[Cung Đấu] 100 Kỹ Xảo Chinh Phục Hoàng Đế Ở Hậu Cung

Chương 24: Chương 24: Chuyện ở bãi săn (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Quả thật đã hóa giả được chút ít, thậm chí sau khi Lâm thái hậu sinh hạ đương kim hoàng thượng, cũng coi như hòa hoãn một chút.

Nhưng chung quy thái tử con vợ cả uy hiếp càng lớn.

Cuối cùng, tiên thái tử chết một cách không minh bạch.

Nhị hoàng tử và tam hoàng tử cũng bị ban rượu độc.

Trong vòng một đêm, hậu cung đi bốn tần phi.

Nhưng mà, chết ba người, vẫn còn nhiều. Đương kim hoàng thượng có thể làm thái tử, toàn dựa vào bản thân tính kế con vợ cả, cũng là khi đó tiên đế lớn tuổi rồi, thật sự không chờ nổi nữa.

Lại thêm việc đương kim hoàng thượng quả thật thông minh, cho nên mới được lập làm thái tử.

Nhưng sau khi hắn trở thành thái tử, ngũ hoàng tử và lục hoàng tử của tiên đế lại bởi vì tranh đấu mà bị giam lỏng.

Thất hoàng tử ốm chết, bát hoàng tử bị đưa đến biên cương không được trở về.

Bây giờ, trong số các hoàng tử của tiên đến, người lớn hơn đương kim hoàng thượng, chỉ có tứ hoàng tử Tề vương, và cửu hoàng tử An vương vẫn luôn hiền lành không tranh đấu.

Người nhỏ hơn đương kim hoàng thượng, còn có ba vị, thập nhị hoàng tử Thành vương, thập tam hoàng tử Dụ vương, còn có một thập ngũ hoàng tử, bởi vì thượng vị thành thân, vẫn chưa phong vương.

Lần này, mấy vị vương này gia đều tới.

Tuổi tác của Tề vương lớn hơn đương kim hoàng thượng quá nhiều, ngược lại con của hắn, tuổi tác không chênh lệch Hạ Cẩn Ly bao nhiêu.

Bọn người Vân Ly cũng đến bãi săn, nhưng chỉ ngồi trong lều trên một mảnh đất trống trong bãi săn chờ thôi.

Muốn trở về cũng không phải không thể, chỉ là hôm nay bệ hạ và các vương gia đi săn, bọn họ chỉ cưỡi ngựa một lúc, cũng không cần phải vào rừng. Cũng may ở đây cũng có bãi cỏ.

Trương bảo lâm không biết cưỡi ngựa, đã vào trong lều ngồi từ lâu.

Lý mỹ nhân cũng không biết cưỡi ngựa, nàng ta cũng đi ngồi.

Còn Hoa bảo lâm mặc trang phục cưỡi ngựa đến.

Lan Phi đã chuẩn bị xong, nàng ta có một con ngựa thuộc về mình, ngựa cái đỏ thẫm, bốn cái móng đều trắng như tuyết, vừa nhìn là biết ngựa quý báu.

“Hoa muội muội cũng muốn thử?”

“Kỹ nghệ của thiếp không tốt, để nương nương chê cười rồi.” Hoa bảo lâm cười, nhưng cũng đắc chí vừa lòng.

Lan Phi cười: “Vậy thì cưỡi thôi. Hai người các muội thì sao?”

Vân Ly cười một tiếng: “Thiếp chỉ nhìn tư thế hiên ngang của các tỷ tỷ thôi.”

Mạnh bảo lâm cười nói: “Hôm qua muội muội thị tẩm, hôm nay thiết nghĩ cũng mệt mỏi rồi, không muốn cưỡi ngựa. Thiếp cưỡi cùng các tỷ tỷ vậy.”

Vân Ly làm ra một dáng vẻ thẹn thùng, cũng không có đáp lời, vào trong lều ngồi.

Lý mỹ nhân vừa sai người pha trà, Vân Ly vừa đến, nàng ta nói: “Kỹ thuật cưỡi ngựa của quý phi nương nương xuất chúng, tại sao thích bảo lâm lại không biết?”

“Trời nóng, thiếp muốn lười biếng.” Vân Ly nói.

“Ha ha, thế cũng đúng, trời quả là nóng. Chỉ là có thể ra ngoài, thì nên không sợ nóng.” Lý mỹ nhân nói.

“Kỹ thuật cưỡi ngựa của Lan phi nương nương cũng tốt, khi thiếp vừa mới vào cung, đã từng nghe nói đến tư thế hiên ngang của nương nương. Hoa bảo lâm hiển nhiên cũng am hiểu cái này. Có hai vị tỷ tỷ châu ngọc phía trước, thiếp không làm trò cười đâu.” Vân Ly nói.

“Tốt xấu gì ngươi cũng biết, ta mới thật sự không biết đây.” Trương bảo lâm cười khổ.

“Không biết cưỡi ngựa có làm sao, trong cung người không biết cưỡi ngựa cũng không ít, chẳng lẽ không được?” Lý mỹ nhân hừ nói.

“Tỷ tỷ nói phải.” Trương bảo lâm vội nói.

Rất nhanh, cách đó không xa bọn người Lan Phi cưỡi ngựa xông ra ngoài.

Quả thật mạnh mẽ xinh đẹp, Lan phi mặc một bộ sa y màu xanh da trời pha lẫn xanh lá cây bị gió thổi tung bay, như một đóa hoa lan nở rộ, chập chờn trên lưng ngựa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.