Cực Võ

Chương 848: Chương 848: Thiên Vũ Huân




Vô Song rất ít khi nhớ tên người lạ nhưng ở kiếp trước có một cái tên mà Vô Song không thể không nhớ, cái tên kia gọi là Yasumasa Shibuya.

Ở thế giới này khi nghe cái tên Yasumasa Shibuya từ trong miệng Tần Hồng Miên, Vô Song đã thấy là lạ đồng thời chỉ bằng cái tên này thì không cần tính tội ác của hắn cũng làm Vô Song thấy ngứa mắt, bản thân sinh ra ác cảm.

Sau khi giết vào phủ tướng quân, sau khi phá nát cửa chính mà nhìn vào đại điện, Vô Song... thậm chí cũng không cần biết kẻ nào là Shibuya nữa bởi vì khuôn mặt kẻ này giống hệt Shibuya ở kiếp trước.

Bằng vào khuôn mặt này, bằng vào cái tên kia thì đừng nói đối phương vô tội mà cho dù kẻ này là đại thiện nhân thì Vô Song cũng giết.

Vô Song đã lâu không còn là người tốt, hắn có thể nói là ma đầu giết người như ngóe cũng được, nếu đã là ma đầu muốn giết một người thật ra không cần lý do.

Nhìn thấy Yasumasa Shibuya, Vô Song đại khái cũng quên luôn tội của hắn trong miệng Hồng Miên, như đã nói ở trên, kẻ này chắc chắn phải chết.

Vô Song nói dứt lời, thân hình đã động, cũng kệ luôn hai người Thiên Vũ gia, trước giết người sau đó tính sau.

Vô Song lao về phía Shibuya khiến hắn sợ mất mật, dù sao Vô Song có thể giải quyết hết đám binh lính ngoài kia mà mọi người không hề hay biết thì Shibuya cũng hiểu mình há phải là đối thủ của Vô Song.

Trước trang bức không chạy nhưng hiện tại là không chạy được nữa vì tốc độ của Vô Song quá nhanh, hắn chỉ có thể hướng ánh mắt nhìn về hai người Thiên Vũ gia, hai thần hộ mệnh của mình.

Quả nhiên, Thiên Vũ gia sẽ không để Shibuya chết, dù sao Shibuya cũng là tướng quân, để hắn chết thì không hay lắm hơn nữa hai người Thiên Vũ gia tộc còn có nhiệm vụ trong người, nhiệm vụ này không có Shibuya hỗ trợ thì mất thời gian hơn nhiều.

Trong hai người, nữ tử không động, nàng vẫn tiếp tục đụng đụa nhấm nháp đồ ăn.

Nữ tử không động vậy nam tử sẽ động, kẻ này dùng một tay ném thẳng cái bàn về phía Vô Song, trên bàn này đương nhiên có nữ tử chuyên dùng cho Nữ Thể Thình.

Dùng một tay có thể hất bay cả người cả vật hơn nữa nhẹ nhàng như không, nam tử kia thực lực cũng sẽ không tệ.

Vô Song nhìn thấy động tác của nam tử kia, ánh mắt hơi lóe lên đồng thời thanh Tantou trong tay cũng xoay ngược lại, chém ra một đường kiếm.

Khi Vô Song xuất thủ, rốt cuộc nữ tử kia cũng dừng đũa, ánh mắt khẽ nhíu sau đó ánh mắt xuất hiện vài phần hứng thú.

Tại sao nàng hứng thú?, ấy là vì một kiếm của Vô Song cắt qua người nữ tử kia nhưng lại không gây cho nàng một vết thương nào mà nguyên cái bàn sau lưng nàng lại bị chém làm đôi, kiếm kỹ đến trình độ này không tán thưởng không được.

Nam tử kia thì không có sức quan sát tốt như thế, lúc này hắn cũng đã động, khi cái bàn bị chém nát làm đôi cũng là lúc thanh Katana trong tay hắn đâm thẳng về phía trước, mũi kiếm trực tiếp đâm xuyên qua cơ thể nữ nhân kia sau đó như thái đậu hũ vậy, đường kiếm xuyên qua cơ thể nàng một cách dễ dàng rồi đâm thẳng về phía Vô Song.

Vô Song ánh mắt hơi nhíu, máu tươi bắn thẳng về khuôn mặt hắn, Vô Song theo bản năng lộ ra một tia chán ghét, trọng tâm cả cơ thể đột ngột nghiêng đi, lấy một tay chống xuống mặt đất mà lướt qua luôn cái khu vực này.

Tốc độ của Vô Song đột ngột bạo phát lại càng khiến nữ tử ngồi ở ghế chủ vị cảm thấy hứng thú hơn, nàng rốt cuộc bỏ tay ra khỏi đôi đũa trúc, một tay chống cằm chăm chú nghiên cứu Vô Song.

Vô Song rời khỏi phạm vi công kích của nam tử Thiên Vũ gia nhưng mà còn lâu mới thoát được khỏi hắn, kẻ này tuy tốc độ di chuyển không bằng Vô Song nhưng tốc độ sử dụng kiếm thì kinh người, chỉ thấy cổ tay xoay một cái, thanh Katana xoay tròn như mũi khoan, gần như không phải đợi một giây nào, phần bụng nữ tử liền bị khoan một lỗ, mượn cái lỗ này nam tử lập tức rút kiếm lại, biến đổi từ trạng thái hai tay sang một tay, dùng hết sức bổ ngang từ trên xuống dưới.

Vô Song quả thật vẫn chưa thể rời khỏi phạm vi công kích của đối phương, đành phải lấy thanh Tantou xoay ngược ra mà đỡ.

Cú chém rất mạnh, kình lực rất lớn, trực tiếp ép cho Vô Song phải dừng lại, hơn nữa thân thể không khỏi run lên một chút.

Nhìn thấy tình cảnh này, không chỉ nam nhân kinh ngạc mà nữ nhân càng thêm kinh ngạc.

Nam nhân vốn tưởng bằng vào một nhát chém này hất bay cả người Vô Song đi không khó hoặc trực tiếp chặt một tay Vô Song cũng được nhưng nào ngờ Vô Song đang di chuyển mà vẫn có thể thoải mái đón đỡ như vậy?.

Về phần nữ tử, nàng bắt đầu đưa tay về phía sau, nắm lấy chuôi kiếm của mình, trong lòng thầm khen một tiếng.

“Kiếm pháp của Hạo Thạc trong gia tộc tuy không cao nhưng bàn về uy lực chỉ có Thập Ngũ Đương Đại mới có thể dễ dàng đón đỡ, kẻ kia vậy mà cũng làm được? “.

Nam tử kia gọi là Thiên Vũ Hạo Thạc, cũng là từ dòng phụ lên đến dòng chính như Thiên Vũ Chính Tắc nhưng mà ở trong gia tộc thứ hạng cao hơn Thiên Vũ Chính Tắc nhiều lắm, về phần nữ tử kia thì thân phận càng cao bởi nàng nằm trong Thập Ngũ Đương Đại.

Cái gì gọi là Thập Ngũ Đương Đại?, đây là mười lăm người có khả năng kế thừa ngôi vị gia chủ thế hệ sau của Thiên Vũ gia.

Lại nói Vô Song đỡ được một kiếm của Thiên Vũ Hạo Thạc, trong lòng lóe lên sát khí.

Vô Song muốn giết người, bình thường nói thật cho mười kẻ như Thiên Vũ Hạo Thạc đứng ra xếp hàng thì cũng chỉ có nước chết chung một chỗ, làm gì có chuyện ngăn được Vô Song?, vấn đề thời điểm hiện tại cũng không bình thường.

Vô Song biết, trước muốn giết người thì ít nhất cũng phải giải quyết Thiên Vũ Hạo Thạc đi đã, nghĩ tới đây một chân trụ của Vô Song vận sức, cả người thuận thế lộn về phía sau.

Thân thể Vô Song lộn ngược một vòng, lấy nắm tay đấm thẳng xuống đất tạo thành hùng kình, cả người lại bắn ngược trở lại với tốc độ còn nhanh hơn, hai tay nắm hai thanh Tantou toàn lực bổ xuống.

Thiên Vũ Hạo Thạc thấy thế vội xoay ngang thanh Katana ra, động tác này phi thường quy củ hơn nữa kẻ này lực lớn vô cùng, hắn có tự tin hất bay thân thể Vô Song ra, thậm chí hai cánh tay cầm chuôi kiếm còn đang gồng lên khiến từng đường cơ bắp cuồn cuồn xuất hiện, nhìn đôi tay của hắn giống như loài tinh tinh vậy, so với vẻ ngoài của Vô Song thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.

Vô Song nhảy lên rồi toàn lực chém xuống bất quá khi hai bên sắp chạm vào nhau thì bàn tay Vô Song buông ra, hai thanh Tantou cứ thế không có lực đập vào thanh Katana mà bị hất bay lên trời đồng thời thân thể Vô Song hạ xuống.

Vì Thiên Vũ Hạo Thạc gồng sức quá lớn, hắn cũng không biến chiêu kịp, chỉ thấy Vô Song lúc này đã hạ xuống một cái đầu gối nện thẳng vào bụng Thiên Vũ Hạo Thạc.

Thiên Vũ Hạo Thạc không tránh kịp nhưng mà ánh mắt cũng lộ ra ý mừng, hắn còn tưởng Vô Song dùng cái gì tấn công hắn nhưng chỉ là đấu gối thì hắn có thể dễ dàng chịu được, căn bản “không ăn thua“.

Ngoài vấn đề này ra, khi Vô Song lại gần hắn thì hắn cũng cảm thấy Vô Song chết chắc bởi vì khả năng cận chiến của Thiên Vũ Hạo Thạc còn mạnh hơn kiếm pháp của hắn nữa.

Đáng tiếc Thiên Vũ Hạo Thạc nhầm to rồi, ăn một đầu gối của Vô Song vào bụng, hai trong mắt của hắn trợn ngược lên, suýt lồi cả ra ngoài, miệng há hốc, bụng quặn đau không thở được.

Vô Song vòng một tay ra phía sau hắn nắm lấy cổ tay Thiên Vũ Hạo Thạc kéo ngược về phía sau, chỉ nghe răng rắc một tiếng, cả cánh tay của Thiên Vũ Hạo Thạc bị bẻ gãy gập, sau đó tay phải Vô Song đưa ra vừa vặn nắm lấy thanh Tantou đầu tiên rơi xuống, thanh Tantou cắm xuyên qua gáy của Thiên Vũ Hạo Thạc, đường kiếm ngoan vô cùng, ngọt vô cùng.

Thân hình Thiên Vũ Hạo Thạc ầm ầm đổ xuống, lúc này tay trái Vô Song vừa vặn nắm lấy thanh Tantou thứ hai, cổ tay xoay một vòng rồi ném nó đi.

Khi Thiên Vũ Hạo Thạc ngã xuống nền đất thì... cái đầu của Shibuya cũng bắn ngược lên trời, tạo thành một đóa huyết hoa nở rộ.

Giải quyết xong hai người, bộ hắc bào của Vô Song đã ngập tràn vết đỏ của máu, là máu của Thiên Vũ Hạo Thạc bắn lên, Vô Song khoan thai rút thanh Tantou đâm xuyên cổ họng của hắn ra, sau đó nhìn về phía nữ tử ngồi chủ vị kia.

Nữ tử ngồi chủ vị cũng đang nhìn Vô Song, sau đó nàng bất ngờ mở miệng.

“Ngươi giết người của Thiên Vũ gia vậy ngươi có chạy khắp Phù Tang cũng không có chỗ nương thân, trước mặt của ngươi chỉ có một con đường chết “.

“Ngươi gọi Nghịch Thiên Di Hành đúng không?, ta gọi Thiên Vu Huân, nếu trước mặt ngươi chỉ có một đường tử lộ, không biết có muốn chọn một đường tử lộ khác không? “.

Thiên Vũ Huân nói xong chậm rãi đứng lên, bàn tay nắm lấy chuôi Katana sau lưng, ánh mắt nhà nhạt nhìn Vô Song.

Trong mắt nàng thì kẻ gọi là Nghịch Thiên Di Hành kia... đã vô hạn tiếp cận trình độ Thập Ngũ Đương Đại tuy nhiên vô hạn tiếp cận có nghĩa là chưa tiếp cận, thân là một trong Thập Ngũ Đương Đại, nàng vẫn có tự tin giải quyết đối phương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.