Cưng Chiều Vợ Tối Cao: Cục Cưng Của Ác Ma, Em Dám Bỏ Trốn

Chương 188: Chương 188: Hoàn toàn triệt để... đoạt lấy cô!!




“Tôi muốn đoạt lấy em, hoàn toàn, triệt để cho em thuộc về một mình tôi, trong lòng của em chỉ có thể có tôi, cùng với em có liên quan những người khác, bao gồm người thân cùng bạn bè, tất cả đều phải là đối tượng tiêu diệt, nhất là Tiếu Vũ Trạch, bởi vì, vậy sẽ là phân tán tình yêu của cô”.

Lạc Tích Tuyết nhất thời mơ hồ.

Ông trời, hắn muốn làm gì?

Hắn sẽ không vì hoàn toàn đoạt lấy cô, đi tổn thương người của cô đấy chứ? Nếu quả thật là như thế, cô sẽ không tha thứ cho hắn.

Cả người Lạc Tích Tuyết lạnh lẽo, cô nhanh chóng xoay người, sẽ phải chạy khỏi ra. Bất kể như thế nào, cô muốn thông báo trước cho Tiếu Vũ Trạch, thân phận của anh đã bại lộ.

Ngay tại lúc cô xuống cầu thang, cửa đột nhiên nghênh đón một vị khách không mời mà đến.

“Con tiện nhân kia đâu?”. Lisa đi vào cửa, hỏi người giúp việc.

Người giúp việc vừa rồi phục vụ Lạc Tích Tuyết, lập tức thay đổi thái độ cung kính: “Tiểu thư Lisa, cô ta còn ở trong phòng, điểm tâm còn chưa ăn”.

“Hừ, cô ta đói chết rồi, vừa đúng lúc tôi có thứ cho cô ta xem”. Lisa khinh thường hừ nhẹ một tiếng, hướng trên cầu thang đi tới.

Lạc Tích Tuyết do dự chớp mắt, vội vàng chui vào phòng của mình.

Qủa nhiên, cô vừa ngồi vào sofa ở phòng ngủ, đã thấy Lisa đi từ phía cô tới.

“Cô có vẻ mạnh khỏe nhỉ!”. Lisa cười hí hí chào hỏi với cô, nhưng trong nụ cười rõ ràng mang theo lòng căm thù.

“Cô có chuyện gì không?”. Lạc Tích Tuyết bình tĩnh hỏi. Người phụ nữ sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện ra đây.

“Hôm nay tôi tìm cô không phải tới gây gổ, mà là đem đồ tốt đến cho cô xem, nơi này có người đàn ông cô yêu đây”. Lisa nheo mắt, bụng xấu đem mở máy tính ra.

Bên trong đã hiện lên một clip rõ ràng.

Vừa mới bắt đầu, cô nhìn thấy hai ống kính quay một nam một nữ, hai người ở trên giường kịch liệt triền miên.

Bóng lưng của người đàn ông ấy sao mà quen thuộc, nhìn kỹ, đây là anh Vũ Trạch sao? !

Lạc Tích Tuyết cảm thấy cổ họng bị nghẹn, trong lúc nhất thời nói không ra lời, anh Vũ Trạch làm sao sẽ cùng những người phụ nữ khác lên giường?

Nhưng khi hình ảnh hướng về phía cô ta, nét mặt của cô càng thêm khiếp sợ.

Người phụ nữ ở trên giường cùng anh Vũ Trạch dây dưa, không phải là người khác, lại là chính cô?

Lạc Tích Tuyết khó tin che miệng lại, điều này sao có thể?

Cô cùng anh Vũ Trạch mặc dù có ở chung một chỗ, nhưng vẫn luôn trong sạch, cô tuyệt đối không ở trên giường cùng anh làm chuyện như thế, vậy người phụ nữ kia là?

Lạc Tích Tuyết vẫn còn nghi ngờ, lại không nghĩ rằng kế tiếp một màn cực kỳ bi thảm đã xảy ra.

Cô nhìn thấy lúc hai người dây dưa, anh Vũ Trạch sây mê nhắm hai mắt mà cô gái có diện mạo giống cô, lại lặng lẽ từ phía sau lấy ra một con dao sắc bén, hung hăng đâm vào người Tiếu Vũ Trạch đi xuống ----

“Không ----“. Lạc Tích Tuyết sợ hét ầm lên, nhưng động tác trong tay của cô gái không dừng lại, cô gia tăng tốc độ lại đâm tiếp mấy lần.

Tiếu Vũ Trạch không hề có phòng bị, tự nhiên cứ bị cô ta đâm chết như thế, ngã xuống trong vũng máu.

“Anh Vũ Trạch? !”. Lạc Tích Tuyết che miệng lại, hoảng sợ quát to lên, nhào tới máy vi tính trước mặt.

Không, cái này không thể nào!

Nhưng, tấm hình mông lung này, người phụ nữ có dáng dấp giống y hệt cô, cư nhiên đem trái tim Tiếu Vũ Trạch lấy ra.

“Đây chính là kết quả của người làm nội ứng!”. Người phụ nữ lưu lại câu nói lạnh lẽo sau cùng, xoay người rời khỏi phòng.

Hình ảnh dừng lại, Lạc Tích Tuyết chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, cô như bị điên chạy vội trước máy vi tính.

“Tại sao? Tại sao có thể như vậy? Anh Vũ Trạch!”

Cô không tin, nhanh chóng khóc rống lên.

Lisa sau lưng thấy bộ dạng Lạc Tích Tuyết đau lòng, cười càng thêm thâm hiểm.

Muốn cùng cô dành lấy người đàn ông, không có cửa đâu?

“Nhìn thấy không? Là cô tự tay giết chết, người bạn trai cô yêu nhiều năm nay!” Lisa ác ý tiến tới gần, cố ý nói trúng chỗ đau của Lạc Tích Tuyết.

“Tôi không có, tôi không có”. Lạc Tích Tuyết liều mạng lắc đầu, âm thanh nức nở nghẹn ngào: “Tôi không có giết anh ấy!”. Cô làm sao độc ác như thế, giết Tiếu Vũ Trạch, nhưng trên tấm hình dáng dấp người phụ nữ lại giống cô quá, khó trách Tiếu Vũ Trạch coi cô ta như cô, đề phòng sơ suất.

“Không phải cô?”. Lisa khẽ cau mày, nhìn lơ đãng nói: “Chẳng lẽ là cô ta?”

“Là ai? Cô biết cô ta là ai sao?”. Lạc Tích Tuyết vội vàng bắt được váy của Lisa, nóng nảy hỏi.

Lisa liếc cô một cái: “Cô biết trên thế giới này có phương pháp khiến hai người có thể giống y chang nhau, ví dụ như chỉnh hình vậy?”

“Cô nói là, cô ta chỉnh hình giống hình dáng của tôi, lừa gạt Tiếu Vũ Trạch?”. Lạc Tích Tuyết kinh ngạc, nước mắt không khống chế chảy xuống, chẳng lẽ do cô mà liên lụy tới anh Vũ Trạch.

“Không sai, tôi sẽ giải thích, chồng của tôi, anh ấy vì không muốn gặp lại người, có thể không tiếc bất cứ giá nào, dùng đủ các thủ đoạn, nếu như anh khiến nữ sát thú chỉnh hình giống bộ dạng của cô, lại đi mê hoặc bạn trai cô, tùy thời rồi giết anh ta, điều này cũng không phải là không có khả năng”. Lisa mặt không có vẻ gì nói xong, thấy Lạc Tích Tuyết có mấy phần tin, trong lòng càng thêm hài lòng.

Lạc Tích Tuyết che đầu, than thở khóc lóc.

Không, cô không tin, anh Vũ Trạch cứ nhu vậy mà chết sao?

Nhưng, nhớ tới vừa thấy tờ giấy trên bàn của anh, phía trên rõ ràng viết: “Tôi muốn toàn diện đoạt lấy em, chiếm cứ toàn bộ của em, người xung quanh em đều phải chết! !”

Đó là bút tích với giọng nói của hắn, rõ ràng đã viết, hắn muốn Tiếu Vũ Trạch chết!

Huống chi anh Vũ Trạch vốn là nằm vùng, trong tay anh nắm giữ chứng cứ phạm tội của Chiêm Mỗ Tư, hắn tại sao có thể dễ dàng tha cho anh ấy sống chứ?

Lạc Tích Tuyết chỉ cảm thấy trời đất mù mịt, vừa mới thấy hình ảnh Tiếu Vũ Trạch hết đi, ở trước mặt cô xẹt qua.

“Không ! !”. Cô thê lương gào thét.

Từng trận lôi đình nổ vang trong lòng, Lạc Tích Tuyết trước mặt bỗng tối sầm, ngất đi.

Lisa nhìn cô ngất đi, hừ lạnh một tiếng: “Còn muốn đấu với tôi? Hừ, cô nhìn xem mình có tài nghệ gì đi đã. Cô đoạt người đàn ông của tôi, tôi liền cho người đàn ông của cô chết”.

“A, Lisa tiểu thư, cô ta sao lại ngất rồi?”. Người giúp việc đẩy cửa đi vào, vừa nhìn thấy Lạc Tích Tuyết ngã ở trên mặt đất, nhất thời sợ hết hồn.

“Là cô ta xem clip rồi hoảng sợ”. Lisa khinh thường liếc Lạc Tích Tuyết một cái.

“Lisa tiểu thư, clip này là thật?”. Người giúp việc nhìn hình ảnh, không khỏi giật mình, cô không nhớ rõ Lạc Tích Tuyết không có đi ra ngoài lêu lổng cùng đàn ông nha.

“Là tôi tìm người làm. Tôi muốn cho cô ta biết, đắc tội Lisa tôi, cô ta cũng sẽ không có ngày nào sống dễ chịu”. Lisa trong mắt lóe lên tia ác độc, nhổ một phát: “Dẫu gì tôi cũng thuộc thế hệ hắc đạo, sợ gì một con hồ ly tinh như cô ta chứ?”

“Nhưng, ngộ nhỡ cô ta tố cáo với chủ nhân thì làm thế nào?”. Người giúp việc không khỏi lo lắng.

“Sợ cái gì? Cô ta bây giờ đã hận chết Chiêm Mỗ Tư rồi, tôi chính muốn anh ấy trở mặt thành thù!”. Lisa lạnh lùng cười một tiếng, trong lòng sớm có tính toán.

Người giúp việc vội vàng gật đầu: “Lisa tiểu thư, chủ ý này không tệ!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.