Diệp Tầm Phương sau khi gọi điện thoại cho
Tề Hiên xong thì có hơi tức giận. Vì vậy đi vào nơi giam giữ Trần Tiểu
Ngoạn và Tề Tiểu Hiên, kiêu ngạo nhìn bọn họ.
“Người đàn bà xấu xa, bà lại đây làm gì?”
Tề Tiểu Hiên khinh thường hỏi
“Tới thăm các người một chút xem có sống được
không, thuận tiện nói cho các người biết về kế hoạch tối nay của tôi, tôi
thay đổi chủ ý, tôi muốn ra tay ngay, mà không cho Tề Hiên và Ngãi Giai
Giai có bất kỳ sự chuẩn bị nào.
Cô không đợi được đến ngày mai, hôm nay cô đã
muốn nhìn thấy bộ dạng tức giận của Tề Hiên.
“Cô muốn làm gì?” Trần Tiểu Ngoạn trừng mắt
Diệp Tầm Phương, tuyệt đối không sợ hãi cô ta.
“Tối nay tôi sẽ bảo Tăng Hải Lâm hẹn Ngãi
Giai Giai ra ngoài, sau đó đưa đến khách sạn, tiếp theo sẽ khiến cho một
đám phóng viên đến bắt gặp, làm cho truyền thông đem chuyện Tề Hiên bị
cắm sừng phát ra ngoài, đến lúc đó để xem phản ứng của Tề Hiên ra sao.
ha ha.” Diệp Tầm Phương vô cùng đắc ý, nói ra toàn bộ kế hoạch của mình,
sau đó cười to giống như một người điên.
“Bà nói cho chúng tôi biết, sẽ không sợ chúng
tôi nói ra kế hoạch của bà sao.” Tề Tiểu Hiên cố ý châm chọc Diệp Tầm
Phương.
“Không sợ, mấy người có bản lĩnh thì nói ra
đi. ha ha” Diệp Tầm Phương lại điên cuồng cười sau đó đi ra ngoài.
Phanh - một tiếng. Diệp Tầm Phương sau khi ra
ngoài, thì cửa sắt đã bị đóng lại.
“Tiểu Hiên mau nghĩ biện pháp đi, vốn tưởng là
ngày mai nhưng Diệp Tầm Phương này đổi thành tối nay, mau thông báo cho ba
của con biết đi. Bằng không thì hỏng bét.” Trần Tiểu Ngoạn vội vàng thúc
giục Tề Tiểu Hiên.
“Mẹ nuôi con đang cố gắng, bây giờ con sẽ gọi
điện thoại cho ba, mẹ chú ý một chút nhé, nếu có người đến thì lập tức nói
cho con biết. Nếu mà bị bọn họ biết được, chúng ta không có điện thoại để
liên lạc với bên ngoài, vậy thì xong rồi.” Tề Tiểu Hiên cố gắng cắn lấy
điện thoại di động ở trong túi Trần Tiểu Ngoạn ra, sau đó dùng cái cằm
ấn dãy số gọi điện thoại cho Tề Hiên.
“Mau lên đi, ta không biết Diệp Tầm Phương kia
sẽ xuất hiện lúc nào.” Trần Tiểu Ngoạn vừa cảnh giác nhìn cửa sắt vừa
thúc giục
“Con biết rồi.” Tề Tiểu Hiên trả lời qua
loa, rồi cố gắng gọi điện thoại
Tề Hiên ngồi ở trong phòng làm việc, chuyện gì
cũng không làm được, đặt điện thoại di động của mình ở trước mặt, chờ Tề
Tiểu Hiên gọi điện thoại thì sẽ nhận liền. Điện thoại mà không phải Trần
Tiểu Ngoạn hoặc là Tề Tiểu Hiên gọi tới thì hoàn toàn không nói nhiều,
mà trực tiếp cúp điện thoại
Kỳ thật bây giờ anh cũng không làm việc
được, muốn yên tĩnh cũng không nổi, chỉ một lòng mong chờ điện thoại của
Tề Tiểu Hiên.
Cũng đã nữa ngày rồi mà Tiểu Hiên vẫn chưa
liên lạc với anh, có phải là điện thoại đã bị Diệp Tầm Phương phát hiện
rồi không.
Tề Hiên càng nghĩ càng nóng lòng, hận không thể
gọi điện thoại đi, nhưng anh lại không thể làm như thế, lỡ anh gọi điện thoại
qua, mà Diệp Tầm Phương còn đang ở nơi đó, thì chẳng phải là hỏng bét sao.
Đang lúc Tề Hiên sốt ruột , thì điện thoại rốt
cục cũng vang lên, hơn nữa lúc này anh vẫn cố ý xem màn hình hiển thị một
lúc, thì thấy là điện thoại của
Trần Tiểu Ngoạn, nên lập tức tiếp nghe
“Tiểu Hiên” ——
“Ba, đêm nay mẹ sẽ hẹn hò, thực hiện kế
hoạch của A chúng ta.” Tề Tiểu Hiên rất khôn khéo nói
“Tiểu Hiên, cái gì là kế hoạch A.” Tề
Hiên nghe mà không hiểu ra sao. Không phải nói là ngày mai Tăng Hải Lâm mới
hẹn với Ngãi Giai Giai sao. Sao hôm nay đã hẹn, hơn nữa còn nói linh tinh,
còn cái gì kế hoạch A, vậy rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
“Ba, ba hãy nghe con nói, đêm nay Tăng Hải Lâm
kia sẽ hẹn mẹ ra ngoài, còn có thể mang mẹ đến khách sạn, sau đó Diệp Tầm
Phương sẽ mang theo một đám phóng viên đến tóm lấy, sau sẽ làm cho toàn
bộ thế giới biết. Cho nên tối nay ba thấy mẹ đi ra ngoài, thì làm bộ không
thấy, sau đó vụng trộm đi theo mẹ đi vào khách sạn kia, trước khi phóng viên
xuất hiện, ba phải làm bộ trong lúc vô tình đụng phải mẹ và Tăng Hải Lâm, sau
đó mang mẹ đi chờ những ký giả kia tới, thì ba liền tuyên bố mẹ là vợ của
ba, là phu nhân của tổng tài Tề thị. Sáng mai Diệp Tầm Phương xem báo chí
khẳng định sẽ tức chết luôn.” Tề Tiểu Hiên đem chiến lược mình đã nghĩ kỹ
nói một lần cho kỹ càng.
“Con trai, cái này thật sự có thể được không?
Nếu không ba trực tiếp đánh Tăng Hải Lâm là được rồi.” Tề Hiên vừa nghe
thấy Tăng Hải Lâm kia sẽ mang Ngãi Giai Giai đi thì tức giận.
“Ba ngàn vạn không thể làm như thế, nếu như ba
làm thế, mặc dù ba nói gì những ký giả kia, bọn họ cũng cho rằng là ba
đang đánh tình địch, ba nhất định phải giả bộ như không biết Tăng Hải Lâm, tốt
nhất không đếm xỉa sự có mặt của ông ta.” Tề Tiểu Hiên lập tức khuyên.
“Cũng đúng, vậy người này sẽ đợi sau này hãy
nói đi, sau này ba nhất định sẽ dạy dỗ Tăng Hải Lâm này thật tốt. Đúng
rồi, các con còn không biết mình ở đâu sao.” Tề Hiên nhịn xuống tức giận trong
lòng. Tề Tiểu Hiên nói đúng, không thể hành động theo cảm tính, nếu quả như
thật đánh Tăng Hải Lâm, vậy thì trúng như Diệp Tầm Phương nói rồi. Xem ra
đứa con trai này của anh có chỉ số thông minh thật không phải thấp bình
thường, thậm chí còn cao hơn anh.
“Vẫn không biết, mỗi lần cửa sắt mở ra, đều
là đen xì, cái gì cũng nhìn không được, nhưng nơi này nghe thấy đậm mùi
xăng, còn rất khó chịu. Không nói nữa có tình huống gì, con sẽ liên lạc lại,
bây giờ con không chỉ là lo lắng Diệp Tầm Phương sẽ đến tịch thu điện thoại,
mà còn lo lắng điện thoại sẽ không còn điện. Ba hãy chú ý mọi chuyện, bye
bye.” Tề Tiểu Hiên nói rất nhanh, sau đó cúp điện thoại dùng miệng cắn di
động giấu vào trong túi áo Trần Tiểu Ngoạn.
“Tiểu Hiên, cái kế hoạch A gì đó của con có
thể thành công không?” Trần Tiểu Ngoạn nhìn thấy Tề Tiểu Hiên cúp điện
thoại, vì vậy nghi ngờ.
“Có thể thành công hay không, thì phải xem ba.
Nếu như ba có thể xuất hiện kịp thời, lại có thể nhịn xuống tức giận trong
lòng, không ra tay với Tăng Hải Lâm, thì mọi chuyện như vậy đều dễ
dàng.”
“Yên tâm đi, ta tin tưởng Tề Hiên, ba của con
cũng không phải là có bản lãnh lớn sao!” Tề
Hiên cũng không phải là nhân vật tầm thường, bằng không cũng sẽ không quản lý
Tề thị được tốt như vậy, càng không thể trong một đêm liền đánh Diệp Thị gọn
gàng, cô và người này không phải là kẻ địch, bằng không khẳng định vô cùng
thảm.
“Hắc hắc, ba của con mà, khẳng định không tệ
đâu.” Tề Tiểu Hiên rất đắc ý, vì có ngừơi cha như vậy mà kiêu ngạo.
Đang lúc Trần Tiểu Ngoạn muốn nói gì đó, thì
đột nhiên cửa ra vào vang lên.
“Có người đến đây.”
“Nhất định lại là Diệp Tầm Phương kia , chúng
ta không để ý tới bà ta là đựơc rồi.” Tề Tiểu Hiên nói xong dựa vào Trần Tiểu
Ngoạn nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Trần Tiểu Ngoạn thấy thế cũng dựa vào Tề Tiểu
Hiên nhắm mắt lại, mặc kệ là ai tiến vào.
Diệp Tầm Phương đi tới nhìn thấy Trần Tiểu
Ngoạn và Tề Tiểu Hiên đều đang ngủ, vì vậy yên tâm rời đi. Cô đến chỉ là xem
bọn họ còn ở đó hay không mà thôi. Hai người này là lợi thế, tuyệt đối không
thể bị mất, bằng không kế hoạch gì của cô cũng không thể thực hiện.
Tề Hiên, người đàn ông này không lâu nữa sẽ là
của cô, cô sẽ làm anh ta biết lợi hại của Diệp Tầm Phương cô.
Tề Hiên sau khi nhận được điện thoại của Tề
Tiểu Hiên, thì rời văn phòng lặng lẽ lái xe về nhà, nhưng lại không có đi vào,
mà là tránh ở một góc chờ Ngãi Giai Giai đi ra. Tăng Hải Lâm nhất định sẽ hẹn
Ngãi Giai Giai ra đây, cho nên anh phải âm thầm đi theo cô ấy.