Cực Võ

Chương 547: Chương 547: Đại Náo Hành Dương – Bỉ Ngạn Bi Ca vs Thương Khung Thanh Long




Long Đế một chưởng đánh nát cây đàn huyền cầm đang bay tới, sau đó cũng không chậm lại chút nào, tiến thẳng về phía nàng.

Nàng bàn tay mở ra, từng sợi chỉ đỏ quyện lại với nhau, từ trong chiếc áo lụa đỏ phóng ra ngoài, nhìn cứ như vô số ám khí cộng đồng phóng ra.

Sợi chỉ đỏ đương nhiên không sánh được với ám khí bởi nó khó mà có sức sát thương thực chất nhưng bất ngờ là từng sợi chỉ đỏ như được thổi vào một luồng sinh mệnh, từng sợi chụm đầu vào như một đầu hồng xà vậy.

Chưởng phong của Long Đế cùng những sợi chỉ hồng kia va vào nhau, ngươi lui lại đương nhiên là nàng, nàng so cương lực thì thua kém Long Đế rất nhiều rất nhiều.

Kình lực của Long Đế ập tới, một đường đẩy lùi nàng về phía sau thậm chí thân thể nàng chạm đến cả bức tường sau lưng mình.

Sống lưng chạm vào bức tường cứng rắn nhưng đúng lúc này không biết bằng cách nào toàn bộ kình lực của Long Đế lại bị tản ra, từ sống lưng của nàng truyền vào bức tường sau lưng, cả một mảng tường lớn cứ như vậy sập xuống nhưng mà nàng tựa hồ một chút cảm giác cũng không có.

Bàn chân duỗi ra lướt nhẹ trên không trung, hai tay áo hướng thẳng về phía trước.

Từ trong tay áo của nàng cũng không phải ám khí mà là hai dải lụa đỏ, hai dại lụa này vốn mềm mại vô cùng nhưng dưới nội lực của nàng lập tức trở nên cương mãnh, sắc bén như đao mà đánh tới.

Long Đế đối với thân pháp của nàng âm thầm gật đầu nhưng với mấy trò tấn công của nàng hắn lại coi như trò mèo, bàn tay cong lại thành hình long trảo, lại nghe một tiếng long ngâm vang lên hai bàn tay mang theo cự lực kinh khủng đánh tới, hai tay trực tiếp đánh nát dải lụa của nàng.

Nàng đương nhiên cũng không hy vọng chỉ xài mấy thứ này mà thắng được Long Đế hơn nữa hai dải lụa bị đánh nát, cương kình truyền đến khiến nàng không thể không tiếp tục bị đẩy lùi.

Tuy bị đẩy lùi nhưng mà động tác của nàng phi thường phi thường đẹp.

Mũi giày điểm nhẹ trên không trung rồi lướt về phía sau cứ như trượt băng nghệ thuật vậy hơn nữa nàng như có thể mang kình lực phân tán ra ngoài, kình lực ập đến trước người nàng cứ như bị một loại lực lượng nào đó làm tản ra.

Long Đế đương nhiên nhìn ra được cái vấn đề này, hắn dẫm vào không trung một cái, thân hình mạnh mẽ xoay một vòng, bàn tay nắm lại cách không đánh ra một quyền.

Vẫn là tiếng long ngâm kia, quyền như cự pháo đánh tới, chân lực là một đường thẳng cứ như từ trọng pháo bắn ra, mục tiêu chính là cơ thể của nàng.

Nàng lần này biết mình cũng không lùi được nữa, chân lực kinh khủng từ chính diện đánh lại đồng thời bốn phương tám hướng của nàng đều bị kình lực của đối phương khóa chặt, cho dù mắt thường không thể thấy nhưng nàng biết mình như đang rơi vào một nhà tù, muốn rời đi cũng không được.

Đế vị cao thủ tại sao đáng sợ?, bọn họ đáng sợ bởi những thứ đơn giản vô cùng mà ai cũng làm nổi trong tay bọn họ liền thành đại sát khí.

Ví dụ đơn giản nhất, Vô Song toàn lực tung một quyền Thái Tố Thiên Nộ, thoạt nhìn mạnh mẽ vô bì hơn nữa đây cũng là đại sát chiêu của hắn nhưng mà so với Long Đế thì sao?, nói thẳng ra cũng chỉ bằng một quyền vừa rồi Long Đế tung ra mà thôi.

Vô Song có thể dùng bao nhiêu lần Thái Tố Thiên Nộ?, về phần quyền kia Long Đế có thể đánh bao nhiêu cũng được.

Long Đế xuất ra một quyền khóa chặt đường lui của nàng sau đó thân ảnh lập tức biến mất.

Gần như chỉ một cái chớp mắt Long Đế lại một lần nữa hiện ra, thân ảnh quỷ dị đã cách nàng không xa, một quyền lại tung ra.

Quyền trước chưa tới, quyền sau đã tiếp nối, chân lực đánh tới lại càng thêm kinh khủng, Long Đế muốn xem nàng rốt cuộc lấy cái tự tin gì chống lại đế vị cao thủ?.

Nàng cũng cau mày lại, thú thật cảm nhận được chân lực đánh tới là ai cũng thấy khó giải quyết vô cùng.

“Quỳ Hoa Tỏa Mộng”.

Hai tay đưa lên như vũ nữ đang chuyển động, sau đó hai hư ảnh sau lưng nàng cũng làm y như vậy, từ trên người nàng lập tức xuất hiện ba vòng khí màu đỏ, lấy thân thể nàng làm trung tâm từng vòng từng vòng khí phá không mà ra.

Một chiêu Quỳ Hoa Tỏa Mộng này nằm trong Tiên Thiên Quỳ Hoa, đương nhiên nó không chỉ có ba vòng quỳ hoa.

Bản thể của nàng có ba vòng quỳ hoa bắn ra, sau lưng hai cái hư ảnh cũng làm tương tự, tổng cộng là chín vòng quỳ hoa điệp gia lên nhau, mạnh mẽ phá tan cái lồng giam chân lực này.

Trong giây phút này Tiên Thiên Âm Dương Hoàn Mỹ Đạo Thể của nàng toàn bộ triển khai, khí thế như hồng, nội lực bản thân đẩy đến đỉnh cao.

Nàng vốn là tuyệt đỉnh cao thủ trong thiên hạ, là ngũ tuyệt đỉnh phong lại dưới tác dụng Tiên Thiên Âm Dương Hoàn Mỹ Đạo Thể nàng thậm chí bước vào cảnh giới nửa bước đế vị hay còn gọi là á đế.

Á đế không phải là đế vị, còn kém đế vị rất xa nhưng đúng là có vốn để chơi cùng đế vị.

Chín vòng quỳ hoa bắn ra, phá tan lồng giam chân lực quanh người nhưng lúc này Long Đế cũng đã hướng tới.

Tay biến thành trảo, căn bản không có võ kỹ cũng chẳng có chiêu thức, hắn chỉ dùng chân lực, thuần túy chân lực mà đưa tay ra.

Long Đế thật sự rất kinh khủng, tay hắn như long trảo muốn tóm lấy nàng đáng sợ hơn vì chân lực của hắn quá mức khủng khiếp, chỉ cần hắn vận toàn sức lên thì luôn luôn có cương kình sinh ra, cương kình lại lập tức khóa chặt bốn phương tám hướng lại, thực sự khắc chế đến chết những người muốn dựa vào thân pháp trốn chạy.

“Quỳ Hoa Xảo Tiệp”.

Đối phương đưa tay ra, nàng cũng không có đường lùi liền trực tiếp đối chưởng.

Chỉ thấy cổ tay nàng run lên, cổ tay mềm mại vô cùng sau đó dần dần biến thành từng đoàn ảo ảnh, trước mặt Long Đế như xuất hiện một vết màng ngăn mờ mờ ảo ảo.

Trong phúc chốc như có ngàn hoa đưa nở, vô số đóa Quỳ Hoa cùng nở ra rộ hơn nữa dưới tác dụng của Mị Ảnh không phải chỉ có một tấm kính vạn hoa mà là ba tấm, là ba ngàn đóa Quỳ Hoa cùng nở rộ sau đó nổ tung.

Kính vạn hoa vỡ tan tạo ra vô số mạnh, ba ngàn đóa quỳ hoa cùng vỡ tan, uy lực căn bản không phải nói, Long Đế chỉ cảm thấy một loại lực lượng tà ác được tạo nên từ thuần sát khí đập thẳng vào mặt mình, đánh thẳng lên ngực hắn.

Sát khí như thủy triều bao phủ lấy Long Đế, một lần nữa phá tan lồng giam mà hắn tạo ra, đương nhiên nàng không dám cười lấy một cái, chân đẹp nhẹ dẫm vào hư không, cấp tốc lùi lại đồng thời rốt cuộc nàng cũng chạm được xuống mặt đất.

Long Đế thì sao?, uy lực một chiêu vừa rồi không phải nói nhưng đợi sát khí tan đi, uy chấn mất hết thì hắn vẫn đứng trên không trung, bá khí vô cùng.

Trên người Long Đế có một hư ảnh thanh long quấn quanh, hư ảnh này vậy mà bảo hộ Long Đế tới cọng tóc không lọt.

Trong đôi mắt hoàng kim của thanh long cũng bắt đầu lộ ra chút mệt mỏi nói lên vòng bảo hộ của Long Đế cũng không phải không cảm nhận được uy lực một chiêu này nhưng mà vòng bảo hộ không nói lên được cái gì, Long Đế vẫn không chịu lấy một tia tổn thương.

Long Đế đứng trên không trung, ánh mắt hơi híp lại nhìn nàng.

“Trước có Trường Sinh Khí, sau không ngờ lại là Quỳ Hoa Bảo Điển?, thú vị “.

“Tiểu cô nương, lão phu cũng chưa biết tên ngươi, hay là thế này đi, ngươi lão phu biết tên lão phu lại chấp ngươi thêm một chiêu? “.

Long Đế ánh mắt cực kỳ tà dị nhìn nàng, ánh mắt này làm nàng cảm thấy chán ghét.

Đối phương là Long Đế của Thiên Trúc, nói thật tuổi tác chỉ sợ cũng quá trăm, dĩ nhiên trong mắt vẫn còn nồng đậm sắc dục.

Đương nhiên cái này thật ra cũng không lạ gì, bản thân Bà La Môn tuy cũng là giáo phái hơn nữa có hơi hướng Phật Giáo rất nặng nhưng phật giáo cũng chia nhiều loại đặc biệt Bà La Môn còn có rất nhiều người tự cho mình là Bà La Tộc, là tộc đàn cao quý nhất thiên hạ, là chủng tộc thượng đẳng chỉ đứng dưới Đại Phạm Thiên, đám người này không chỉ kiêu ngạo bất tuân mà còn dâm dục vô cùng.

Cái này cũng không phải muốn nói xấu người Thiên Trúc nhưng bản thân nàng biết cái chủng tộc tự xưng là Bà La Tộc kia gần như là một dạng quý tộc Thiên Trúc, dạng chủng tộc lúc nào cũng nghĩ người khác thấp hơn mình một cái đầu.

Nàng nhìn Long Đế ngạo nghễ đứng đó, khóe miệng hơi cong lên.

“Ta gọi Đông Phương Bạch”.

Nàng nói ra ba chữ thực sự làm Long Đế hơi hơi giật mình sau đó trong phút chốc hắn liền... nghĩ đến một vài vấn đề.

Lúc này nàng cũng mặc kẻ kia nghĩ gì thì nghĩ, hai tay kéo lại, trên người Quỳ Hoa Chân Lực lại tập trung tạo thành một viên cầu màu đỏ.

Không chỉ nàng đương nhiên hai Mị Ảnh sau lưng cũng làm tương tự, là viên cầu màu đen.

Long Đế thấy vậy theo bản năng liền muốn tấn công nàng nhưng hắn nghĩ lại một chút, dù sao lời vừa rồi cũng nói ra thế là quyết định hạ thân xuống mặt đất, hai tay vẫn chắp lại sau lưng.

Nàng cũng cười, sau đó không gian như bị bóp méo, hai Mị Ảnh sau lưng nàng như bị một loại lực nào đó bóp méo, một tiếng ai oán như từ tận sâu trong địa ngục xuất hiện, đây không phải âm thanh mà tai người có thể nghe được, đây là thứ âm thanh xuất hiện trong tai Long Đế hiện tại.

“Quỳ Hoa Khấp Hồn”.

Nàng rốt cuộc đẩy đóa quỳ hoa thẳng về phía đối phương, đóa quỳ hoa dùng tốc độ không tưởng mà bay tới.

Lúc này nếu quan sát kỹ có thể thấy khi đóa quỳ hoa được đẩy đi, sau lưng nó có hai cái bóng mờ mờ ảo ảo bám theo như oan hồn hiện thế.

Long Đế cũng không quan sát được cái hình ảnh này, không phải bởi vì hắn kém mà vì hắn không luyện Quỳ Hoa Bảo Điển, không cảm nhận được Mị Ảnh tồn tại trong trạng thái này.

Hắn thản nhiên bước ra một bước, tránh không tránh, né không né chỉ dùng hộ thể chân khí muốn nhận một đòn này sau đó va chạm xảy ra.

Nàng lần này cũng không tiếp tục lùi lại, ngay khi va chạm xảy ra nàng lại tiến lên, chân đẹp nhẹ bước, thân hình như quỷ ảnh biến mất trong đêm tối.

Về phía Long Đế, hắn có Thanh Long hộ thể, hơn nữa Thanh Long của hắn không gọi là Thanh Long đơn thuần đây là Thiên Không Thanh Long, là hình thái tối cao của Thiên Long Bát Bộ Thần Công, lực phòng ngự siêu khủng bố.

Thiên Không Thanh Long thật sự có thể giúp hắn ngăn cản toàn bộ chân lực đánh tới nhưng mà ngay lúc này Long Đế rốt cuộc cảm nhận được cái gì không đúng, hắn cảm thấy một loại tà khí vậy mà dám tiến vào cơ thể mình?.

Trong phút chốc một tiếng long ngâm vang lên khắp chín tầng trời, Long Đế vận nội công của mình lên, hai chân hắn dẫm nát mặt đất bên dưới bất quá tà khí kia tựa hồ quá lợi hại, hắn vậy mà lùi lại.

Một bước, hai bước, ba bước, bốn bước.

Tổng cộng lùi lại bốn bước, một tay của Long Đế đấm thẳng xuống mặt đất, một đầu gối thậm chí khụy xuống.

Long Đế một lần nữa phun ra một ngụm máu tanh bất quá máu này màu đen.

Ánh mắt của hắn cũng hoàn toàn trở nên đỏ rực, hắn ngửa đầu lên nhìn nữ tử trước mặt, kinh nộ không để đâu cho hết.

Bất kể vì lý do gì, hộ thể của hắn cũng bị phá, hắn cũng bị nội thương thậm chí lại còn nửa quỳ dưới đất?.

Khung cảnh lúc này như dừng lại, hắn nhìn nữ tử kia đạp không mà đứng, trong ánh mắt vốn từ tức giận cùng sát khí lại có một tia như si mê.

“Đẹp quá”.

Đây chính là tiếng lòng của Long Đế lúc này.

Trong màn đêm, sắc đỏ nhẹ tung bay theo gió, nàng đạp không mà đứng, ánh mắt nhẹ nhắm.

Sau lưng nàng có một vòng thái cực đồ án, một vòng sinh tử trắng đen.

Hai tay nàng khép lại nhẹ nâng một đóa quỳ hoa màu đỏ nhưng lại có từng đường từng đường viền màu đen quấn quanh.

Trên người nàng xuất hiện một đoàn khí hai màu trắng đen lượn lờ sau đó là từng đóa quỳ hoa như ẩn như hiện sau lưng.

Quỳ hoa sau lưng nàng gần giống như ma chơi vậy, như oan hồn lượn lờ không thể siêu thoát nơi hoàng tuyền.

Hai lần làm Long Đế thổ huyết, với nàng vậy là đủ rồi.

Lúc này sau lưng nàng như có từng đạo từng đạo âm thanh reo róc âm u, như một loại tiếng bi ca vang lên giữa trời đêm, đây chính là trạng thái Bỉ Ngạn Bi Ca của nàng.

Phái đối diện, một đầu thanh long khổng lồ cũng xuất hiện, vẩy của nó phát ra thứ ánh sáng thần thánh, mắt đầy kim quang, nó bám vào sau lưng Long Đế đầy uy nghiêm mà nhìn nàng.

Long Đế không hiểu tại sao trong đầu lại có một cái quyết tâm, hắn muốn nữ nhân này.

Long Đế năm nay 97 tuổi, đối với đế vị cường giả mà nói hắn còn sống lâu lắm bất quá từ khi trở thành Đế Vị hắn thực sự không còn quá nhiều dục vọng, ở cái địa vị của hắn cái gọi là sắc đẹp thật ra chỉ như đồ chơi nhưng mà khi nhìn thấy nàng lúc này Long Đế không thể không cảm thấy có một đoàn dục hỏa từ trong người mình lại bốc lên.

Hắn muốn nữ nhân này, nhất định muốn.

Cũng không biết có phải Long Đế đang chiến đấu cùng nàng hay không mà không nhận ra Vô Song đang ở rất gần đó.

Lúc này không chỉ có Long Đế bị làm cho ngây ngốc, đến cả Vô Song cũng như vậy.

Hắn biết quỳ hoa của nàng rất đặc biệt nhưng mà lần đầu tiên hắn mới thấy quỳ hoa nào đẹp như vậy.

Nàng không cần tháo mặt nạ ra, giây phút này chỉ bằng khí chất của mình, chỉ bằng cái hình ảnh kia, Trần Viên Viên... có lẽ cũng chỉ thế mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.