Là buổi chiều nhưng cảm giác ở nhà hàng như cho cô ở một góc nhỏ nào đó của trái đất , cảm giác một mình không biết dùng từ tính nào để miêu tả.. cảm giác lâng lâng , tịch mịch khiến cô như thiên sứ giáng trần.
Tiếng giao hưởng du dương lan tràn ra khắp không gian phòng ăn , bên ngoài đường phố là ánh sáng rực rỡ của đường phố , từng dòng người đông đúc đi qua đi lại thỉnh thoảng ở xung quanh là những tiếng chạm khe khẽ của những ly rựu vang ở các cặp tình nhân vợ chồng , làm cô thấy mình thật lạc quẻ.
Ánh nến lờ mờ chiếu vào khuôn mặt khuôn mặt mộc dịu dàng trong sáng không phai đi đâu được .
Nhân viên mang đồ ăn lên
Lệ Ôn Du cầm dao nĩa lên cắt từng phần , lặng lẽ giữa chốn người ăn một cách từ tốn ...
Đã lâu lắm rồi Lệ Ôn Du mới được nhàn rỗi thong thả làm điều mình thích , đúng trước đây việc này đối với cô là nhỏ như trở bàn tay , nhưng bắt đầu từ khi dính dán vào anh cô đều bất lực tòng tâm
Nhà Hàng Nondlist
Cuộc đời mỗi con người là những chặng đường khác nhau , và đôi khi trong một số chặng , người ta phải chạy đua với thời gian , với sức khỏe , với kẻ thù , với số mệnh , những chặng đua hữu hình hoặc vô hình, gấp gáp và kịch tính .... nhưng với anh có lẽ đây là chặng đua nửa thật nửa giả với tình yêu
David anh không phải là không biết mà là quá biết mới phải , nếu tòa địa cao ốc này được xây ở Thụy Sĩ thì rất có lợi nhuận , anh phải biết phong cách làm việc của tôi , nếu cái nào bất lợi với tôi thì sẽ không có cửa chen chân “. Cung Liệt Thiên nhấm nháp ly rượu vang , ánh mắt thâm sâu của anh làm cho người đàn ông trước mặt hơi nghi ngại
Nhưng tôi được mấy phần lợi nhuận từ việc này “. Gã David đầu hói phân nửa dè dặt thận trọng hỏi
Ông có tin là cái mạng chó của ông không có được một phần trăm luôn không , nếu muốn”? Thân hình cao lớn ngã dựa về phía sau , uy hiếp không cho đối phương đường thối lui
Dạ, dạ được Cung tiên sinh mong ngài chiếu cố hì hì “. Lời nói nịnh bợ làm Cung Liệt Thiên khinh thường
Vài ngày sau , thư ký của tôi sẽ gửi bản thông báo kế hoạch cho ông , nhớ nên làm việc của mình , đừng chọc giận tôi “. Không chút biểu cảm , giọng nói trầm thấp ra vẻ uy lệnh cao quý
Bên cạnh Cung Liệt Thiệt là một bóng hồng vô cùng xinh đẹp , quyến rũ dính sát vào người hắn , õng a õng ẹo nói “ Cung tiên sinh , tối nay em thư giãn ngài được không “.
Vừa nói cô ta vừa đưa tay chạm lên khuôn ngực rộng rãi vẽ vòng vòng .
Cung Liệt Thiên nhếch môi “ Cô dám sao , cô chưa biết hẳn về nhu cầu sinh lý của tôi nhỉ “.
Vừa nói xong ánh mắt lơ đãng nhìn thấy Lệ Ôn Du đi bộ trên con phố zurich một mình , trời tối sẫm kéo dài bóng dáng nghệch ngoạch nhỏ nhắn , nhìn cô thật yếu đuối
Cô đang khóc sao ?
Vì sao cô lại khóc ?
Khoảnh khắc này cô như đóa hoa đẫm lệ nước mắt nhưng vẫn rất đẹp đến toát lòng người , hình ảnh quá mức chân thật của cô đã chạm khắc đáy tim anh từ lâu
Không hiểu sao tim anh lại ầm ĩ như thế , cô khóc vì cái gì , lời nói của cô đã chứng minh cho giữa cô và anh có khoảng cách rất xa rất xa giống như ngàn năm ánh sáng.
Cô rất đẹp , trong màn sương của bầu trời tối sẫm , thân hình nhỏ nhắn lạc trôi vào mớ hỗn độn của thành phố .
Anh biết cô đẹp , nhưng nỗi thơ thẫn trong mắt cô làm anh như chết lặng , nhìn cô đau anh cũng đau... anh biết mình rất ích kỷ khi uy hiếp cô ở bên cạnh mình , dùng thủ đoạn tàn nhẫn cưỡng hiếp cô , chỉ muốn trong mắt cô chỉ có riêng mỗi mình anh...
Đôi mắt cô giật giật như tơ lụa phảng phất dưới trời . Ngước mặt lên lại thấy anh , anh đang ngồi với người con gái khác sao .
Lệ Ôn Du khẽ cụp mắt xuống, quay lưng lại đi về phía trước , không muốn để anh nhìn thấy vẻ bi thương trong mắt mình
Thấy anh mật ngọt để cô ta ôm chầm gợi tình như thế , bất giác thân thể cô có chút run rẩy , mỗi một chi tiết cô đều không đánh mất .
Cô nghĩ thật đúng là đàn ông thời nay , ai cũng thích những cô gái phóng khoáng nhiệt tình hấp dẫn , anh ta cũng là một người đàn ông bình thường chứ không phải hòa thượng , vả lại nhu cầu sinh lý anh ta ghê gớm như vậy , làm sao không chịu được những cái hành động đó.
Nghĩ đến đây nước mắt cô cũng chảy thành dòng...
Thấy cô quay lưng về phía mình , sự nhức nhối trong lòng càng dâng cao , bực bội nhưng lại đầy thương tiếc cho nước mắt của cô
Cô gái ngồi sát Cung Liệt Thiên thấy hắn không để ý mình , sinh ra ý định chán nản , nhưng trong lòng lại sợ nếu đánh mất con mồi to như thế này, chắc chắn cô sẽ bị mất công việc .
Những lời của các đối tác nói anh không hề để vào
Thu hồi lại ánh mắt quan tâm dành cho người con gái bé nhỏ nhưng tính cách ương nghạnh , kiên cường kia , cũng khôi phục lại phong thái cao quý nhưng không kém phần lạnh lùng , khuôn mặt hờ hững nghiêm nghị
Khách Sạn Eden Au Lac
Vừa về tới phòng , Lệ Ôn Du chỉ muốn thả mình vào chiếc giường đê ngủ một giấc thật dài , xóa đi những suy nghĩ không đáng có
Nhưng vừa nằm xuống là bàn chân đau nhức ê ẩm . Có lẽ đi giày cao gót cả ngày nên mới bị phồng đến thế .
Đi tới lấy hộp thuốc để trong vali , thoa thoa qua loa , vì mục đích chính của cô là ngủ .
Quả thật cô thực sự rất mệt mỏi, sự nhẫn tâm của anh đã rút cạn sức lực của cô , rút hết thật sạch sẽ .
Phẫn uất tuôn trào...
Mười giờ đêm anh về tới phòng ...
Bỏ cặp táp dưới ghế , lần lượt đảo mắt trong phòng nhưng không thấy cô đâu , anh lo lắng đi tới giường lạt tung chăn gối nhưng vẫn không thấy cô đâu ...
Nhíu mày , dần mất hết kiên nhẫn , anh tới toilet cũng không có cô
Cảm thấy có gì không đúng, anh nhìn thấy có cái gì màu trắng trắng nằm dưới thảm trải sàn bên cạnh chiếc giường ...
Thở phào nhẹ nhõm khi thấy cô cuộn trọn dưới tấm thảm , Cung Liệt Thiên nhẹ nhàng ngồi xuống ...