Cực Võ

Chương 548: Chương 548: Đại náo hành dương – đồ long (1)




Nữ tử họ Đông Phương này, nàng có mạnh không?, thú thật nàng siêu mạnh thậm chí nếu không tính phân thân của Vô Song thì hắn cảm thấy nàng rất có thể là trung nguyên đệ nhất nữ cao thủ.

Đương nhiên nàng mạnh thì mạnh, nàng tuyệt chẳng phải đối thủ của Long Đế.

Đừng nghĩ Long Đế phun ra một ngụm máu đen tức là nàng thắng, Vô Song cũng có thể khiến kẻ kia phun ra một ngụm nghịch huyết này thậm chí Vô Song có tự tin toàn lực vài chiêu đầu Long Đế còn thảm hơn hiện tại một chút nhưng tiền đề là Long Đế chỉ có thế.

Long Đế người này chỉ cần dùng võ kỹ, chỉ cần chân chính vận lên tuyệt học thì lại là một phạm trù khác.

Vô Song cũng chưa quên hư ảnh thanh long kia là cái gì, đây chính là đại danh đỉnh đỉnh Thiên Long Bát Bộ Thần Công, uy lực của nó Vô Song đã được Ca Lâu La cho xem qua mà Long Đế còn mạnh hơn Ca Lâu La gấp không biết bao nhiêu lần, uy lực càng không phải nói.

Một đế vị cao thủ khi thực tâm chiến đấu liền rất kinh khủng và đương nhiên đối phương đúng là đang chuẩn bị thực tâm chiến đấu.

Vô Song đứng ngoài quan sát toàn bộ trận chiến, hắn biết mình cần phải động thủ tuy nhiên không phải động thủ với Long Đế.

Long Đế lúc này đang cuồng nộ vô cùng còn vị Đông Phương cô nương kia cũng cực kỳ tập trung gần như không dám rời mắt khỏi bất cứ hành động nào của Long Đế tuy nhiên sau lưng cả hai người vang lên một tiếng long ngâm.

Ngày hôm nay tại Thiên Thượng Nhân Gian đúng là vang lên rất nhiều cái âm thanh này, thực sự rung động vô cùng.

Âm thanh lớn như vậy Long Đế không thể không để ý, hắn lập tức quay mặt lại nhìn về phía sau, ở đó Vô Song đã tiến vào lầu 2 của tiểu viện.

Một bức tường lầu 2 đương nhiên đã bị chính hai người đánh nát, bọn họ có thể quan sát việc gì xảy ra bên trong.

Ở bên trong lúc này Vô Song vậy mà không hề báo trước xuất hiện, hắn cũng lười quản nhiều từ bên ngoài đánh vào, một chiêu Kháng Long Hữu Hối cứ như thế ép xuống.

Đương nhiên mục tiêu của Vô Song là Mộ Dung Phục cùng Ngô Ứng Hùng bên dưới.

Mộ Dung Phục lúc này có thể nói căn bản không có sức chiến đấu, gần như chỉ bằng một khúc nhạc Mộ Dung Phục đã bị loại ra khỏi vòng chiến.

Hồ Gia Thập Bát Phách quả thực quá mức cường đại, cường đại đến có chút không hợp thói thường.

Mộ Dung Phục đã thế thì Ngô Ứng Hùng thậm chí còn bất tỉnh nhân sự tuy nhiên bên cạnh cả hai vẫn còn một người, vẫn còn Khẩn Na La của Thiên Trúc.

Khẩn Na La cơ hồ không thể tưởng tượng được rằng bên ngoài lại có người, nàng tiến vào trong nhà vốn chỉ là bảo vệ Ngô Ứng Hùng.

Nàng hiện tại còn đang đưa một luồng chân lực vào bảo vệ tâm mạch cho Ngô Ứng Hùng thì Vô Song ập vào, thực sự bản thân hốt hoảng vô cùng.

Khẩn Na La còn có thể làm gì, cũng chỉ biết liều mạng cắn răng tiếp một chiêu Kháng Long Hữu Hối này.

Tay của hai người va chạm với nhau, Khẩn Na La chỉ cảm thấy một loại dương cương lực lượng cương mãnh vô cùng đánh thẳng vào người, nàng căn bản cũng không chịu được lập tức lùi lại, thân hình bị đánh bật ra phía sau.

Một chiêu duy nhất đánh bay Khẩn Na La, Vô Song liền đáp xuống bên cạnh Mộ Dung Phục cùng Ngô Ứng Hùng.

Ngay lúc Vô Song vừa đặt chân xuống thì ở ở cách hắn khoảng 15m, Long Đế cũng gầm lên đánh ra một chưởng.

Thì ra khi Vô Song lao vào, hắn vận Kháng Long Hữu Hối đánh ra một chiêu thì Long Đế cũng bất chấp tất cả quay ngược người lại, cả người như tên lửa mà lao tới, tốc độ gần như gấp đôi bình thường.

Long Đế thừa hiểu Hàng Long Thập Bát Chưởng mạnh mẽ như nào và cũng thừa hiểu Khẩn Na La có lòng mà so được cương lực với Vô Song, bị thua là điều tất yếu.

Long Đế quay phắt người lại nhưng mà khoảng cách hai bên cũng quá xa hắn không thể nào như A Thanh mà biết thuấn di vì vậy cắn răng cách không đánh ra một chưởng.

“Thiên Long Hoành Không”.

Một thức đánh ra, một đầu thanh long khổng lồ lao tới, một đầu thanh long oanh kích về phía Vô Song.

Long Đế đánh ra một chiêu này thân hình đang nhảy lên không trung liền rơi xuống đất, chân đạp mặt đất cả người lại lướt thẳng về tiểu lâu kia.

Vô Song đối mặt với một chiêu toàn lực của đế vị sao dám coi thường nhưng mà một chưởng này khoảng cách đánh tới có chút xa, kình lực đánh tới được vị trí của Vô Song cũng đã giảm nhiều.

Vô Song không nghĩ gì nhiều, tay phải của hắn liền tràn ngập hỏa diễm, một chân chạm vào nền nhà sau đó xoay người một cái toàn lực tiếp chiêu.

“Thiên Sơn Lục Dương Chưởng – Lục Chưởng hợp nhất”.

Sáu tầng hỏa diễm chồng lên nhau, lục chưởng hợp lại tạo thành một bàn tay hỏa diễm, hắn trực tiếp đánh nát cả đầu thiên long đang lao tới, bất quá cũng không khỏi lùi lại ba bước.

Vô Song lùi lại tạo điều kiện rất lớn cho Long Đế có thể một lần nữa trở về ‘cứu giá’ kịp thời, lúc này Long Đế thậm chí đã một lần nữa nhảy lên trời, chuẩn bị tiếp đất xuống căn lầu này.

Long Đế gần như mặc kệ tất cả, hai tay đưa ngang ra đẩy mạnh song quyền về phía Vô Song.

“Thiên Long Phá Sơn”.

Đôi song quyền xuất hiện từng luồng kinh khủng chân lực, khoảng cách hiện tại đương nhiên đủ gần cho Long Đế đánh ra một đòn toàn lực hơn nữa cũng đủ để Vô Song biết đế vị mạnh mẽ ra sao.

Hai trọng quyền song song mà tới nhưng mà Vô Song căn bản cũng không sợ, chỉ thấy sau lưng Vô Song hiện ra một đôi cánh lửa, đôi cánh này lập tức bảo vệ cơ thể hắn, khi song trọng quyền của Long Đế ập đến không ngờ lại bị hóa thành hư vô.

Cái dị tượng này cho dù Long Đế cũng sợ hết cả hồn, đây căn bản không phải tá lực đả lực, không phải chuyển lực, không phải lấy cứng đối cứng cũng chẳng phải hấp lực, Vô Song vậy mà có thể triệt tiêu toàn bộ một đòn này của hắn.

Đây là sự bá đạo của Hiên Viên Đế Phượng Quyết, chỉ cần Vô Song vận lên khả năng ‘bị động’ của môn đế cấp võ học này thì bất kể chiêu thức gì cũng không có cách nào làm thương tổn Vô Song, đương nhiên chỉ tính một chiêu duy nhất.

Đôi cánh phượng hoàng lửa lập tức biến mất theo song quyền kia còn Vô Song đã đưa tay ra bắt lấy cổ Ngô Ứng Hùng.

Vô Song thành công khống chế người cũng là lúc Long Đế chạm chân xuống lầu hai đồng thời... cũng là lúc một bàn tay áp sát lên lưng hắn.

Long Đế thật ra cũng biết nữ nhân sau lưng mình tuyệt không thể nào đứng im ngắm cảnh, nàng nhất định sẽ động hơn nữa Bỉ Ngạn Bi Ca của nàng vốn cũng là Quỳ Hoa Bảo Điển, tốc độ căn bản không phải bàn.

Long Đế đánh ra một chiêu mục tiêu là bức lui Vô Song thậm chí đánh trọng thương Vô Song, hắn đã xác định gồng chịu một chưởng của nữ tử sau lưng nhưng Long Đế nào ngờ song quyền của mình lại bị một loại lực lượng vô cùng ‘ảo diệu’ làm cho biến mất.

Ngọc thủ chạm vào lưng của Long Đế, đương nhiên còn phải đụng vào một lớp hộ thể chân khí của hắn nhưng Long Đế cũng đã làm chuẩn bị, cả cơ thể liền gồng lên sau đó chỉ nghe một tâm thanh vang lên sau lưng.

“Bỉ Ngạn Bi Ca – Bỉ Ngạn Vong Xuyên “.

Ngọc thủ của nàng rất mềm, rất nhẹ nhưng đặt vào lưng Long Đế nói thật làm hắn tê cả người, một thức này như bàn tay ma quỷ xuyên qua hộ thể chân khí đánh thẳng lên người hắn vậy.

Cái gọi là xuyên giáp cũng chỉ thế này mà thôi hơn nữa cũng chẳng phải chỉ có Canh Kim Dị Khí của Ca Lâu La làm được việc này.

Một chưởng đánh thẳng vào phế phủ của Long Đế nhưng mà Long Đế càng kinh khủng hơn, hắn phát hiện ra một chưởng này bá đạo liền trực tiếp dùng tay đánh thẳng một chưởng vào ngực mình.

Không rõ Long Đế làm sao, một luồng cương kình chạy ngược lại vào trong phế phủ, vậy mà có thể ngăn cản được một chiêu của nàng, hơn nữa Long Đế đồng thời gầm lên một tiếng, sống lưng như một đầu thần long quẫy đuôi, vậy mà đánh bật nàng lùi lại.

Long Đế đánh bật được nàng sắc mặt cũng lạnh lại bởi Vô Song đã đến trước mặt hắn.

Vô Song vậy mà buông ta Ngô Ứng Hùng lao tới, lúc này hàn khí đập thẳng vào mặt Long Đế, một chưởng trực tiếp dồn vào ngực trái đối phương.

“Huyền Minh Thần Chưởng”.

Vừa nãy Long Đế đánh một chiêu vào ngực phải của mình, lúc này Vô Song liền thuận thế bồi một chiêu vào ngực trái của hắn.

Long Đế vừa mới đặt chân lên lầu trước tung ra hai trọng quyền sau lại tự đánh vào người mình một chưởng lần này lại thêm Vô Song lao tới, hắn cho dù là thần tiên cũng không trụ được, hàn khí đánh thẳng vào kinh mạch hơn nữa một chưởng này cũng đánh hắn ngã ra khỏi tầng lầu mà rơi xuống đất.

Long Đế rốt cuộc ngã xuống nhưng cả ‘nàng’ cùng Vô Song đều biết con quái vật này còn lâu mới thực sự ngã.

Lúc nãy Long Đế mạnh mẽ bức lui nàng lại nhưng hiện tại hắn cũng ngã xuống, vừa vặn rơi vào công kích của nàng.

Ánh mắt nàng khẽ liếc về phía Vô Song, trong một giây ánh mắt hơi nheo lại, nàng không thích kẻ kia.

Vô Song hiện tại vẫn mang theo cái mặt nạ màu đỏ do chính hắn vẽ ra nhưng bất kể thế nào nàng đều không nhận sai đối phương tuy nhiên cho dù không thích hiện tại hai người vẫn phải cộng đồng đối chiến.

Vòng âm dương sau lưng nàng nhẹ xoay, nàng thả cả người theo trạng thái rơi tự do, không hề khống chế thân pháp của mình đồng thời hai tay cong lên đưa về phía trước.

“Bỉ Ngạn Bi Ca – Mạn Châu Sa Hoa”.

Một đóa bỉ ngạn hoa nở rộ, một đóa bỉ ngạn hoa không ngờ lại khắc trên lưng Long Đế.

Long Đế ánh mắt trợn ngược lên, hắn cảm thấy hôm nay thực sự được mở rộng tầm mắt, bất kể là Vô Song hay nàng đều cho hắn nhìn thấy những loại võ công nghe cũng chưa bao giờ nghe.

Nàng đẩy một chưởng này thì Vô Song cũng động.

Vô Song đương nhiên không biết tác dụng chiêu này là gì nhưng hắn vẫn cứ phối hợp với nàng, sau lưng Vô Song hai cái bóng mị ảnh hiện lên, sau đó Vô Song từ trên cao cũng đánh ra một chưởng.

“Tiên Thiên Quỳ Hoa – Quỳ Hoa Xảo Tiệp”.

Lại là ba lớp kính vạn hoa cùng xoay, lại là ba ngàn đóa quỳ hoa cùng nở bất quá nó không phải loại quỳ hoa màu đỏ đơn thuần, đây là loại quỳ hoa của riêng Vô Song, Hắc Bạch Quỳ Hoa.

Từ dưới đánh lên, từ trên đánh xuống, bản thân Long Đế như bị kẹp chả vậy nhưng mà hắn vẫn cứ là Long Đế, hai tay nắm chặt lại, trong tay xuất hiện kinh khủng cự lực như đang muốn bóp nát cả thế gian.

Hai tay xoay thành trảo, quay ngược về phía sau rồi tự đánh thẳng vào lồng ngực của mình.

Long Đế tự phun ra một búng máu rồi cái miệng đỏ lòm há ra, một tiếng long ngâm từ miệng hắn phát tới, một luồng âm ba cực kì kinh khủng đánh gãy cả công kích của Vô Song.

“Thiên Long Cuồng Ngâm”.

Dùng âm ba công kích, hắn thành công phá giải nguy cơ trước mắt, dùng hai tay tự đánh vào ngực mình làm gì thì Vô Song cũng không rõ nhưng có vẻ hắn cũng hóa giải được nguy cơ sau lưng, tiếp theo cả người hắn cứ như vậy ngã rầm xuống đất.

Về phần Vô Song, hắn bị âm ba công kích đẩy lùi ngược trở lại, hắn cũng không cậy mạnh lại mượn một chiêu Hoành Không Na Di của Cửu Âm Chân Kinh trực tiếp trở lại lầu hai đồng thời hai tay đưa ra ôm lấy eo của Mạc Ly và Thanh Thanh.

Chân đạp vào sàn gỗ, cả người như phi long đằng không, vậy mà mang hai người chạy thẳng ra ngoài.

Vô Song đương nhiên rất muốn khống chế Ngô Ứng Hùng tiếp nhưng mà hắn biết việc này rất khó bởi Khẩn Na La đã cầm lấy đàn của nàng.

Một cầm sư có đàn khác rất nhiều với một cầm sư chỉ dùng võ kỹ, hắn căn bản không muốn mạo hiểm đặc biệt khi Mạc Ly còn đang trong tầm nguy hiểm.

Vô Song mang theo hai người lướt đi đương nhiên chậm hơn bình thường nhưng mà Khẩn Na La có thêm một cái lá gan cũng không dám bỏ Ngô Ứng Hùng mà đuổi, về phần Long Đế hiện tại muốn đuổi cũng vô lực.

Vô Song mang theo hai người lướt đi bất quá khi hắn rời đi... hắn lại nhìn xuống thân ảnh vị Đông Phương cô nương đứng đó.

Người kia ánh mắt cũng nhìn hắn, ánh mắt lạnh lùng vô cùng.

Hai người chỉ nhìn nhau một lần sau đó đều tự mình thu tầm mắt lại, không gian liền trở nên có chút yên tĩnh, yên tĩnh tới đáng sợ.

Vô Song rời đi, hắn rời đi đương nhiên không sao nhưng mà để lại cho nàng một đế vị cao thủ, một đế vị cao thủ bị đụng tới sĩ diện.

Long Đế hiện tại quả thật cũng bị bức điên.

Quần áo trên người hắn đã nát vụn lộ ra thân thể như màu cổ đồng, tóc tai rối bời, miệng còn có vết máu chưa lau, khí tức cũng không ổn định.

Long Đế đứng dưới mặt đất, ánh mắt lạnh nhìn theo hướng Vô Song rời đi, nội tâm càng ngày càng trầm, sát khí càng ngày càng tăng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.