Cung Liệt Thiên Cùng Với Con Báo Con

Chương 13: Chương 13




Khi cô mở mắt trời đã sáng

Ánh dương rực rỡ cùng với hương hoa thoang thoảng ngoài vườn bay vào .

Lệ Ôn Du đưa tay che mắt khỏi ánh sáng của mặt trời , khẽ Ưm một tiếng

Nàng ngồi dậy thấy vị trí bên cạnh trống không  , nhưng vẫn còn lưu lại mùi hương long đản nam tính thuộc về hắn . Định đứng dậy vào nhà vệ sinh thì cảm giác sươn sườn đau như bị biến dạng , cổ họng đau như dao gâm .

Trong phòng yên tĩnh trống không ,chỉ có không khí hoạt động còn lại mọi thứ đều không tồn tại , dường như bị chết lặng

Cố lết thân thể vào nhà vệ sinh , đứng trước gương , đôi mắt ngậm ngùi nhìn vào gương, cảm thấy khóe mắt cay cay , giọt lệ nhịn không được bất giác lại chảy dài trên gương mặt nhếch nhát , thất thần , thân hình đầy rẫy vết xướt thể hiện hành động tối qua anh thô lỗ như thế nào.

Anh như vậy chẳng phải giống như đuổi cùng giết tận cô sao , gắng gượng nở nụ cười để tạo lạc quan trước mắt nhưng sao nó lại  mỉa mai và chua chát  thế này , cô như góa phụ lạc vào thời trung cổ bị phạt khổ hình .

Trên Đường Phố Zurich

Lệ Ôn Du đi dạo vòng quanh cho đến khi đứng trước con đường đi vào con phố chocolate , chần chừ một chút , cuối cùng cũng quyết định đi vào

Ở thành phố Zuchrich thông thường các con phố vào ban sáng đều không mở đèn , dường như riêng con phố chocolate là con phố duy nhất được mở đèn vào ban sáng.

Giống hệt như thế giới cổ tích vậy , ánh sáng lung linh bay múa khắp trời , hình dáng của những viên thỏi chocolate ngọt lịm được tạo hình bắt mắt xinh đẹp không rời mắt .

Tiếng cười rộn rã vui vẻ của các chủ cửa hàng nhìn thật hạnh phúc, xuất phát từ tận đáy lòng. Bắt đầu từ khi nào nụ cười vui vẻ hạnh phúc đối với cô lại xa xỉ như vậy.

Lệ Ôn Du đành nở nụ cười bất lực , cô tựa như viên pha lê bị vấy bẩn sau đó được mài chuốt lại , lấp la lấp lánh nhưng vẫn giữ được nét đẹp bình dị .

Trong không khí thoang thoảng đưa theo mùi chocolate thơm ngát không ồn ào như chốn phồn hoa thành thị ngoài kia .

Lệ Ôn Du đi tới một giang hàng chocolate , cầm lấy một thỏi chocolate ...

Đó là chocolate Almond Joy  nhân dừa trắng , được sản xuất ở một vùng nông thôn nhỏ ở Thụy Sĩ “. Chủ quán là một ông lão người Thụy Sĩ đang mang tạp dề để dài tóc bạc búi ra sau , hàm râu trắng phơ nhưng thoạt nhìn có vẻ còn rất cứng cáp.

Là chocolate nhân dừa sao ? Lệ Ôn Du khẽ hỏi ông lão , bởi hình thù của nó là ông mặt trời , tuy trước đây cô đã từng ăn nhưng chưa bao giờ thấy loại chocolate nào có hình thù của mặt trời cả

Cô ăn thử một thỏi đi , hãy cảm nhận mùi vị của nó thế nào... Ông lão cười quái dị nói

Lệ Ôn Du cắn một miếng , trong ánh mắt lóe lên chút ánh sáng , như gợn sóng “. Đều là chocolate nhân dừa nhưng nhữ thứ trước đó cô ăn đều khác với thứ cô đang ăn thế . Lúc đầu ăn vào cảm thấy thật đắng nhưng dần dần lại chuyển sang vị ngọt khó tả

Đây là người trong thôn làm ra sao ? Lệ Ôn Du nghi hoặc nhìn ông lão hỏi . Đúng vậy đó chính là tôi và vợ tôi nhưng bà ấy đã ra đi trước căn bệnh hiểm nghèo .... Ông lão chịu khó giải thích trong đôi mắt gì nua lộ ra vẻ cô đơn muôn phần

Cô khó hiểu nhìn ông , dường như nhìn ra được câu hỏi trong lòng nàng , đôi mắt lão nhăn nheo theo ý nghĩ dãn nở ra

Trước đây tôi là thợ làm chocolate trong một vùng thôn nhỏ , tôi và vợ tôi đã làm ra những thỏi kẹo như vầy để kể lại câu chuyện tình yêu đầy gian nan của hai người , và cũng làm ra đúng số thỏi theo ngày mà chúng tôi cưới nhau đó chính là ngày 19 , tức là chỉ có 19 thỏi kẹo như thế này .

Giọng nói đặc khàn của người già mang theo nỗi quạnh hiu bay bổng khắp tâm trí nàng .

Tôi mua hết 19 thỏi này được không “ ?Lệ Ôn Du lễ phép hỏi

Được , nhưng tôi chắc một  điều cô sẽ không bao giờ thấy sự xuất hiện của nó trong một lần nào nữa đâu haha . Lời nhắn nhủ có chút gì đó đặt biệt , không khác gì lời nhắn nhủ của thượng đế

Khi sắp sửa rời khỏi cổng thành , ở sau vang  lên tiếng nói khàn khàn :“ Trải qua sóng gió đó mới chính là tình yêu đích thực”

Khi cô quay lại chỉ thấy bóng dáng khom khom đi vào bên trong.

Những tia nắng liu xiu khẽ xuyên qua kẽ lá chiếu xuống con đường bê tông dài ngàn mét , bóng dáng nhỏ nhắn mảnh mai kéo dài trên phố .

Trong đầu vô thức nghĩ về hắn....

Không biết bây giờ hắn đang làm gì ?

Hắn có nhớ đến cô không ?

Hay hắn đang vui vẻ với ác bóng hồng quyến rũ ?

Cô giật mình , không biết vì sao cô lại nghĩ về hắn nhiều đến thế , hay có lẽ quá ám ảnh , ánh mắt bình tĩnh lẳng lặng như hồ nước trong veo không có một chút sức sống , cứ mỗi lần nhớ về khuôn mặt của hắn , là mỗi lần bi thương ùa về

Bịch...á...đau . Lệ Ôn Du thẫn thờ không chú ý va phải một bóng hình cao lớn  , không thương tiếc cái mông căng tròn đụng phải sàn đá .

Xin lỗi... tôi xin lỗi, cô hoảng sợ cúi đầu không biết ánh mắt phức tạp ở trên đang nhìn chằm chằm cô. Cô biết anh chắc là người không hề bình thường , khi cô cúi xuống  đôi giày da bóng loáng hàng hiệu làm chói lóa hoa mắt .

Thấy người ở trên không nói gì cô ngẩng đầu lên , chạm phải khuôn mặt đẹp trai không cảm xúc khiến cô không khỏi lạnh run.

Bất ngờ ngữ khí trầm thấp vang lên :

Có làm sao không?

Há hốc mồm anh là người Mĩ sao , cô không phân biệt giữa người châu Mĩ và châu Âu , vì họ đều có mắt xanh da trắng tóc vàng. Và cô chỉ phân biệt được ngôn ngữ .

Không sao... cảm ơn Lệ Ôn Du lắc đầu , mỉm cười nói bằng tiếng anh

Nụ cười cô làm anh không khỏi choáng váng, mái tóc dài mượt phiêu dật trong gió , cô như đóa hoa lay động khắp mọi nơi nhưng vẫn chứa sự thê lương trong đôi mắt .

Lông mi thật dài như tơ liễu có chút giật giật , trong không khí ảnh hưởng một chút mùi vị ngượng ngùng .

Cô bước đi để đằng sau có chút hụt hẫng vì không biết danh tknhs của cô.

Cô rất đẹp , nét đẹp dịu dàng đậm chất Á Đông , không biết sao sự thê lương hiu quạnh trong mắt cô lại làm anh hỗn độn không ngừng , cô là cô gái cô đầu tiên khiến anh động lòng từ cái nhìn đầu tiên.

Ục... ục tiếng kêu phàn nàn  phát ra từ cái bụng phẳng lì , nhỏ nhắn kia.

Lệ Ôn Du cảm thấy buồn cười , từ sáng đến giờ quòng quòng quanh co mãi mà không hề biết trong bụng chưa hề có miếng ăn nào ...

Nhà Hàng Phamatics

Nghệ thuật trang trí Art Deco mang khuynh hướng tân cổ điển . Trào lưu Tân Cổ Điển có những nét tương đồng với kiến trúc cổ điển và kiến trúc Phục Hưng , tính chất đơn giản làm khung cảnh nổi bật , tạo nên nguồn năng lượn sức sống mãnh liệt , xa xỉ

Đây không phải là nhà hàng xa xỉ nhất , mà là nơi có đồ ăn của Trung Quốc , há cảo , tuy bình dân nhưng là món cô yêu thích nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.