Cực Võ

Chương 849: Chương 849: Anh hùng cứu mỹ nhân (1)




Thiên Vũ Huân là một nữ nhân xinh đẹp nhưng mà vấn đề nàng xinh đẹp thế nào thì hiện tại Vô Song không để ý lắm.

Vấn đề làm Vô Song để ý là lời Thiên Vũ Huân nói, trong miệng nàng lúc nãy có nói “một đường tử lộ khác”, cái vấn đề này rất có chiều sâu.

Nếu theo suy nghĩ bình thường cùng nhưng việc mà Thiên Vũ Chính Tắc nói thì theo Vô Song đám cao tầng Phù Tang đang muốn tập hợp những nhân vật cường đại nhất Phù Tang để làm một việc gì đó, và với màn thể hiện này của Vô Song đương nhiên cũng đủ lọt vào danh sách này.

Vậy bọn họ muốn tập hợp những kẻ mạnh nhất đất nước làm gì?, hơn nữa theo lời Thiên Vũ Huân thì những người mạnh nhất được tập hợp kia chỉ sợ sẽ phải đi vào tử lộ.

Đáp án thích hợp nhất cũng chỉ có thể là mang những cường giả này quyết chiến với nhau.

Vô Song nhớ Thiên Vũ Chính Tắc nói Thiên Vũ gia cùng nhà Kido đều được phái đi làm nhiệm vụ.

Thiên Vũ gia hiện tại đại diện cho Bái Nguyệt Giáo, làm đồng mình của phủ Đại Tướng Quân.

Nhà Kido thì Vô Song chưa từng nghe nhưng theo Thiên Vũ Chính Tắc thì đám người này cũng rất cường đại và chỉ chịu nghe lệnh Thiên Hoàng, tức là phe của Thiên Hoàng.

Hai phe đang đối địch nhau cộng đồng phái ra hai siêu thế lực cùng làm hai việc tương đối tương tự lại móc nối thêm các thông tin kể trên, Vô Song cảm thấy đám người này rất có thể mở một sinh tử lôi đài, mỗi bên mang theo số cường giả tương đương nhau rồi thả vào chém giết, bên thắng đương nhiên là bên có thể sống đến cuối cùng đồng thời bên thắng trong trận tử chiến khủng khiếp này chỉ sợ cũng sẽ thắng thế trong sự so kè giữa hai thế lực hiện nay.

Hoặc là Thần Đạo nhượng bộ, hoặc là Bái Nguyệt Giáo lui binh.

Đây là đáp án đầu tiên mà Vô Song nghĩ ra qua lời nói của Thiên Vũ Huân cùng với những thông tin hắn thu thập được bất quá cái suy nghĩ đầu tiên này rất nhanh bị Vô Song ném ra khỏi đầu.

Giả thuyết này nghe thì hợp lý nhưng quá mức vớ vẩn.

Hai đại thế lực của Phù Tang mới kiềm chế lẫn nhau, vẫn chưa nổ ra đại chiến, lại càng không có thế lực thứ ba uy hiếp cả hai, vậy việc gì phải tất tay chơi lớn như vậy?, việc gì phải chơi thủ đoạn được ăn cả ngã về không như vậy?.

Nếu cái cách bên trên được chấp nhận, được thực hiện thì Phù Tang từ lâu đã thống nhất, cũng chẳng ở trong tình trạng giằng co lẫn nhau vài trăm năm suốt từ giai đoạn đại tướng quân Ieyasu còn sống cho đến bây giờ.

Rốt cuộc, Vô Song vẫn là không đoán được huyền cơ bên trong, bàn tay nhẹ nhẹ xoay thanh Tantou còn lại thành vòng tròn, ánh mắt nhìn Thiên Vũ Huân, Vô Song khẽ cười mà nói.

“Một tử lộ khác?, là cái gì, nghe có vẻ rất đặc sắc “.

Thiên Vũ Huân từ từ bước xuống, sau đó khi khoảng cách giữa nàng cùng Vô Song chỉ còn lại 10 bước bản thân nàng mới dừng lại.

Trên người Thiên Vũ Huân đang mặc một bộ trang phục khiến Vô Song nhớ lại cái đám học Kendo ở hậu thế, tất nhiên là nàng không mang giáp mà chỉ là lớp quần áo bên trong, với váy dài màu đen cùng áo dài tay màu trắng.

Dừng lại trước người Vô Song, tay trái nắm lấy chuôi kiếm, tay phải từ từ rút kiếm ra.

Thú thật Vô Song cảm thấy rất phiền phức, nếu đây là Trung Nguyên đợi ngươi bước lại, đợi ngươi thủ thế, xong đợi ngươi rút kiếm thì chỉ sợ đã ăn một rổ ám khí vào người nhưng đây là Phù Tang, khi mà tinh thần võ sĩ đạo đi vào tiềm thức con người thì có một số cái rất khó thay đổi.

Vô Song rốt cuộc cũng đợi được Thiên Vũ Huân làm xong động tác, nhìn thấy nàng rút thanh Katana ra có điều khi nhìn vào thanh Katana của nàng thì Vô Song hơi giật mình, thanh Katana vậy mà có lưỡi màu phấn hồng?, khoa trương như vậy?.

Thiên Vũ Huân thì không biết Vô Song đang nghĩ gì, suy nghĩ của nàng đầu tiên là khống chế Vô Song đã.

Nàng tuy nằm trong Thập Ngũ Đương Đại nhưng việc để một nhân vật dòng chính của Thiên Vũ gia bị giết lại thêm một tướng quân bị giết ngay trước mặt mà không làm gì được thì chính nàng cũng chịu áp lực rất lớn, muốn nói gì trước hết phải khống chế được tù phạm trước mặt thì mới có thể tính tiếp.

Nàng thủ thế cũng rất giống Kendo, ít nhất giống trên Tv mà Vô Song xem bởi chính Vô Song cũng không quá hiểu Kendo rốt cuộc như thế nào, tiếp theo trên người nữ tử này bắt đầu xuất hiện từng tia kiếm khí mờ mờ ảo ảo.

Nàng ta dĩ nhiên có thể làm được việc kiếm khí ly thể?.

Hai tay nắm chặt chuôi Katana, nàng lao thẳng về phía Vô Song, theo động tác của nàng, kiếm khí trên người nàng bắt đầu tụ lại, toàn bộ dung nhập vào đường kiếm, đường kiếm không chỉ nhanh, mạnh, mà uy lực cũng kinh khủng.

Vô Song chỉ cần nhìn một mắt cũng biết uy lực kiếm này, cả người không lùi mà tiến, lao thẳng về phía mũi kiếm của nàng, nhìn thấy hành động của Vô Song bản thân Thiên Vũ Huân căn bản cũng không có ý định thu tay.

Nàng quả thật có hứng thú với Vô Song nhưng mà Vô Song nếu một mực xin chết thì nàng sẵn sàng để Vô Song chết, cái này không vấn đề gì.

Khi mũi kiếm cùng với Vô Song chỉ còn lại một chút khoảng cách nào ngờ cả người Vô Song trượt xuống, lướt về phía sau Thiên Vũ Huân.

Thiên Vũ Huân ngay lập tức xoay người, kiếm chiêu trong tay nàng biến hóa, từ hai tay thành một tay, tùy ý mà vẽ một vòng.

Một vòng kiếm này cực kỳ hoa lệ hơn nữa theo đường vòng cung này thì khi Vô Song vừa ổn định cơ thể kiếm đã tới.

Vô Song chỉ có thể đưa thanh Tantou của mình ra đón đỡ nhưng mà cũng chẳng nhạc nhiên lắm khi thanh Tantou va chạm với một nhát chém của Thiên Vũ Huân lập tức bị chém vỡ.

Không phải là gãy làm đôi mà là chém vỡ, thanh Tantou này vốn là Vô Song đi “mượn” ở một cửa hàng thợ rèn nổi tiếng nởi Phích Lịch Đảo, khi nó va chạm cùng thanh katana của Thiên Vũ Hạo Thạc thì đã xuất hiện những vết nứt, nay chịu một kiếm của Thiên Vũ Huân thì trực tiếp bị chém vỡ.

Thanh kiếm bị Thiên Vũ Huân hủy đi nhưng mà tay Vô Song cũng không chậm, bàn tay mở ra lập tức bắt lấy vài mảnh vụn trong kẽ tay, phi thẳng về phía Thiên Vũ Huân.

Thiên Vũ Huân lại một lần nữa thu kiếm lại, chỉ thấy khác với sự uyển chuyển vừa rồi, kiếm của nàng trở nên nhanh vô cùng, chỉ vài đường kiếm đã đánh bật tất cả ám khí của Vô Song.

Tất nhiên Vô Song cũng chẳng hy vọng gì mượn ám khí tấn công nàng cả, Vô Song lập tức lăn lộn ba vòng trên mặt đất, lăn thẳng đến bên cái xác của Thiên Vũ Hạo Thạc sau đó bàn tay đưa ra, cầm lấy thanh Katana của hắn.

Thanh Katana này ít nhất tốt hơn hai thanh Tantou mà Vô Song “mượn” nhiều lắm.

Vô Song vừa cầm được Katana thì Thiên Vũ Huân đã tới, nàng vừa đánh bật ám khí vừa có thể nhìn ra bước di chuyển của Vô Song đồng thời cũng hiểu bước di chuyển của Vô Song là đang làm gì vì vậy ngay khi Vô Song cầm được thanh Katana thì nàng đã lao tới.

Vô Song trong lòng âm thầm thấy lạ, Thiên Vũ Huân thân hình không tính là ngực tấn công mông phòng thủ, cũng không nhìn thấy sức mạnh trong thân thể nàng, thân thể nàng có vẻ đầy nhu mì mà mềm yếu, vậy mà cũng dám cường công Vô Song?.

Rất nhanh Vô Song nhận được đáp án bởi vì Vô Song rất nhanh cảm nhận được một luồng sức mạnh cơ bắp ập thẳng vào người Vô Song, sức mạnh thuần tùy phải gấp 3 lần Thiên Vũ Hạo Thạc là ít.

Trước sức mạnh thuần túy của nàng, Vô Song trực tiếp bị đẩy lùi lại nửa bước, điều này cũng làm Thiên Vũ Huân kinh ngạc một chút nhưng rất nhanh nàng coi đó là việc đương nhiên, dù sao trong mắt nàng Vô Song cũng rất gần với Thập Ngũ Đương Đại rồi.

Hai tay nắm chặt chuôi kiếm, nàng bắt đầu liên tụ dồn ép Vô Song, càng đáng nói là thế kiếm của nàng vừa mạnh mẽ vừa như nước chảy mây trôi đồng thời bộ pháp cũng chắc chắn vô cùng, cứ như mỗi khi nàng tiến lên một bước thì sẽ lại đẩy người khác lại gần tử địa thêm một bước vậy.

Cầm trong tay thanh Katana của Thiên Vũ Hạo Thạc ấy vậy mà Vô Song có cảm giác càng khó đánh, nữ nhân gọi là Thiên Vũ Huân này quả thật không đơn giản, nàng thoạt nhìn tuổi tác không lớn nhưng mà mạnh hơn Dung nhi nhiều.

Một người chỉ tiến, một người bị ép lùi, Vô Song rốt cuộc bị ép lùi lại 7 bước, lúc này sau lưng Vô Song cũng đã là vách tường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.