải thích một chút nào sao?” Cô không nói lời nào, Bàng Phi càng nhịn không được, hai tay đan vào nhau ngẫm nghĩ, có trời mới biết nếu anh không đến, tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì?

An Dao luôn miệng nói cô không phải loại phụ nữ đạo đức giả, nhưng thực tế rành rành vậy không phải là đang tự vả vào mặt mình ư?

Rõ ràng bị chứng kiến nhiều lần như thế, tại sao không chịu thừa nhận? Còn luôn bày bộ dáng cao cao tại thượng, giả vờ cho ai xem?

An Dao hít sâu một hơi, cố gắng khắc chế lửa giận trong lồng ngực: “Được rồi, anh muốn giải thích phải không, vậy tôi nói cho anh biết, tôi và La Lượng chỉ là bạn bè tốt gặp mặt nhau. Tôi không quan tâm La Lượng nghĩ như thế nào, ít nhất với tôi, chính là như vậy. Ngoài ra, trước khi ly hôn với anh, tôi sẽ không có bất kỳ hành vi sai trái nào với La Lượng, đây là nguyên tắc của tôi, anh muốn tin thì tin, không muốn tin cũng không quan trọng!”

“Về phần chuyện lúc ban ngày, tôi hoàn toàn không biết, là An Lộ làm chuyện đó mà tôi không hay, phiền anh lần sau mà muốn hỏi tội cái gì, trước tiên phải rõ ràng chuyện đó như thế nào.”

“Những gì nên nói tôi đã nói xong rồi, nếu anh vẫn có khúc mắc, xin lỗi, tôi không trả lời được, cũng không muốn trả lời.”

Ha!

Hai tay Bàng Phi khoanh trước ngực, lưng dựa vào ghế: “Tôi chỉ tin tưởng ánh mắt mình nhìn thấy.”

Vậy thì không còn gì để nói!

Về đến An gia, hai người như hai kẻ lạ chỉ là chung lối vào, mỗi người đi về phòng riêng của mình.

An Lộ và Tào Tú Nga đang xem tivi trong phòng khách, cả hai nhìn nhau, vẻ mặt mơ hồ khó hiểu.

“Chị gái chị có chuyện gì vậy?”

An Lộ nhún nhún vai: “Ai biết được?”

Cô ta cho rằng An Dao đang tức giận vì chuyện lúc ban ngày, cũng lười phải giải thích.

Tào Tú Nga nhìn về phía phòng Bàng Phi, mặt dài ra tỏ vẻ khó chịu: “Lộ Lộ, em phát hiện có vẻ người kia bây giờ càng ngày càng không để chúng ta vào mắt, chị xem, về nhà mà ngay cả tiếng chào hỏi cũng không nói, xem chúng ta là không khí à?”

Mắt An Lộ hơi chuyển động, buông dưa hấu trong tay xuống, thân mật ôm lấy cánh tay mẹ: “”Mẹ, mẹ có muốn chị con ở bên anh La Lượng sớm hơn một chút không?”

“Tất nhiên là vậy rồi, La Lượng hiện tại có sự nghiệp rất thành công, nếu chị gái con theo nó, đó chính là hưởng phúc, không cần liều mạng vất vả nữa.”

“Ngay cả mẹ cũng cảm thấy như vậy sao, vậy chúng ta giúp chị con một tay.”

Đột nhiên, từ tầng hai truyền đến thanh âm của An Dao: “An Lộ, chị cảnh cáo em, nếu em lại lộn xộn, sau này chi phí sinh hoạt của em cũng đừng hòng hỏi đến chị!”

“Rầm!” Cánh cửa đóng lại nặng nề.

An Lộ và Tào Tú Nga dưới lầu bất đắc dĩ le lưỡi, cũng không dám nghĩ kế làm loạn nữa, vẫn là ngoan ngoãn xem tivi thì hơn.

Cùng lúc đó, Bàng Phi ở phòng bên cạnh An Dao nghe được những lời bên ngoài, trong lòng có chút cảm động, có lẽ nào, chuyện ban ngày thật sự không liên quan gì đến An Dao?

Mà lúc ở nhà hàng anh cũng nhìn thấy rõ, là La Lượng sau khi nhìn thấy anh mới cố ý nắm lấy tay An Dao. Nói như vậy, An Dao không nói dối, là anh hiểu lầm?

Nhưng nghĩ lại, cho dù chuyện ban ngày không liên quan gì đến An Dao, cho dù không phải là An Dao chủ động, nhưng dù sao cô và La Lượng cũng từng có quan hệ, hai người lại thường xuyên lén lút hẹn hò, quỷ mới biết cái ngày đó sẽ xảy ra chuyện gì.

Anh cũng không tin là đối mặt với sự tấn công mãnh liệt của người yêu cũ, An Dao có thể chống đỡ được!

Bàng Phi thậm chí bắt đầu dao động, mình làm như vậy rốt cuộc là vì cái gì?

Tìm không được lý do, lúc này anh quyết tâm ly hôn với An Dao, nhưng sâu trong nội tâm lại sinh ra một cảm giác không cam lòng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.