Cực Phẩm Tà Thiếu

Chương 202: Chương 202: Điều hòa phòng ngự y




Hiện tại, đột nhiên có một điều hòa y thần kỳ như vậy sản xuất, những kẻ có tiền kia sẽ như thế nào? Đương nhiên sẽ mua về hưởng thụ.

Từ nay về sau, trời hạ không nóng, mùa đông không lạnh, hưởng thụ như vậy còn có ý kiến nữa sao?

Còn có thể nhìn xem người khác, mồ hôi đầm đìa, lạnh đến run rẩy, mà mình lại một chút cũng không nóng, một chút cũng không lạnh. Đây là một sự tình thoải mái cỡ nào a?

Viên Cầu có thể trăm phần trăm khẳng định, đây tuyệt đối là một vụ mua bán phát tài, chỉ lời không lỗ.

Nhưng mà, Viên đại thiếu đồng dạng cũng biết, nghĩ là một chuyện, nhưng sự thật lại là một chuyện. Loại đồ vật thần kỳ này một khi được sản xuất, Trần đại thiếu sẽ bị cơ quan quốc gia mang đi.

- Trần đại thiếu, vật này là làm như thế nào? Những người khác mua được, có thể làm ra hàng nhái hay không?

Viên Cầu đột nhiên vô cùng khát vọng nhìn Trần Thanh Đế.

- Không thể, trước mắt mà nói, chỉ có ta mới có thể làm ra.

Trần Thanh Đế lắc đầu, đương nhiên biết rõ Viên Cầu là đang suy nghĩ cái gì.

- Không. . . không thể!

Trên mặt Viên Cầu ngoại trừ tiếc nuối vẫn là tiếc nuối.

Con mẹ nó, loại điều hòa y này chỉ có Trần đại thiếu có thể làm ra, nha, đây quả thực là sinh ý lũng đoạn a, lại hết lần này tới lần khác vẫn không thể làm.

Tâm tình của Viên đại thiếu, có thể tốt được sao?

- Xem ra cái điều hòa y này, là không thể thực hiện được rồi.

Viên Cầu có một cảm giác sinh không thể luyến.

Rõ ràng là một cái mua bán phát tài, không nói lấy tiền trên toàn bộ thế giới về túi của mình, nhưng cũng có thể lấy tới không ít. Nhưng mà, lại không thể làm như vậy.

- Trần đại thiếu, y phục này tuy không thể làm ra bán, nhưng ngươi nhất định phải cho ta nhiều một ít. Con mẹ nó, cái thời tiết mắc toi này, sắp nước chín ca ca ta rồi.

Tiền không thể lợi nhuận, Viên Cầu cũng chỉ có thể cho bản thân hưởng thụ.

Chỉ cần có cái điều hòa y này, về sau ca ca ta sẽ không sợ thời tiết quái gì nữ. Có nóng thế nào, có lạnh ra sao, cũng không làm gì được ca ca ta.

- Cái này đương nhiên không có vấn đề, bất quá, . . .

Trần Thanh Đế tiếng nói xoay chuyển, trịnh trọng nói:

- Viên Cầu, ngươi nên biết tầm quan trọng của điều hòa y này.

- Cái này ta đương nhiên minh bạch, ngươi yên tâm, ngoại trừ ta, tuyệt đối sẽ không nhắc tới người thứ 3. Bất quá. . .

Nói đến đây, Viên Cầu chửi ầm lên:

- Tiền a, mua bán kiếm nhiều tiền như vậy, vậy mà không thể làm. Ca ca ta là vừa vặn có nhà máy trang phục a, điều kiện thật tốt a. Con mẹ nó,...

- Được rồi, làm người nên biết thỏa mãn. Tiền, về sau có thể chậm rãi kiếm, nói không chừng sẽ có cơ hội.

Trần Thanh Đế có chút không có ý tứ vỗ vỗ bả vai Viên Cầu, nói ra:

- Về sau ngươi mặc y phục này, sẽ không sợ Viên lão gia tử đánh ngươi nữa.

- Cái điều hòa y này, chẳng lẽ còn có thể không sợ bị đánh?

Viên Cầu chấn động toàn thân, nói ra:

- Ngươi nói cái gì? Cái điều hòa y này còn có hiệu quả phòng ngự? Cùng Hộ Thân Phù trước kia ngươi cho ta đồng dạng?

- Không sai biệt lắm, bất quá, cái điều hòa y này phòng ngự, không giống Hộ Thân Phù có thời gian hạn chế, thời gian rất dài. Hơn nữa, phòng ngự so với Hộ Thân Phù càng thêm lợi hại.

Trần Thanh Đế thản nhiên nói.

Điều hòa phòng ngự y, mới là danh tự chính thức của bộ y phục trên người Viên Cầu này.

Đồ vật cho huynh đệ, đương nhiên là tốt nhất.

Nếu có thể cải biến độ ấm, cũng phải có phòng ngự mới được.

- Trần đại thiếu, cái này. . . cái điều hòa y này có thể... có thể ngăn cản được viên đạn hay không?

Vẻ mặt Viên Cầu nhìn Trần Thanh Đế chăm chú nói ra:

- Điều này rất trọng yếu, phi thường trọng yếu.

- Đương nhiên không có vấn đề.

Trần Thanh Đế đối với mình có Luyện Khí tầng năm bố trí phòng ngự trận, vẫn là phi thường tự tin. Ngăn cản viên đạn, còn không phải chuyện đùa sao.

- Oa ha ha... Ngao rống, cơ hội phát tài tới. Con mẹ nó, ta biết ngay, Viên đại thiếu ta nhất định có thể đem toàn bộ tiền trên thế giới, tất cả đều cho vào túi của mình.

Viên Cầu quét qua uể oải cùng thất vọng trước kia, hoa chân múa tay vui sướng nói:

- Điều hòa y, còn có hiệu quả phòng ngự, áo chống đạn a, cái này so với áo chống đạn còn đơn giản, đẹp mắt hơn rồi.

- Áo chống đạn?

Trần Thanh Đế lập tức minh bạch cách nghĩ của Viên Cầu.

- Đúng vậy, là áo chống đạn. Áo chống đạn hiện tại, mặc lên người thật sự là quá nóng. Đã có áo chống đạn điều hòa này, trong quân đội, tất nhiên sẽ rất được hoan nghênh.

Viên Cầu ngao rống gọi to:

- Cơ hội phát tài tới.

- Con mẹ nó, ca ca ta muốn đem toàn bộ quân giới, tất cả đều kéo tới, để cho bọn hắn làm hậu thuẫn của ta.

Viên Cầu vô cùng hung hăng càn quấy nói:

- Mịa, kéo cơ quan quốc gia tới, ai còn dám cùng ca ca ta là địch? Ai còn dám tìm Trần đại thiếu ngươi uống trà?

- Trần đại thiếu, ngươi không cần lo lắng, tâm lý ta nắm chắc. Hơn nữa, chuyện còn lại giao cho ta.

Viên Cầu vỗ ngực, vẻ mặt tự tin nói:

- Ta trước đi về, chờ làm xong hết thảy, sẽ tìm ngươi.

- Ngươi yên tâm, tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì.

Viên Cầu đi ra phòng của Trần Thanh Đế, một bên chạy, một bên hưng phấn nói.

Nhìn Viên Cầu rất nhanh ly khai, Trần Thanh Đế lắc đầu cười khổ không thôi. Trần đại thiếu sợ há lại là cơ quan quốc gia? Hắn lo lắng chính là Tu Chân giả khác tồn tại.

Bất quá, làm thì làm, cũng không có gì quá lo lắng.

Sợ, cho tới bây giờ cũng không phải là tính cách của Trần Thanh Đế.

Sợ, đã nói lên Trần Thanh Đế đối với chính mình không có lòng tin, như vậy rất dễ dàng lưu lại Tâm Ma. Bất kể nói thế nào, Trần đại thiếu ở kiếp trước cũng là Kết Đan kỳ cường giả.

Có kinh nghiệm kiếp trước, hơn nữa thuận nghịch song tu Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, công pháp lợi hại bực này, còn có thể sợ Tu Chân giả khác trên địa cầu sao?

Cũng chính bởi vì như thế, Trần Thanh Đế mới không có ngăn cản Viên Cầu.

- Tiểu muội, anh đi ra ngoài một chuyến, nếu như em ở nhà nhàm chán, có thể đi tìm Lâm Tĩnh Nhu dạo phố.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.