Sinh Mệnh mẫu thần lẳng lặng đứng trên miệng giếng nhìn bóng hình Cao Lôi Hoa khuất dần trong thông đạo.
- Mẫu thần.
Ở một bên, Quang Minh thần s nhẹ nhàng nói :
- Hắn đã đi rồi, chúng ta trở về đi .
- Đợi tí đã !
Sinh Mệnh mẫu thần thở dài.
- Cứ để ta nhìn thêm một lúc nữa.
- Vâng .
Quang Minh thần s lên tiếng, in lặng đứng cạnh mẹ mình.
Lúc này Cao Lôi Hoa ôm Mộng Ti dùng tốc độ nhanh nhất để xuyên qua không gian thông đạo.
Đúng như lời Quang Minh thần s nói, việc hẳn chỉ là chạy hết thông đạo này. Qua thông đạo này sẽ trở về đại lục.
Nhưng mà nhìn khoảng không mờ mịt vặn vẹo phía trước, Cao Lôi Hoa âm thầm cười khổ , nói xuyên qua là được, bộ xuyên qua dễ lắm sao !
- Rốt cuộc làm sao để xuyên qua nó một cách bình an đây ?
Cao Lôi Hoa thì thầm.
Giống như chúa trời thương tình, phật tổ hiển linh… Đáp lại lời thỉnh cầu của Cao Lôi Hoa, trong lúc lão Cao đang đau đầu sốt vó thì chiếc nhân trên tay của Sinh Mệnh nữ thần tặng phát ra một luồng ánh sáng trắng nhu hòa.
Tại không gia thông đạo mờ mịt, luồng ánh sáng đó như một con đường xuyên suốt.
- Đây là, chẳng lẽ đây là đường về ?
Nhìn con đường ánh sáng, Cao Lôi Hoa đột nhiên nhớ tới những gì mẫu thần nói. Sinh Mệnh nữ thần đã nói qua. Chiếc nhẫn này sẽ giúp hắn trở về đại lục bình an.
- Cảm ơn Sinh Mệnh nữ thần.
Cao Lôi Hoa nói với Mộng Ti, sau đó nhanh chóng đi theo con đường ánh sáng.
Dưới sự dẫn đường từ ánh sáng của chiếc nhẫn, Cao Lôi Hoa thuận lợi đi xuyên qua một vùng không gian vặn vẹo, tốc độ càng lúc càng nhanh hơn.
- Oa~!
Lúc này tiểu Mộng Ti đang nằm trong lòng Cao Lôi Hoa mở to mắt nhìn khung cảnh xung quanh cô bé hưng phấn nhìn khung cảnh không gian hỗn loạn. Một khung cảnh mà cả đời cô bé mới được thấy qua. Đặc biệt nhất là những mảnh không gian nhỏ bé lấp lánh như thủy tinh trôi nổi, nếu bỏ qua tính nguy hiểm của nó, thì không gian này đúng là một nơi đầu tư cho du lịch tham quan rất tốt !
- Cẩn thận một chút, Mộng Ti !
Cao Lôi Hoa cười nhìn cô bé :
- Cẩn thận, cố gắng đừng chạm vào những mãnh vỡ đó nhé . Nếu không chúng ta sẽ gặp phiền phức đó.
- Vâng.
Tiểu Mộng Ti gật đầu, rút cánh tay đang định nắm lấy những mảnh vỡ lấp lánh đẹp đẽ đó.
- Ha ha.
Cao Lôi Hoa cười cười. Tại chỗ này hắn cũng không dám sử dụng lãnh vực tốc độ của mình, Không gian vặn vẹo đều là năng lượng hỗn loạn, Cao Lôi Hoa sợ khi mình sử dụng lình vực thì không gian sẽ càng hỗn loạn hơn. Nhưng cho dù không sử dụng lĩnh vực thì tốc độ của Cao Lôi Hoa cũng cực kỳ khủng bố rồi.
Bay một lúc lâu, cuối cùng cũng nhìn thấy đầu ra từ ánh sáng trên nhẫn phát.
- Đến rồi, chuẩn bị hết tiền rồi.
Bao lâu như vậy mới đến nơi, Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng thở phào.
- Chuẩn bị tốt, bay qua nơi này chúng ta sẽ trở về đại lục đó.
Cao Lôi Hoa nói với tiểu Mộng Ti.
- Vâng.
Mộng Ti gật đầu, bàn tay ôm Cao Lôi Hoa chặt hơn một chút.
Ôm chặt Mộng Ti, Cao Lôi Hoa cẩn thận dò xét bốn phía. Càng là phút cuối, Cao Lôi Hoa càng cẩn thận. Hắn biết nguy hiểm luôn ẩn nú ở những phút giây cuối cùng lúc con người ta thả lỏng nhất. Đặc biệt là lúc anh đang thành công…
Thần giới, bên ngoài miệng thông đạo Già La.
Sinh Mệnh mẫu thần và Quang Minh thần s ở ngoài thông đạo nhìn lên một cái màn hình.
Mặc dù không thấy Cao Lôi Hoa trong thông đạo như thế nào nhưng cuối thông đạo, đầu kia đại lục, chúng thần có bố trí một cái ma pháp hình ảnh. Ma pháp này có thể truyền tải tất cả những sự việc ở đầu kia thông đạo lên màn hình. Mà lúc này Sinh Mệnh nữ thần và Quang Minh thần s đang chăm chú nhìn vào màn hình này.
Trên màn hình đang hiển thị hình ảnh Cao Lôi Hoa đang dần dần lớn lên.
Nhìn thấy hình ảnh Cao Lôi Hoa, Sinh Mệnh nữ thần cũng thở phào nhẹ nhõm.
- Mẫu thần !
Đúng lúc này, ở một bên Quang Minh thần s đột nhiên kinh hoàngku, chỉ về một phía màn hình :
- Mẹ mau nhìn, xem nơi đó kìa !
Theo hướng tay Quang Minh thần s, Sinh Mệnh nữ thần nhìn vào một góc trên màn hình, tại góc cuối, có một mảnh hồ quang nhè nhẹ. Một mảnh hồ quang màu trắng.
- Đây là ?
Đầu tiên Sinh Mệnh nữ thần đánh giá cẩn thận phiến hồ quang này. Tiếp theo kinh hoàng thốt lên.
- Đúng vậy mẫu thần, đây là tâm ma kiếp .
Quang Minh thần s cười khổ một tiếng. Lão cũng không nghĩ tới thứ này dĩ nhiên là tâm ma kiếp. Phải biết rằng “tâm ma kiếp” này luôn xuất hiện rất là khó khăn. Trong truyền thuyết, chỉ có chủ thần tiến cấp mới có một phần vạn cơ hội gặp phải tâm ma kiếp này.
Loại tâm ma kiếp này , cũng không gây thương tổn gì cho cơ thể. Bởi vì nó là một loại kiếp nạn của linh hồn, ma từ tâm sinh, nó gây tổn thương cho tâm linh con người. Đấy là tâm ma kiếp.
Nếu trong lòng có ma kiếp, mà không nhanh chóng tỉnh táo, bảo hộ một tia thanh minh cuối cùng sẽ vĩnh viễn bị lạc trong ảo cảnh mà tâm ma sinh ra. Nó không bời vì tu vi của anh cao hay thấp mà bị đánh bại, nó xuất phát từ ký ức bên trong, từ tâm hồn của bên người!
Nhưng tâm ma kiếp thì sao lại xuất hiện ở trong này ? Quang Minh thần s có thể khẳng định hiện tại cũng không có chủ thần nào tiếp cấp ! Hơn nữa cho dù có chủ thần tiến cấp, tâm ma kiếp cũng sẽ không xuất hiện trong này !
- Đây là chuyện gì ?
Sinh Mệnh nữ thần quay đầu nhìn Quang Minh thần s.
- Ta cũng không biết.
Quang Minh thần s cười khổ một tiếng, lão cũng đang bị vụ này làm rối tung rối vò. Thật là lạ !
Không chỉ Sinh Mệnh nữ thần không biết mà cả Quang Minh thần s cũng không biết. Không ai có thể biết tâm ma kiếp vì sao sinh ra. Không ai biết, chỉ sợ ngay cả Sáng Thế thần nắm giữ thiên kiếp cũng không biết, bời vì thiên kiếp này cũng không phải Sáng Thế thần tạo ra….
Thậm chí người tạo ra nó cũng không biết.
Bởi vì, người tạo ra tâm ma kiếp này không ai khác là Lôi thần tân nhiệm, lịch lãm tuấn tú , tấn cấp nhanh nhất – Cao Lôi Hoa.
Nói đến tâm ma kiếp, đó là một câu chuyện dài !
Tâm ma kiếp tồn tại sau khi Cầu Cầu biến dị vài ngày, lúc Sáng Thế Thần vệ xuống thu phục Cầu Cầu.
Việc là như thế này : Khi mà bốn Sáng Thế Thần vệ xuống duy trì trật tự thế giới, chuẩn bị bắt Cầu Cầu thì Cao Lôi Hoa xuất hiện, sau đó xảy ra trận đại chiến mấy trăm hiệp ! Đến lúc cuối cùng, lão đại Cao Lôi Hoa tế ra hàng vip - Băng Lôi kiếp.
Bốn anh em nhà Sáng Thế thần vệ không địch lại oai thiên kiếp, mở ra khe nứt không gian dọt lẹ.
Mà ngay lúc anh em bộ tứ thần mở không gian thì lão đại Cao Lôi Hoa hét lớn rồi quăng bom !
Năng lượng của băng lôi kiếp va chạm vào khe nứt không gian. Năng lượng cường đại trực tiếp đánh bay bốn anh em nhà thần vệ bay vào không gian…
Lúc này tất cả mọi người nghĩ đã xong, nhưng chưa đâu, bởi vì một ít năng lượng băng lôi kiếp trời xui đất khiến còn sót lại. Và một ít nhỏ nhoi đó cứ thế phiêu lãng trong không gian hỗn loạn này không tiêu tan. Thậm chí có dấu hiệu tiến hóa không ngừng.
Vốn thiên kiếp không thể tự mình tiến hóa.
Nhưng do mấy cục pin của lão Cao trong cơ thể lão đã lây nhiễm một ít cái gì đó… Hơn nữa, khi đến không gian hỗn loạn này, nó gặp phải năng lượng hỗn độn. Là năng lượng sơ khai của thế giới, có thể cho tất cả vật thể hấp thu. Bao gồm luôn thiên kiếp !
Vì thế, chỉ vài ngày ngắn ngủi, một chút lực lượng còn sót lại của băng lôi kiếp đã dễ dàng hấp thu năng lượng hỗn độn mà tiến hành nghịch thiên thành siêu cấp vippro --- tâm ma kiếp.
Kể đến đây chúng ta không thể không thốt một câu : Đời không nói được chữ ngờ ! Ôi ! Bất ngờ ! Có lẽ câu này phạt pháp hơn một chút : Nhân nào quả nấy. Gieo ác mà chưa gặp không phải là không gặp mà do nó chưa đến thôi !
Mà hạt giống thiên kiếp Cao Lôi Hoa đã gieo rồi , thiện tai, đồng chí chuẩn bị ăn quả của mình đi !
*************************************
Phát hiện này một mảnh tâm ma kiếp không chỉ Sinh Mệnh nữ thần và Quang Minh thần s.
Lúc này, phía cuối là con đường, Cao Lôi Hoa đã nhìn thấy một mảng hồ quang màu trắng. Nhìn nó thật mỏng manh, có dấu hiệu bị tắt ngúm bất cứ lúc nào.
Nhưng Mộng Ti nằm trong lòng Cao Lôi Hoa vừa nhìn thấy lập tức theo bản năng co rúm người lại.
- Đây là, cái gì ?
Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn mảnh hồ quang này, đánh giá cẩn thận nó, Cao Lôi Hoa cảm thấy nó có một chút năng lượng thiên kiếp bên trong rất yếu ớt. Quan trọng hơn, Cao Lôi Hoa cảm thấy sự thân thiết, hoài niệm xa xưa từ nó phát ra.
Đáng chết . Cảm giác thân thiết ? Ta sao lại có cảm giác thân thiết với nó cơ chứ ? Cao Lôi Hoa không khỏi vỗ đầu mình . Chẳng lẽ mấy ngày nay mệt nhọc quá, hooc-moon mất cân đối ?
- Ba ba, chúng ta làm sao bây giờ ?
Tiểu Mộng Ti ngẩng đầu, ánh mắt trong veo như nước nhìn Cao Lôi Hoa. Từ bản năng, cô bé muốn né xa cái hồ quang màu trắng này.
- A , an tâm đi. Ôm chặt ta. Chúng ta đi qua.
Cao Lôi Hoa cười cười, an ủi Mông Ti nói :
- Đừng quên, ta là Lôi thần.
- Thiên kiếp ta đều đã xài qua, một chút hồ quang thì làm gì được ta cơ chứ.
Cao Lôi Hoa âm thầm vì chính mình mà nổ chút. Sau đó âm thầm vận dụng lôi thần lực ngưng tụ quanh thân, Chuẩn bị xong mới cần thận dè dặt đi vào trong mảng hồ quang này, đồng thời tập trung tinh thần nhìn chăm chú vào hồ quang, đề phòng có chuyện bất ngờ xảy ra.
Nhưng khi Cao Lôi Hoa bước vào bên trong đó thì không hề có cảnh tượng gì diễn ra, chỉ là một mảng không gian trắng xóa mà thôi.
Mà mảng khoảng không gian này hình như sợ Cao Lôi Hoa, Cao Lôi Hoa đi đến đâu thì lập tức dạt sang hai bên, tạo thành một lối đi cho Cao Lôi Hoa.
- Đây là chuyện gì ?
Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn hồ quang màu trắng này. Chẳng lẽ mình cùng hồ quang này có quan hệ gì sao ? Nếu không tại sao lại có cảm giác thân thiết như vậy chứ ?
Nhưng bây giờ không phải là lúc suy nghĩ nhiều, Cao Lôi Hoa lập tức ôm chặt lấy Mộng Ti đi nhanh.
Mà hồ quang cũng nhanh chóng tản , tạo lối đi cho Cao Lôi Hoa. Loại tình huống này cứ xảy ra mãi cho đến khi…
Đến khi Cao Lôi Hoa đi tới khu vực trung tâm của hồ quang thì dị biến xảy ra !
Mảnh hồ quang kia bỗng nhiên ào vào trung tâm , nổ tung lên.
Đột nhiên xảy ra một vụ nổ, ánh mặt trời làm chói mắt Cao Lôi Hoa không kịp thích ứng, chỉ thấy một vùng trắng xóa trước mặt, cái gì cũng không nhìn thấy….
Sau đó, giống như đang nằm mơ, Cao Lôi Hoa cảm thấy thân thể mình nhẹ bồng bềnh, không có một chút sức nặng cứ trôi nổi trên không trung đi về phía trước….
Không biết đã bao lâu…
- Bíp ~ Bim …bim!
Âm thanh chói tai vang lên, Cao Lôi Hoa cảm thấy mình như từ trên thiên đường rớt xuống địa ngục. Lập tức Cao Lôi Hoa mở mắt. Ngay sau đó , Cao Lôi Hoa sững sờ tại chỗ.
Ở trước mặt hắn, là một chiếc màu lam… chiếc xe. Đúng vậy, là một chiếc xe, Cao Lôi Hoa thậm chí có thể nhìn thấy rõ ràng nhãn hiệu của chiếc xe đó, đó là sản phẩm của một công ty sản suất xe nổi tiếng trong nước….
Mà hắn, đang đứng giữa đường cái ….
- Nơi đây là ?
Cao Lôi Hoa chăm chú nhìn xung quanh.
- Ngại quá, tiên sinh ngươi có thể đi vào lề đường không?
Trên xe, một giọng nói quen thuộc rót vào tai Cao Lôi Hoa.
Đưa mắt nhìn lên, một người phụ nữ trẻ tuổi đeo kính đang nói với hắn, mà bên cạnh là một chiếc xe nôi, trên nôi còn có một em bé tầm mấy tháng tuổi, không biết là trai hay gái ….
- Oanh !
Đầu lão Cao trống rỗng !
Nơi này, là nơi đầu tiên hắn gặp Vũ Hinh. Khi đó hắn là một thành viên có chút thành tựu trong đội 13. Lúc đó hắn mới tầm 22, 23 tuổi, và mới đạt được thực lực cấp năm mà thôi ! Hắn còn nhớ rõ, lúc ấy hắn nhận được một cái nhiệm vụ hung hiểm vạn phần. Có thể nói đó là nhiệm vụ gần như mười phần sẽ chết! Trước khi chấp hành nhiệm vụ, đội 13 cho Cao Lôi Hoa bốn ngày để chuẩn bị.
Cái này cũng có một ý khác, đó là sử dụng bốn ngày này để làm gì thì làm, lo lắng hậu sự cho mình…
Cho nên, Cao Lôi Hoa có chút thất thần, sau đó liền gặp gỡ Vũ Hinh.
- Đây là chuyện gì ? Ảo giác hay là ta đang nằm mơ ?
Cao Lôi Hoa nhẹ giọng tự hỏi .
**********************************
Trong thần giới, Sinh Mệnh nữ thần cùng Quang Minh thần s cười khổ nhìn lên màn hình, Cao Lôi Hoa đang ngơ ngác đứng yên một chỗ ……………………