Không để ta nhìn là muốn thằng khác nhìn sao , hả tiện nhân . Thấy bộ dáng xấu hổ , ngượng ngùng của nàng hắn nhếch mép tạo thành một đường cong hoàn hảo
Hết ở trên , bàn tay xấu xa của hắn cũng lần mò ma quái xuống trêu đùa hai cánh hoa đến cứng rắn.
Hắn cảm nhận được hai cánh hoa đã cứng , ngón tay luồn vào bên trong gẩy gẩy , khiến cô ngứa ngáy khó chịu , bất giác vặn vẹo thân thể theo động tác và nhịp điệu của anh.
Bộ dạng của em bây giờ rất phóng túng đó biết không . Cung Liệt Thiên cười không khác gì cầm thú
Thịt non nhạy cảm khi tay anh đụng vào , xài dịch dồi dào trào ra như thác nước , khi tay hắn mới luồn vào hạt trân châu nhanh chóng mút chặt lấy , cánh hoa đỏ hồng theo tay hắn co rút mở ra , dâm thủy thuận theo chân chảy xuống làm ướt đẫm ra giường.
Cung Liệt Thiên cảm thấy vô cùng vui sướng... khoái cảm dâng lên như mây , hắn rút ngón tay dính đầy chất dịch đưa tới bên miệng nàng mân mê cho nàng nếm thử mùi vị ngọt ngào của mình.
Ưm...ưm , khó chịu quá... Lệ Ôn Du bị hắn đùa bỡn đến ngửa đầu ra sau , nàng liếm nút chất dịch trên tay hắn khe hừ để biểu định sự sảng khoái đang nổi cồn cồn
Bị dục vọng làm cho Cung Liệt Thiên bắt đầu thở dốc ,lần nữa tách chân cô ra , đem đầu vào nơi u cốc chật hẹp tha hồ mút lấy thịt non ướt nhẹp của cô .
Thật là thơm.. đúng là vật phẩm vô giá haha ... dáng vẻ quyến rũ của nàng làm hắn không nhịn được.
Mạnh bạo xâm chiếm nàng không lưu tình , bàn tay cường tráng chế trụ eo nàng thúc vào đẩy ra một chút thương tiếc cũng không có.
Á.. đau quá...đau quá Lệ Ôn Du đau đến nhíu mày , nhịn không được rơi nước mắt .
Tôi chỉ mới như thế mà em đã mắc bẫy rồi sao , em quá ngu hay là sự dụ dỗ của rất giỏi , đây chính là màn khởi đầu hoành tráng dành cho em đấy.
Cung Liệt Thiên chậm rãi nói , âm thanh không lớn nhưng đủ lăng trì cõi lòng của cô . Vẻ vui sướng , thong thả ung dung của hắn như không có chuyện gì .
Lệ Ôn Du khóc đến nghẹn cổ họng , hắn thật nhẫn tâm không khác gì loài súc sinh, sự đau đớn mới làm cô thất tỉnh , tất cả chỉ là ảo mộng...ảo mộng , cô như con rối bị hắn quay cuồng đến chóng mặt.
Bằng cách thức nguyên thủy , anh làm cô như muốn ngất đi , để phát tiết cơn thịnh nộ của mình .
Em nhớ chưa , tôi đã nói rồi em là của tôi , của tôi thứ tiện nhân chết này , chết này . Cung Liệt Thiên bị cơn giận dữ trong lòng khống chế đến điên cuồng gầm rú lên
Sự nhục nhã ê chề đã đến điểm cực hạn căng như dây cung sắp đứt , tan nát cõi lòng.
Hắn vọt sâu vào trong người nàng cuồng dã ra vào như động cơ , bàn tay chế trụ eo nàng càng tăng thêm sức không cho nàng kháng cự .
Hành động của hắn đã cưa đứt sự bình tĩnh trong con người cô , ánh mắt đỏ tươi như dã thú của Cung Liệt Thiên chả khác nào như đang đi giết người
Bây giờ Lệ Ôn Du mới hiểu sự tức giận của đàn ông là như thế nào còn hơn cả ma cả quỷ ,cô cố gắng van xin hắn :
Liệt Thiên...Liệt Thiên thả em ra được không em xin anh , em đau quá . Lệ Ôn Du van nài hắn thả nàng ra , bằng cách kêu dịu dàng thỉnh cầu , muốn thỏa hiệp
Vậy sao lúc nãy sao cô không xin đi , đến lúc này cô mới xin sao , có phải quá giả tạo không . Lời hắn nói ra chẳng phải chém mất con tim cô sao .
Tuyệt vòng hoàn toàn , trước mắt cô giờ chỉ là con đường mù mịt tối đen giữa tâm bão
Thật nhục nhã , tại sao cô đã hạ thấp danh dự và lòng tự tôn khẩn cầu hắn như vậy , mà hắn vẫn cứ như thú hoang dẫm đạp cô , hắn rất thích rất vui sao , tới giờ cô đã biết được cái gì là ác mộng ngàn năm rồi , hắn đối xử với cô chả khác nào với động vật .
Cơ thể cô chỉ qua một đêm thôi , đã bị hắn rèn luyện đến mức bàn tay hay bất cứ cái gì trên người hắn đụng vào điểm nào cũng là điểm mẫn cảm của cô .
Anh bỡn cợt cô như một kỷ nữ ở lầu xanh , bây giờ thứ còn lại trong người cô chính là “ hận càng thêm hận”
Không.. đừng làm như vậy.. đừng , Lệ Ôn Du ý thức được mình sắp bị làm gì liên tục lắc đầu , điên cuồng giãy đạp , kịch liệt phản đối, ánh mắt sợ hãi kinh hoàng như chú thỏ con sắp bị sư tử tóm lấy. Anh dùng hình thức này để tra tấn cô đến chết sao.
Anh bắt cô quỳ rạp xuống đất , bắt đầu từ đằng sau đâm thẳng vào...
Á... tiếng thét chói tai của Lệ Ôn Du đánh thức mọi vật trong khuôn mưa dữ dội .
Sự xâm nhập đáng sợ , có chết cô cũng không dám tin là từ người của Cung Liệt Thiên , cự long không ngừng phồng to bành trướng bên trong .
Nhưngc tiếng thét của cô càng làm các tế bài hưng phấn của anh hoạt động ngày càng mạnh , nhảy múa bên trong
Anh cảm thấy động lòng trước tiếng khóc của cô , thấy cô khóc không hiểu sao tim anh lại đau như vậy , đau như đén nghẹt thở nhưng bị lửa giận cùng dụ vọng khống chế anh không buêts mình đang làm cái gì
Vết thương gần lành như bị sát muối vào bên trong , quả thật trái tim cùng với linh hồn cô không thể chịu đựng được điều này , cô như bị kiếm sắc luồng xuyên qua cơ thể .
Lệ Ôn Du khóc nấc lên , dùng ánh mắt lạnh lẽo hơn cả lạnh lẽo nhìn anh .
Cung Liệt Thiên đặt cô lại tư thế truyền thống vận động cuolngf bạo , vuốt ve khuôn mắt cô bảo :
Ngoan , nói em yêu tôi , gọi tên tôi.
Không bao giờ... Lệ Ôn du quật cường phun ra một câu .
Cung Liệt Thiên trào phúng , cười nhạt , cả người như lấp đầy bởi tảng băng : “ Ngu xuẩn “
Nói xong anh anh tấn công vào , lực đạo mạnh làm thân thể cô co quắp lại sau đó chịu không nổi ngất đi . Trong mơ hồ cô chỉ cảm thấy Cung Liệt Thiên rút ra , âu yếm ôm cô vào lòng nói : tôi xin lỗi nhưng lần sau đừng cố chọc giận tôi nữa , nếu ngoan ngoan biết đều tôi sẽ cho em tất cả , kể cả mạng sống của tôi , nhưng xin em đừng bỏ mặc tôi được không . Lời khẩn cầu tha thiết được phát ra từ miệng anh không , hay chkr là ảo tưởng trong giấc mộng
( ngược chưa mấy nàng , chương sau típ tục tiến hành ngược nha