Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Ngày hôm sau chính là ngày mười lăm tháng năm, Hoàng hậu đi thỉnh an Thái hậu.
Mọi người đã sớm đi đến Phượng Nghi cung để thỉnh an Hoàng hậu trước.
Nói chưa được mấy câu, Hoàng hậu liền đứng dậy nói: “Mọi người theo ta đi thỉnh an Thái hậu nương nương đi.”
Cũng không phải ai cũng có tư cách đi. Chỉ có những người tam phẩm trở lên mới có thể đi thỉnh an Thái hậu nương nương vào mùng một và mười lăm. Những người khác thì chỉ có thể vào những ngày lễ ngày hội hoặc thời gian đặc biệt thì mới có thể đi.
Hiện tại người có tư cách đi cũng chỉ có vài người Vinh Quý phi, Cẩn Đức phi, Lan phi, Diệp Tu Nghi và Võ Tu Dung.
Những người còn lại chỉ có thể để lộ đôi mắt trông mong ngưỡng mộ, có thể đến Từ An cung thỉnh an là phúc khí rất lớn nha.
Mọi người nhìn theo một lúc rồi tự rời đi.
Sớm đã có người đến trước mặt Ngô Ngự nữ nói đùa.
Vân Ly khẽ nhíu mày rồi xoay người đi về phía ngự hoa viên.
Hiện tại là giữa tháng năm, hoa nở rất nhiều.
Hoàng thành Đại Tấn tọa lạc ở chính giữa phía Bắc của lãnh thổ.
Phương Bắc của Đại Tấn lạnh, phía Nam nóng, một nơi gần vùng duyên hải, một nơi có chỗ dựa vững chắc.
Đây là một nơi cực kỳ tốt, mà Hoàng cung thuộc phương Bắc nhưng lại không phải phương Bắc.
Vào đông cũng nhóm lửa, ngày mùa hè không quá nóng bức.
Vân Ly ngắm cảnh xung quanh, đi đến một đình nhỏ để nghỉ ngơi. Nàng nhẹ nhàng phe phẩy quạt tròn, nghĩ đến chuyện trong cung.
Hoàng đế Hạ Cẩn Ly hiện tại không có sủng phi nào đặc biệt.
Cẩn Đức phi được sủng ái, nhân sinh ưu ái sinh được Đại Hoàng tử chắc chắn khác những người khác.
Lan phi được sủng ái, năm đó bệ hạ nói nàng ta huệ chất lan tâm cho nên mới ban cho dan hiệu Lan phi, khen nàng ta đẹp đẽ như lan.
Nhưng ở trong mắt Vân Ly, Lan phi thật thà thẳng thắn, không hề giống hoa lan chút nào.
Tống Tiệp dư cũng có sủng, nàng ta là người yên tĩnh, có một hơi thở như sách.
Lý mỹ nhân là mỹ nữ nóng bỏng, cũng rất được sủng ái.
Nàng ta ở Đông cung vốn dĩ là Chiêu Huấn, sau khi vào cung thẳng tiến lên lục phẩm tài tử.
Sau khi kết thúc hiếu kỳ lại tấn chức lên Mỹ nhân. Với tốc độ này, chỉ sợ sủng ái của nàng ta không hề ít hơn Lan phi.
Còn trong nhóm người mới thì người đầu tiên chính là Hoa Bảo lâm và Tôn Bảo lâm.
Hoa Bảo lâm là cháu gái của đế sư đương triều, tuy rằng ông nội nàng ta đã cáo lão nhưng dù gì cũng là người đã dạy dỗ Bệ hạ năm đó.
Phụ thân nàng ta lại là trọng thần trong triều, đương nhiên khác những người khác.
Vân Ly đang suy nghĩ thì nghe thấy đằng sau có người đang tiến đến, nàng quay đầu lại thì nhìn thấy Trương Mậu Lâm.
“Thỉnh an Bảo lâm.” Trương Mậu Lâm cười nói.
“Tỷ tỷ đến chỗ Thái hậu nương nương thỉnh an, sao ngươi lại không đi theo hầu hạ?” Vân Ly hỏi.
“Bẩm Bảo lâm, là Quý phi nương nương sai nô tỳ đến tìm ngài. Nói rằng mặc kệ như nào cũng phải gặp một lần.”
Trong giọng của Trương Mậu Lâm hôm nay còn thêm tia nghiêm túc.
“Cũng được, ta ở chỗ này ngồi thêm một chút chờ tỷ tỷ là được. Dù gì cũng đến ngự hoa viên ngồi rồi, nếu ta không chịu gặp tỷ tỷ thì không ổn.” Vân Ly nói.
Dù sao Quý phi cũng chưa nói phải gặp ở Ngọc Chỉ cung.
Trương Mậu Lâm cười đáp lại, nói phải đi bẩm báo lại với Quý phi nương nương. Hắn ta cũng không sợ vị Bảo lâm này lại chạy đi.