Edit: Thố Lạt
Diệp Niệm Sênh đứng trong phòng nghỉ của đoàn phim, chuyên chú đánh giá cô gái trong gương đang trợn mắt nhìn mình, thật lâu sau, không nén được nở nụ cười.
Mình ở trong gương trang điểm xinh đẹp động lòng người, áo khoác punk đen, quần soóc ngắn đến không thể ngắn hơn, kết hợp cùng dải lụa đen vô cùng gợi cảm với cặp hoa “Hận Thiên Cao” ngang bướng [1]. Ngay chính Diệp Niệm Sênh cũng không thể không tán thưởng rằng bây giờ cô cực kỳ giống những cô nàng quyến rũ ở hộp đêm.
“Mễ Lộ chuẩn bị, cô diễn cảnh kế tiếp.” Nghe được phía bên ngoài có người gõ cửa, cô nhanh chóng đáp một tiếng: “Được, tới ngay.”
“Mễ Lộ” vốn không phải tên của cô, mà là một vai diễn cô vô tình có được. Nói là vô tình, là bởi vì hôm đó, cô đi đến buổi biểu diễn của thần tượng Mộ Thiên Ca của cô tại Thượng Hải, lúc quay lại trường học do quá hưng phấn, cho nên suýt bị một chiếc xe đang lao như tên bắn trên xa lộ đâm phải, trong lúc cô đang hoảng sợ, thật không ngờ người đàn ông phong độ nho nhã đang xuống từ ghế lái, lại là Bạch Khải An, đạo diễn lớn nổi tiếng thế giới, anh lịch sự hỏi thăm cô có sao không, mà cô thì vội vàng lắc đầu một cái, mỉm cười lên tiếng: “Tôi không sao, thật xin lỗi.” Liền nhanh chóng chạy đi.
Sau khi trở lại ký túc xá, cô và những người khác trong ký túc xá bàn về chuyện này, bạn cùng phòng hỏi cô sao lại không tự đề cử mình một chút, cô trả lời là: Quên mất. Nhưng mà cô nghĩ lại, xem như tự tiến cử đi, đạo diễn lớn như vậy, sao có thể chọn mình làm diễn viên được, cô chỉ sắp tốt nghiệp Học viện Hí Kịch, chưa bao giờ xuất hiện trong các tác phẩm lớn, không giống như ba người trong ký túc xá kia, đều đã có chút danh tiếng trong ngành giải trí.
Từ trước đến nay, tính cô vẫn thản nhiên như vậy, rất nhiều chuyện đều có thói quen thích ứng tùy vào hoàn cảnh. Bởi vì cô tin, có một số người, có một số việc, đã định trước là của mình thì nhất định sẽ có được. Hao tổn tâm sức giành lấy, coi như lấy được, cũng sẽ không vui vẻ.
Chẳng qua là sau này khi cô đi gặp giáo viên để đăng ký thử vai trong đoàn phim 《 Cam tâm tình nguyện 》 , nhưng bởi vì mơ mơ màng màng, đi nhầm sang đoàn phim khác, đoàn phim 《 Nguyện thua cuộc 》 của đạo diễn Bạch Khải An, mà cô lại bất ngờ bị Bạch đạo diễn ghi nhận và lựa chọn trở thành nữ thứ Mễ Lộ của bộ phim này, một nữ sinh nhỏ mất phương hướng trong chuyện tình cảm, bởi vì yêu người yêu của chị gái Mễ Na, nên lựa chọn sa ngã, từ cô gái ngoan ngoãn trở thành nữ vương hộp đêm.
Lúc Diệp Niệm Sênh đang thất thần, từ trong gương, tựa như nhìn thấy, một bóng dáng cao thẳng, ngũ quan sắc sảo, đẹp trai thanh lịch, kết hợp cùng bộ trang phục không chê vào đâu được.
Cô ra sức chớp đôi mắt to của mình, không thể tin cảnh tượng lúc này là sự thật.
“Anh Ca” [2]
Cô ngạc nhiên gọi thẳng với tư cách người hâm mộ trung thành, thân mật gọi anh. Trời ạ, ai đó đến nói cho cô biết, đây không phải là mơ đi.
Tại sao lần đầu tiên tiếp xúc gần gũi với thần tượng, cô lại trang điểm quyến rũ thế cơ chứ, như vậy... không giống mình.
Giờ phút này Diệp Niệm Sênh hận không thể đeo khẩu trang, cô không tự chủ lấy hai tay che mặt của mình, có chút xấu hổ nhìn anh.
Mộ Thiên Ca vẫn tưởng rằng phòng hóa trang này không có ai, muốn vào trong nghỉ ngơi một lát, bởi vì lúc gõ cửa, không ai trả lời. Nhưng không ngờ vừa mở cửa liền thấy nữ sinh này đang đứng ngẩn người trước gương, rõ ràng trang điểm yêu mị như vậy, ánh mắt lại thuần khiết như thế. Anh thậm chí còn nhìn cô đến xuất thần, chần chừ không bước đi, chỉ để tinh tế quan sát cô.
Cô đứng vậy thật lâu, cuối cùng mới nhìn thấy anh, còn kinh ngạc hô một câu, “anh Ca“.
Mộ Thiên Ca nhã nhặn cười một tiếng, “Thật xin lỗi, không biết em ở đây. Anh không quấy rầy em nữa.”
Giọng nói mệt mỏi như vậy, ánh mắt mê người như vậy, nụ cười mị hoặc như vậy, Diệp Niệm Sênh đứng tại chỗ, trái tim đập thình thịch, đập thật nhanh hơn nữa còn có cả tiết tấu.
Thật lâu sau cô mới tìm lại được giọng nói của mình, lắp bắp nói: “Không... Không sao. Hoan nghênh anh tới.”
Cái gì không sao, cái gì hoan nghênh anh tới, Diệp Niệm Sênh, cuối cùng mi đang nói cái gì vậy?
Ai đó có thể nói cho cô biết tại sao giờ phút này lại như vậy không... Khẩn trương còn có...囧. Diệp Niệm Sênh mếu máo, ánh mắt chợt không biết nên dời đi dướng nào.
Mộ Thiên Ca nhìn bộ dạng quẫn bách của cô, khóe môi không tự chủ nâng lên, nhẹ giọng nói: “Chào em, anh là Mộ Thiên Ca.”
Đúng vậy đó, anh ấy là Mộ Thiên Ca, nam ca sĩ năng lực vẹn toàn là thần tượng của giới âm nhạc Hoa Ngữ , ngôi sao siêu cấp nổi tiếng ở Đông Nam Á.
Cô sao có thể không biết anh được, đây là người cô thích gần sáu năm mà.
=== ======
Chú thích:
[1] Hận Thiên Cao: Là loài cây thuộc họ sơn trà, nhóm cây bụi xanh quanh năm.
Cây nhỏ thấp, toàn thân trơn nhẵn. Phiến lá hình bầu dục hoặc elip, viền ngoài có răng cưa, bề mặt có màu xanh lục tươi sáng. Hoa mọc đơn thành cặp ở nách lá hoặc đầu nhánh, cánh hoa hơi tròn, thế cây đẹp, lá có màu xanh đậm và sáng bóng, màu sắc hoa sặc sỡ. Lá rộng hình elip, cứng và mỏng, hoa màu hồng đào, dưới cánh hoa ngả trắng, đường kính từ 9-11 cm, mỗi bông có từ 40-45 cánh hoa, nở từ đầu tháng 2 đến cuối tháng 4.
Hận Thiên Cao là sơn trà trân phẩm của Vân Nam, là giống sơn trà thấp duy nhất tại Vân Nam, vì cây nhỏ thấp, sinh trưởng chậm chạp nên mới có tên này (Hận Thiên Cao = ghét trời cao). Vì chậm phát triển, chăm sóc khó khăn nên là giống sơn trà trân quý nhất Vân Nam, có giá trị thưởng thức cao.
[2] Bời vì nam chính tên Mộ Thiên Ca, nên khi gọi bạn Sênh gọi là Ca Ca (歌哥 - anh Ca), đồng âm với Ca Ca (哥哥 - anh trai), hai chữ này đều phát âm là “gege”, nhưng nghĩa không giống nhau. Chữ “Ca” trong tên của Mộ Thiên Ca (歌) nghĩa là ca hát, chữ “Ca” còn lại (哥) nghĩa là anh. Tên tác phẩm phiên âm là “Nhất Niệm Sênh Ca Khởi”, vừa có nghĩa là “Cùng hát một bài ca”, vừa có nghĩa chơi chữ tên hai nhân vật chính Niệm Sênh và Thiên Ca.