Cực Võ

Chương 728: Chương 728: Tiểu Nữ Hoàng Dung




“Tĩnh ca ca, Dương đại nhân viết gì trong thư? “.

Trong thư phòng, Quách phu nhân ôn nhu lên tiếng hỏi Quách Tĩnh.

Không rõ có phải vì lý do tuổi tác hay không mà phong cách của Quách phu nhân khác rất nhiều so với hồi còn trẻ, ngày còn trẻ Quách phu nhân thích nhất mặc quần áo màu trắng nhưng mà hiện tại tông màu đổi thành màu vàng.

Quách Tĩnh lưng dựa ghế đẩu, nghe phu nhân hỏi liền trả lời.

“Dương đại ca nói 3 ngày nữa sẽ tới Đào Hoa Đảo xem mặt Quá nhi “.

“Ta hứa với Niệm Từ sẽ chăm sóc cùng dạy dỗ Quá nhi nên người nhưng mà rốt cuộc ta cũng không làm được, ta cảm thấy có lỗi với nàng nơi cửu tuyền bất quá Quá nhi đi theo Dương đại ca cũng tốt, dù sao cũng là đồng mạch tương liên, để Quá nhi vào quân đội, gia nhập Thiên Long Quân Đoàn thì ta cũng yên tâm, Dương Chí đại ca nhất định có thể dạy dỗ Quá nhi nên người“.

Quách phu nhân không thích Dương Quá nhưng ở bên cạnh phu quân thì việc này chưa bao giờ lộ ra, nàng ôn nhu mà đáp.

“Dương đại nhân làm người muội cực kỳ tin tưởng, chúng ta vướng quá nhiều sự việc không thể tự tay dạy dỗ Quá nhi, lại thêm việc của thái sư phụ cũng chỉ đành đưa Quá nhi đến Dương gia, việc này nếu Niệm Từ dưới cửu tuyền có biết nhất định sẽ không trách huynh, hơn nữa còn đối với huynh cảm kích không thôi “.

Gia nhập Dương gia tức là sẽ vào quân đội, Quách phu nhân hiểu rõ Dương Quá thông minh như thế nào, cho dù nàng không thích thì nàng cũng chẳng thể phủ nhận thiên phú của Dương Quá rất tốt, hơn xa huynh đệ Võ gia thậm chí là hơn xa cả con gái nàng.

Dương Quá mang theo sự khuôn mặt “siêu mỹ nam tử” của Dương Khang cùng sự thông minh của phụ thân, đây là thứ cho Quách phu nhân cảm giác không an toàn, cảm giác Dương Quá sẽ là một Dương Khang thứ hai.

Với thiên phú của Dương Quá có thể Dương gia mạnh mẽ phát triển thậm chí Hoàng Dung tin tưởng 20 năm sau Dương Quá hoàn toàn có thể là một Dương Chí thứ hai, như vậy mới là không tốt.

Dương Quá ngoại trừ dung mạo cùng tư chất ra bản thân còn cực kỳ cố chấp, đâu phải ngẫu nhiên Dương Quá thà chịu ăn đòn cũng không nói một chữ về Âu Dương Phong?, bị đánh nhiều như vậy chưa một lần khóc, chưa một lần xin lỗi, chỉ im lặng chịu đựng?, mỗi lần như vậy Quách phu nhân càng có cảm giác Dương Quá như một đầu cô lang vậy, đặc biệt là ánh mắt của Dương Quá, ánh mắt của chấp niệm, ánh mắt thậm chí mang theo thù hằn.

Nếu một đời Dương Quá phát triển theo những gì mà nàng sắp xếp thì nàng không nghĩ gì nhiều nhưng nếu Dương Quá về Dương gia, với tài năng của hắn gần như chắc chắn không phải một nhân vật tầm thường, vậy thử hỏi Dương Quá có quay lại báo thù Quách gia không?.

Chỉ cần nàng còn sống, phu quân còn sống vậy đương nhiên có thể thủ hộ Quách gia nhưng việc 20 năm sau ai dám nói trước điều gì?, hơn nữa nếu không phải 20 năm thì 30 năm, 40 năm, Dương Quá không thiếu thời gian.

Sau này nếu nàng cùng phu quân không còn trên thế gian, chỉ cần Dương Quá muốn trả thù Quách gia vậy ai có thể cản hắn lại?.

Nếu Quách phu nhân sớm biết phu quân sẽ để Dương Quá đến chỗ Dương Chí thì nàng đã ngăn cản, đáng tiếc việc này Quách Tĩnh cũng không bàn với nàng.

Quách phu nhân lúc này đột nhiên lại nghĩ đến cái gì đó rồi nói.

“Tĩnh ca ca, theo muội thấy đưa Quá nhi tới Dương gia cũng không phải là việc tốt, Dương gia dù sao cũng là Quân Doanh Thế Gia, là đại thế gia đứng hàng đầu thiên hạ, Dương Quá trở về Dương gia trên lý thuyết là đúng nhưng muội sợ... sợ xuất thân của Dương Quá khiến người Dương gia không thích, thậm chí sẽ bị hủy ở Dương gia “.

Quách Tĩnh nghe vậy âm thầm giật mình, Quách Tĩnh đúng là không rõ Dương gia sẽ suy nghĩ gì khi biết việc của Dương Khang, ngay cả suy nghĩ của Dương Chí về việc này thì Quách Tĩnh cũng không quá hiểu rõ, thế là Quách Tĩnh không khỏi hỏi.

“Dung nhi, vậy theo muội chúng ta làm thế nào mới tốt? “.

Quách phu nhân hai mắt sáng lên, rất nhanh liền đáp.

“Không bằng đưa Quá nhi tới Chung Nam Sơn?, Chung Nam Sơn – Toàn Chân Giáo tuy không bằng xưa kia nhưng cũng là đại giáo, là đạo gia giáo phái, huynh đối với Toàn Chân Giáo cũng không phải không hiểu rõ, các vị tiền bối Toàn Chân Giáo đều là người đức cao vọng trọng, võ công Toàn Chân Giáo bác đại tinh thâm, Quá nhi gia nhập Toàn Chân Giáo thì còn gì hợp hơn?, chưa kể ở Toàn Chân Giáo còn có Khưu đạo trưởng, Khưu đạo trưởng từng là sư phụ của Dương Khang, đương nhiên có thể dạy dỗ Quá nhi, có Khưu đạo trưởng Quá nhi tuyệt sẽ không bị khi dễ“.

Quách Tĩnh nghe vậy liền nao nao, trong lòng Quách Tĩnh địa vị của Toàn Chân Giáo đúng là rất cao.

“Việc này để ta suy tính một chút, dù sao Dương Chí đại ca cũng gửi thư tới, đợi Dương Chí đại ca tới Đào Hoa Đảo, việc này lại bàn lại “.

Quách phu nhân lần này không nói gì nữa, nàng hiểu có những việc chỉ cần đến điểm là dừng, nói quá cũng không tốt, mục đích của nàng tạm thời đã hoàn thành.

Dương Quá nếu gia nhập Toàn Chân Giáo thì nàng tin tưởng tương lai Dương Quá nhất định chịu hạn chế rất lớn, cùng lắm Dương Quá có thể trở thành chưởng môn Toàn Chân Giáo bất quá ngôi vị chưởng môn này nàng còn chưa để vào mắt, địa vị của Toàn Chân Giáo hiện tại thực tế còn chưa chắc đã bằng Tung Sơn Phái, trên giang hồ từ lâu đã không có quá nhiều tiếng nói, từ lâu đã chẳng phải Toàn Chân Giáo năm xưa.

Ngay lúc hai vợ chồng đang bàn bạc với nhau về việc của Dương Quá, bên ngoài có tiếng bước chân vang lên, Quách Tĩnh cùng Quách phu nhân vốn nghĩ là đám người Quách Phù mang Dương Quá trở về liền không bàn nữa, ánh mắt hướng ra ngoài nhưng mà ngay sau khi cửa phòng mở ra lại thấy Quách Phù khóc đến đỏ cả mắt chạy lại, sau lưng nàng là đại Võ cùng tiểu Võ bị đánh thành đầu heo.

“Phụ thân, mẫu thân, ta bị bắt nạt “.

“Bá phụ, bá mẫu, ở trên đảo đột nhiên xuất hiện một nữ nhân tấn công chúng ta “.

Đại khái đây là lời của ba đứa trẻ, sau đó Quách Tĩnh cùng Quách phu nhân nhìn nhau, trong mắt hai người đều lộ ra vẻ khó mà tin được.

Trên đảo này trừ Quách phù ra thì chỉ có ba nữ nhân, đầu tiên tất nhiên là Quách phu nhân, thứ hai là Cô Ngốc, thứ ba là Trình Anh, cả ba người này đều không thể xuất thủ đánh Quách Phù cùng hai huynh đệ Võ gia được.

Đáp án duy nhất chỉ là người từ bên ngoài vào nhưng mà người từ bên ngoài sao có thể thần không biết quỷ không hay đặt chân lên Đào Hoa Đảo?, nên biết bên ngoài Đào Hoa Đảo còn có một loạn thạch trận, người thường rất khó tiến vào.

Hai vợ chồng nhìn nhau, rất nhanh trong mắt liền hiện ra vẻ lo lắng, cũng không kịp hỏi rõ sự tình ngọn nguồn ra sao lập tức mang Quách Phù đi theo dẫn đường.

Cũng không thể trách Quách phu nhân cùng Quách Tĩnh không hỏi trước hỏi sau, dù sao tự nhiên có người đặt chân lên Đào Hoa Đảo tuyệt đối là chuyện lớn, chuyện rất lớn.

_ _ _ __ _ _ __

Khi mà vợ chồng Quách gia đang dùng hết tốc độ hướng tới bờ biển thì Hoàng Dung đang làm gì?, Hoàng Dung đang dạy Dương Quá biện pháp điều tức, gọi là Liệu Thương Thiên.

Hoàng Dung cũng không hy vọng Dương Quá có thể ngay lập tức trở thành tuyệt thế cao thủ nhưng mà nàng hy vọng Dương Quá ít nhất có thể khỏe mạnh hơn, có thể dễ dàng khôi phục các vết thương hơn vì vậy lấy Liệu Thương Thiên trong Cửu Âm Chân Kinh dạy cho Dương Quá.

Liệu Thương Thiên chỉ là phương pháp vận khí cùng thổ nạp, nếu dùng Liệu Thương Thiên tất nhiên có thể tu luyện nội lực nhưng tốc độ cũng không nhanh, Liệu Thương Thiên mang theo thiên hướng trị liệu rất mạnh chứ không phải tu luyện.

Hoàng Dung khi truyền Liệu Thương Thiên trong Cửu Âm Chân cho Dương Quá cũng không nghĩ gì nhiều nhưng nàng rất nhanh phát hiện tư chất của Dương Quá cao dọa người, nàng chỉ nói một lần, giảng dạy một lần thì Dương Quá liền học được, sau đó chưa đến nửa giờ đồng hồ trong người Dương Quá liền sinh ra một tia nội tức đầu tiên, tức là bắt đầu luyện ra nội lực.

Nhìn Dương Quá khoanh chân nhắm mắt trên bờ cát, Hoàng Dung triệt để sững cả người lại, Hoàng Dung tuyệt không ngờ tư chất Dương Quá đáng sợ bực này, nên biết Liệu Thương Thiên vốn không dùng cho việc tu luyện.

“Kỳ lạ, hai vợ chồng họ Quách chẳng nhẽ không nhìn ra tư chất của đệ đệ?, tư chất của đệ đệ cao như vậy sao còn không dốc lòng truyền thụ võ công?, chẳng nhẽ bọn họ tuy nhìn ra nhưng không hy vọng đệ đệ có thể phát triển?, có thể tăng tiến võ công? “.

Đang bần thần suy nghĩ, Hoàng Dung đột ngột nghe tiếng gió vang lên, nàng liền biết “chính chủ” rốt cuộc tới rồi.

Nàng bước ra một bước, chắn trước người Dương Quá còn đang nhắm mắt luyện công, ánh mắt hứng thú nhìn về phía vài bóng người vừa xuất hiện.

Hoàng Dung đang đánh giá vợ chồng Quách Tĩnh thì ở phía ngược lại, hai người đều đang đánh giá Hoàng Dung.

Trên đường tới đây, Quách phu nhân cũng hỏi rõ con gái chuyện tình trước sau thế nào, đương nhiên với tính cách của Quách Phù thì nàng kể sự thật mới lạ.

Tình tiết câu chuyện trong miệng Quách Phù rất đơn giản, ba người bọn họ đi tìm Dương Quá sau đó nữ tử kia liền xuất hiện đả thương tiểu Võ cùng đại Võ, sau đó mắng chửi nàng... đại khái mọi việc là vậy.

Quách phu nhân sao lại không hiểu con gái mình, với việc này chỉ tạm tin 5 phần nhưng mà trong lòng cũng sinh khí, từ bên ngoài đến Đào Hoa Đảo dĩ nhiên dám phách lối đánh người Đào Hoa Đảo?.

Tiếp theo khi hai vợ chồng đến nơi, Quách phu nhân lập tức thấy được Dương Quá đang khoanh chân nhắm mắt, nàng vừa nhìn đã biết Dương Quá đang luyện công.

Ánh mắt Quách phu nhân nhíu lại, sau đó mới chuyển về phía Hoàng Dung, ánh mắt bất giác khẽ run lên.

Không chỉ có Quách phu nhân mà Quách Tĩnh cũng vậy, khi thấy Hoàng Dung trong lòng không khỏi dâng lên cảm xúc là lạ, Hoàng Dung che mặt lại đương nhiên bọn họ không nhìn ra chân diện mục nhưng cái cảm giác vừa quen thuộc vừa xa lạ mà Hoàng Dung mang lại thực sự khiến Quách Tĩnh cảm thấy rất khó hiểu.

Nhìn Hoàng Dung không khinh không sợ đứng đó, Quách Tĩnh không khỏi hỏi.

“Không biết cô nương là ai?, đến Đào Hoa Đảo có việc gì? “.

Nghe giọng nói của Quách Tĩnh, người đầu tiên phản ứng là Dương Quá, Dương Quá đang nhập định nhưng nghe thấy giọng nói này liền run lên, ánh mắt mở to nhìn về phái ba người đối diện, sắc mặt liền trở nên lo lắng, Dương Quá không khỏi đứng lên sau đó núp sau lưng Hoàng Dung.

“Dung tỷ, người mau mau rời đi.. “.

Dương Quá chưa nói xong đã bị Hoàng Dung cản lại, nàng không để Dương Quá nói xong, khóe miệng cong lên nhìn hai vợ chồng Quách gia.

“Tiểu nữ Hoàng Dung, gặp qua Bắc Hiệp – Quách Tĩnh cùng Quách phu nhân “.

Câu nói này thêm vào nụ cười của nàng lộ ra dưới cái cằm tinh xảo... thực sự có vài phần ý vị gây chiến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.