Giang sơn Vương triều Thiên Tống vững chắc, gần như tất cả đều dựa vào công lao của ba gia tộc này, thậm chí ngoại tộc man di không biết Hoàng đế vương triều Thiên Tống họ gì, nhưng nhất định sẽ biết ba gia tộc lớn họ gì.
Tất nhiên bạo quân hiểu được, muốn củng cố giang sơn, nhất định phải dựa vào ba gia tộc lớn. Nhà họ Bạch ở phương Nam xa xôi thì không nói, ở kinh thành phủ có Trác Vương và nhà Đường Bắc, cho tới nay minh tranh ám đấu lẫn nhau, sớm đã là bí mật công khai.
Hắn cần phải làm là tuyệt đối không thiên vị bất kỳ bên nào, mở một mắt nhắm một mắt, để họ cứ đấu như vậy. Nhưng cũng không thể để họ đấu quá gay gắt, mâu thuẫn khiến giang sơn của hắn bất ổn.
Bạo quân hừ hai tiếng, ngăn hai người tiếp tục xúc động lại, sau đó mới bày ra vẻ người điều đình, nói: “Có lẽ thừa tướng chỉ thương cảm hậu cung của trẫm vô chủ, Trác nhị gia thì lo lắng con gái tiến cung không hiểu lễ tiết mạo phạm quân nhan, hai vị ái khanh đều là bề tôi thân cận của trẫm, rường cột của xã tắc, không thể tổn thương hòa khí, việc này như vậy thôi. Sau này không ai được nhắc tới nữa.”
Trác Công Quý trừng mắt nhìn thừa tướng, nói: “Hoàng Thượng anh minh!”
Vu sư vẫn luôn trầm mặc ở bên cạnh đột nhiên mở miệng nói: “Hoàng Thượng! Chờ chút! Đề nghị này của thừa tướng rất đáng cân nhắc, có lẽ ông ta thật muốn vị tiểu thư này của nhà họ Trác tiến cung làm hoàng hậu.”
Bạo quân nói: “Vì sao?”
Vu sư nói: “Sáng nay hộp thần có báo động khác thường, báo trước manh mối ngay tại phủ Trác Vương, mà đúng lúc hôm nay vị tiểu thư này của nhà họ Trác nhỏ máu nhận thân, chính thức nhận tổ quy tông, đây không khỏi quá trùng hợp sao.”
Bạo quân trầm ngâm.
Vu sư tiếp tục nói: “Hoàng Thượng, hộp thần được thờ ở hoàng cung đã một trăm ba mươi năm, chưa từng có xuất hiện báo động, mà đúng lúc vị Trác tiểu thư này nhận tổ quy tông, hộp thần lại xuất hiện cảnh báo. Có lẽ đây chính là trời xanh nhắc nhở chúng ta.”
Nghe xong, thừa tướng lập tức gật đầu phụ họa: “Hoàng Thượng, ngài xem, ngay cả Vu sư cũng nói như vậy, chắc chắn không sai được. Hộp thần đã dẫn chúng ta đến phủ Trác Vương, chắc chắn là có mục đích. Nếu như vị Trác tiểu thư này thật là người may mắn có thể hóa giải tai họa của triều đình và bách tính, vậy thì càng nên đưa vào hậu cung...”
Trác Công Quý vội vàng nói: “Hoàng Thượng, điều này tuyệt đối không thể. Cảnh báo của hộp thần nói không chừng có ý khác thì sao?”
Bạo quân nói: “Vậy ái khanh nói xem là có ý gì?”
Trác Công Quý do dự.
Ông ta biết bây giờ Như Ý có trốn cũng không thoát, cửa cung sâu như biển, huống chi cô gái không hiểu được lễ tiết xã hội thượng lưu như Như Ý tiến cung, đây không phải là đẩy cô vào hố lửa sao? Ông ta dùng xin giúp đỡ nhìn Trác lão gia tử.
Trác lão gia hiểu ý, nói: “Thừa tướng và Vu sư nói cũng có lý. Nhưng cháu gái này của lão thần thực sự ngang bướng...”
Bạo quân không vui nói: “Nếu như ngang bướng, thì nhà họ Trác phải dạy nàng ấy có tri thức hiểu lễ nghĩa mới thôi. Chuyện này cứ như vậy quyết định, ba tháng sau trẫm sẽ hạ chỉ chiêu cáo thiên hạ, nạp nàng vào cung, phong làm hoàng hậu.”
Bạo quân nổi giận rồi.
“Lão tử đường đường là Hoàng đế, vẫn không xứng với một đứa con gái nhà các ngươi à?”
“Các ngươi lần bảy lượt từ chối như vậy, dù lý do đường hoàng cỡ nào, cũng không tránh khỏi quá không để hoàng đế này ở trong mắt!”
“Các ngươi càng không muốn nàng tiến cung, trẫm liền nhất định nàng phải tiến cung!”
“Nói thật, trẫm không hề có hứng thú với đứa con gái xấu xí nhà các ngươi. Lập nàng ta làm hoàng hậu xong thì lập tức đày vào lãnh cung, vĩnh viễn không sủng hạnh, để cả đời sống một mình. Hừ!”