Cực Phẩm Thiên Vương

Chương 215: Chương 215: Phải đi! (2)




Khác với sự quan tâm của cha mẹ Trương Thiên Thiên, sự quan tâm của bảo mẫu tiểu Vân càng thêm tri kỷ.

 

- Đã biết, dì Vân, dì đi ngủ đi...

 

Có lẽ đoán được cha mẹ muốn nói gì đó, đôi mày Trương Thiên Thiên lơ đãng nhíu lại, nhưng vẫn miễn cưỡng nhìn bảo mẫu tiếu Vân cười cười.

 

Sau đó bảo mẫu rót cho Trương Thiên Thiên một ly nước ấm, đi lên lầu trở về phòng ngủ của mình, mà Trương Thiên Thiên bị Phùng Đình kéo tới sô pha ngồi xuống.

 

Trương Thiên Thiên vừa ngồi xuống, Phùng Đình đưa ly nước ấm tới trước người nàng, sau đó hỏi:

 

- Thiên Thiên, mẹ và cha con cũng biết, một đám phú nhị đại Chiết Giang quá mức tâm cao khí ngạo, lần trước bảo con theo kết giao với bọn hắn, nói vậy chịu không ít ủy khuất. Cha của con cùng mẹ đã quyết định, không cần dùng mặt nóng mà thừa nhận mông lạnh của người ta...

 

Nghe được mẹ của mình từng muốn mình gả vào nhà phú quý lại nói ra những lời này, Trương Thiên Thiên không khỏi giật mình, nhất là từ sau khi nàng được mười lăm tuổi, cha mẹ nếu đồng thời ở nhà, mỗi một lần đều muốn đẩy đưa người cho nàng quen biết! Mà cho tới nay, cha mẹ đều không ngừng yêu cầu nàng, cổ vũ nàng trèo cao những công tử ca có gia thế ngưu bài kia, hiện giờ lại chủ động muốn nàng buông tha sao?

 

Biến hóa thình lình xảy ra làm suy đoán cùng lo lắng trước đó của nàng trong nháy mắt biến mất, nụ cười hạnh phúc lại trở về trên gương mặt của nàng.

 

Nhưng...còn chưa đợi nàng kịp mở miệng, cha của nàng Trương Sinh Quang đã nói tiếp:

 

- Thiên Thiên, gần đây cha tìm rất nhiều khí lực chọn cho con một người để kết hôn, người này ba mươi hai tuổi, cán bộ cấp chính sảnh, rất nhanh có thể thăng lên cấp phó tỉnh.

 

Khi nói chuyện, trong con ngươi Trương Sinh Quang bộc phát ra ánh mắt nóng cháy, ngay cả Phùng Đình vốn đang vuốt vuốt sau lưng Trương Thiên Thiên cũng dừng động tác, vẻ mặt thật kích động.

 

Cảm giác kia, tựa hồ người đàn ông nọ đã đáp ứng sẽ cưới Trương Thiên Thiên lập tức!

 

Nguyên bản trước đó Trương Thiên Thiên còn lo lắng hôm nay cha mẹ mình gấp gáp trở về, chính là muốn giới thiệu phú nhị đại, quan nhị đại cho mình nhận thức, nhưng sau đó nghe lời nói quan tâm của cha mẹ, cùng với hành động săn sóc đã bỏ qua sự lo lắng của nàng.

 

Hiện giờ nghe được cha mình nói như thế, dáng tươi cười hạnh phúc trên mặt nàng trong nháy mắt biến mất không còn thấy bóng dáng tâm hơi, chỉ còn lại vẻ mặt tái nhợt.

 

Theo sau, Trương Thiên Thiên hít một hơi thật sâu, chậm rãi hộc ra ba chữ.

 

- Con không cần...

 

Ra ngoài dự đoán của vợ chồng Trương Sinh Quang, đối mặt một đối tượng kết hôn đủ làm 90% nữ nhân phải động tâm như vậy, Trương Thiên Thiên ở dĩ vãng vốn cực kỳ nghe theo lời hai người nói, hơn nữa tiếp nhận tư tưởng của hai người, thích du đãng trong những vòng thượng lưu luẩn quẩn lại lựa chọn cự tuyệt!

 

Hành động khác thường của Trương Thiên Thiên lập tức làm vợ chồng Trương Sinh Quang trợn tròn mắt!

 

Theo sau, Phùng Đình hồi phục lại trước tiên, ôm bả vai Trương Thiên Thiên, nói:

 

- Thiên Thiên, con nói lời vô vị gì vậy? Mẹ đã nói với con, con biết nam nhân kia tuổi còn trẻ đã leo tới chính sảnh, thậm chí không lâu trong tương lai sẽ thăng thành cấp phó tỉnh không? Hắn là người của Trần gia phương bắc! Hơn nữa còn là người thừa kế của Trần gia đời thứ tư! Nhân vật như vậy, nếu con gả cho hắn, ngày sau muốn cái gì đều sẽ có cái đó.

 

Phương bắc Trần gia?

 

Nghe được bốn chữ này, trong lòng Trương Thiên Thiên run lên, con ngươi đột nhiên phóng lớn, trong đầu theo bản năng hiện ra một thân ảnh hoàn toàn chiếm cứ tâm linh của nàng.

 

Phùng Đình thấy thế, nghĩ nàng đã động tâm, vội vàng cười nói:

 

- Tốt lắm. Thiên Thiên, nắm chắc bồi dưỡng thân mình, chờ tin tức của cha con, chờ nam nhân kia làm việc xong, chúng ta mang con đi gặp hắn.

 

Trong đầu hiện ra thân ảnh Trần Phàm, khóe miệng Trương Thiên Thiên lộ ra dáng tươi cười ngọt ngào không dễ dàng phát giác, sau đó hít sâu một hơi, kiên định lắc lắc đầu:

 

- Con không đi...

 

Phùng Đình luống cuống:

 

- Thiên Thiên, con làm sao...

 

- Cha mẹ, con biết hai người làm như vậy, theo ý nào đó mà nói cũng muốn tốt cho con...

 

Trương Thiên Thiên bỗng nhiên đứng lên, thần tình ủy khuất nói:

 

- Nhưng hai người biết không? Như vậy thật mệt chết đi, thật sự mệt chết đi! Dùng mặt nóng đi dán vào mông lạnh của người ta không nói, mấy tên đời sau của nhà phú quý, không có mấy người là thứ tốt, trong lòng bọn hắn chỉ muốn lên giường với con! Thậm chí còn có người trắng trợn nói cho con biết, muốn tiến vào vòng luẩn quẩn của họ cũng có thể, trước cởi quần áo ra lên giường bồi hắn!

 

Có lẽ thật không ngờ Trương Thiên Thiên sẽ bùng nổ, thần tình vợ chồng Trương Sinh Quang ngạc nhiên! Theo hai người xem ra Trương Thiên Thiên hôm nay thật sự rất khôngbình thường...

 

- Cha mẹ, hôm nay con đã trưởng thành, con có tư tưởng cùng ý tưởng của chính mình.

 

Trương Thiên Thiên hít sâu một hơi, nghiêm mặt nói:

 

- Con cảm thấy được tư tưởng của cha mẹ có chút đi hướng cực đoan, sau này con sẽ không tiếp tục đi lấy lòng đám ăn chơi trác táng khiến người ta chán ghét kia!

 

- Đồ khốn!

 

Đột nhiên. Trương Sinh Quang luôn trầm mặc không nói chợt bật dậy, tức giận quát:

 

- Cái gì gọi là tư tưởng đi cực đoan? Cha cho con biết, có chút công tử ca đúng là không tốt, nhưng đại đa số đều là ưu tú, người nào không xứng với con? Con còn chán ghét người ta, cha xem là con đến trường học tới hồ đồ!

 

- Thiên Thiên, cha của con lần này tìm được đời sau của Trần gia kia, chính là nam nhân tinh anh vạn lý không tìm được một ai, những cô gái truy đuổi hắn thật sự rất nhiều, cha của con thật vất vả mới cầu được cơ hội, con không thể bỏ qua a! Huống chi, người ta có trúng ý con hay không, còn là chuyện khác nữa kia!

 

Phùng Đình phụ họa nói.

 

- Cha! Mẹ!

 

Nước mắt trong nháy mắt bừng lên trong vành mắt Trương Thiên Thiên, trên mặt nàng tràn ngập ủy khuất.

 

Chưa từng có bao giờ, nàng cảm thấy ủy khuất như hiện tại!

 

Tục ngữ nói, gia đình là hoàn cảnh trọng yếu nhất ảnh hưởng sự trưởng thành của một đứa bé.

 

Những lời này không hề sai chút nào.

 

Từ khi còn nhỏ, cha mẹ của nàng không ngừng giáo huấn cho nàng tư tưởng tôn trọng lợi ích.

 

Một lần, hai lần, ba lần...

 

Trương Thiên Thiên rốt cục cũng đã quên cha mẹ mình đã giáo huấn điều này cho mình bao nhiêu lần.

 

Dưới hành vi tẩy não của vợ chồng Trương Sinh Quang, từ nhỏ Trương Thiên Thiên tiếp nhận tư tưởng của hai người, sau đó lòng hư vinh cũng mãnh liệt, khi lớn lên lại càng không thể cứu vãn.

 

Nàng dựa theo lời cha mẹ nói, cô gắng làm phong phú chính mình, làm cho mình cũng có vốn liếng đồng thời lợi dụng đủ loại quan hệ cùng đám ăn chơi trác táng kết bạn, du đãng trong những vòng luẩn quẩn, vì tương lai thăng cao mà đánh xuống trụ cột kiên định.

 

Không riêng như thế. đối với đối tượng cha mẹ giới thiệu kết hôn, tuy rằng nàng nghĩ tới nhận thức, ở chung, nhưng không có nghĩ tới sẽ thật sự kết hôn.

 

Đây là yêu cầu của mẹ nàng.

 

Dùng lời của mẹ nàng nói: con còn nhỏ, không vội, còn có người tốt hơn hắn nhiều!

 

Cuộc sống như thế, từng là chủ đề trong cuộc sống của nàng, bị tẩy não nên nàng vì thế mà không ngừng cố gắng.

 

Nhưng...Trần Phàm xuất hiện thay đổi tất cả chuyện này.

 

Trong khoảng thời gian này tới nay, nàng một mực tự hỏi nguyên nhân Trần Phàm không thích nàng, cho ra kết luận là, nàng cùng cha mẹ nàng quá mức giống nhau, quá mức bợ đỡ. Nguồn truyện: Truyện FULL

 

Phát hiện này làm nàng sản sinh nghi ngờ đối với giá trị của cuộc đời mình, nàng bắt đầu suy tư những năm trước mình dựa theo an bài của cha mẹ, vì tích góp nhân mạch, vì sau này thăng cao, thông qua gia thế không tầm thường, tư sắc, khí chất, năng lực không ngừng du đãng trong những vòng luẩn quẩn của đám công tử ăn chơi, rốt cục làm như vậy là đúng hay không.

 

Trải qua tự hỏi cùng quan sát, nàng phát hiện những sinh viên chung quanh, tuy rằng cũng có kẻ hư, nhưng không có một người nào quá mức giống như nàng.

 

Cũng không ai giống như nàng, cả ngày vắt óc tìm mưu kế vì ích lợi mà đi tích góp nhân mạch từng chút một.

 

Mặt khác nàng kinh ngạc phát hiện, dù những người chung quanh đều so ra kém nàng, nhưng...bọn họ quả thật đều sống rất vui vẻ, thật phong phú.

 

Thời gian dài tự hỏi cùng quan sát, làm nàng dao động!

 

Nàng bỗng nhiên cảm giác cách sống mấy năm nay của mình thật sự quá mệt mỏi, rất bợ đỡ, quá dối trá, rất thấp hèn, căn bản không phải sống cho bản thân mình, mà mỗi ngày đều giấu dưới mặt nạ giả tạo, đảm đương nô lệ cho ích lợi.

 

Nàng cố gắng thay đổi.

 

Nhưng mà...nàng nằm mơ cũng thật không ngờ, khi chính mình nói ra nỗi nghi ngờ trong nội tâm, tính toán thay đổi bản thân của mình, cha mẹ của nàng tuyệt không hiểu được.

 

Đúng vậy, không hiểu một chút nào!

 

- Chẳng lẽ kết hôn với một kẻ có tiền có quyền thì sẽ hạnh phúc sao? Trước kia, cha mẹ giáo huấn đạo lý này cho con, con còn nhỏ, theo bản năng cho rằng những gì cha mẹ nói hết thảy đều là đúng hết. Nhưng hiện tại, con cảm thấy được làm như vậy là không đúng! Con muốn thay đổi chính mình, con muốn thay đổi cách sống!

 

Nước mắt từ trong vành mắt nàng bừng lên, nàng vô lực ngồi chồm hổm trên mặt đất, khàn giọng quát:

 

- Nhưng là, vì sao hai người lại ngăn cản? Vì sao cha mẹ không thử hiểu được cảm nhận của con một chút? Vì sao phải đem tư tưởng của hai người áp đặt lên trên người của con? Chẳng lẽ chỉ vì muốn thỏa mãn ý tưởng của cha mẹ thôi sao?

 

- Cha mẹ, con là con gái của hai người a! Là con gái ruột thịt của hai người a!

 

Nói xong Trương Thiên Thiên vô lực nhắm hai mắt:

 

- Cho con một chút tự do, được chứ?

 

- Không được! Cha cho con biết, cha mặc kệ vì sao con biến thành như bây giờ! Nhưng con là con gái của Trương Sinh Quang này, con nhất định phải nghe theo sự sắp xếp của cha!

 

Trương Sinh Quang giống như không hề cảm nhận được sự thương tâm bất lực của con gái mình, vô tình nói:

 

- Về phần cha giới thiệu đời sau của Trần gia cho con gặp mặt, con phải đi gặp mặt người ta!

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.