Cung Liệt Thiên Cùng Với Con Báo Con

Chương 3: Chương 3




Trong đầu của Ức Phi nghĩ , mình phải tóm được con cá khổng lồ này mới được. Dù sao đây cũng là cơ hội để cô một bước lên tiên.

A...a..a.....a , Ức Phi thở hỗn hễn nói:Cung tiên sinh , chắc anh cũng nghe nói sắp tới sẽ có ngôi vị ảnh hậu , lần này đặc biệt là rất có nhiều người quan tâm , và đây cũng là thời điểm để em tỏa sáng hơn nữa nên .... . Cô ta ẻo lả lấy tay vẽ vài vòng tròn trên ngực của Cung Liệt Thiên nhìn anh bằng cặp mắt quyến rũ.

Cô muốn vị trí ảnh hậu , được thôi tôi sẽ cho cô.... nhưng với điều kiện . Anh nhìn ả bằng cặp mắt thâm sâu , với bộ dạng gớm ghiếc của cô ta thì anh cũng đoán được bởi các giải thưởng từ trước tới giờ của mấy loại người như cô ta thì đều một tay anh sắp xếp.

Ức Phi vui mừng , ánh mắt lóe sáng lên , lấy đầu cọ cọ vào lồng ngực rắn chắc của anh nũng nịu nói : được , được điều kiện gì em cũng chấp nhận, em yêu anh nên điều kiện gì em cũng chấp nhận miễn anh đừng để em rời xa anh là được.

Cung Liệt Thiên ngạc nhiên với lời nói đầy bản chất giả tạo này .

Vậy bây giờ tôi nghèo nàn , không có tài sản như bây giờ liệu cô có nói những lời này không. Cung Liệt Thiên thờ ơ , tò mò nói

Anh đừng nói như vậy được không , thật sự em rất yêu anh, anh nói vậy thật là làm người ta buồn muốn chết . Ả ta chấn động một lúc , sau đó cười trừ

Vậy cô yêu tiền và những gì tôi có thể cho cô hay cô thật lòng yêu tôi. Cung Liệt Thiên cất tiếng nói trầm thấp như ly rượu đắng , ánh mắt khinh miệt nhìn vào cô ta.

Hắn biết những người đàn bà muốn ở bên hắn chỉ vì tài sản , gia thế danh tiếng mà thôi, đều là cùng một hạng người. Những gì các ả muốn , anh đều biết , nhưng anh muốn hưởng khoái lạc, thú vui đành bỏ tiền ra mua thôi.

Ở ngoài Lệ Ôn Du đang muốn tìm một cái lỗ hổng để ói , cô nghĩ :lời nói cô ta thật muốn làm người ta ói mất thôi, nghe thôi cũng đủ biết giả tạo nhường nào , chỉ trừ những gã đàn ông háo sắc , bù nhìn .

Á, đau quá... Cô muốn tìm chỗ nào đó nghỉ ngơi và đợi anh ta làm việc xong thì cô lên , nhưng ai ngờ quay lại thì cô bị trật guốc , làm cô té xuống.

Anh đắc ý, mục đích của anh chính là muốn để cô nhìn thấy. Để sau này bắt chước học theo để làm thú vui cho anh.

Cô ta là ai vậy Cung tiên sinh ? Thật mất lịc sự quá đi, phá hỏng không khí của chúng ta. Ức Phi tức giận nhưng vẫn cố kiềm chế vì có Cung Liệt Thiên ở đây.

Bỗng mặt của Cung Liệt Thiên thay đổi như lật lật sách, ánh mắt lạnh băng khong một chút cảm xúc nhìn vào Ức Phi nói: biến đi, nhanh lên đừng để tôi lặp lại.

Cái gì ? Người nên cút là cô ta mới phải chứ. Cung tiên sinh , anh đừng làm như vậy được không . Ức Phi bày ra vẻ mặt uất ức , nói

Anh mất kiên nhẫn , rút ra trong ngăn bàn làm việc ra một tờ chi phiếu văng xuống bàn làm việc nói: mau cút đi, không thôi tờ chi phiếu lẫn vị trí ảnh hậu sẽ tự động biến mất đó.

Ức Phi nghe vậy, mặt mày nở như hoa , nhưng trong lòng căm hận không nguôi vì cô ta nghĩ nếu không có con nhỏ chết tiệt này quấy rối , chắc chắn cô sẽ được nhiều hơn nữa , liền giở cái giọng dâm đãng ra : vâng, vâng em sẽ nghe lời anh, bây giờ em đi đây, có gì thì gọi em nha.

Ức Phi tức giận , không cam lòng đi ra ngoài , không quên để lại ánh mắt gian ác hung tợn liếc xéo Ôn Du.

Lệ Ôn Du đanh đá mở miệng : tôi không nghĩ anh lại như vậy, làm ngay trong phòng làm việc , anh không sợ người khác thấy à, đừng nói với tôi là anh không biết xấu hổ đi.

Cung Liệt Thiên hứng thú nhìn Ôn Du: tôi nghĩ cô cũng không biết xấu hổ khi đứng nhìn trộm người ta làm tình như vậy đó , nào lúc nãy nhìn thấy cơ thể tôi quyến rũ không?

Ọe , ọe .... mất ói mất, bổn cô nương đây nếu muốn , sẽ có hàng nghìn người đàn ông có tỉ lệ thân hình hoàn hảo, với đẹp trai thì xếp hàng dài dài, không tới lượt anh đâu. Cô nhìn anh bằng ánh mắt ghê tởm .

Cứ chờ đi, có ngày cô sẽ van xin tôi rút lại những lời nous khi nãy đấy, mà tôi cũng cảnh cáo cho cô biết , đây là lần đầu tiên có người nói trước mặt tôi những lời nói đó và cô hãy xem như đó là lần cuối cùng đi , đừng để tôi nổi giận , một khi tôi mà nổi giận thì không ai cứu được cô đâu, kể cả ba hay anh cô. Cung Liệt Thiên tỏa ra hơi thở giết ngườu trùm kín toàn thân.

Tự đại... hơiiii...thôi tôi không muốn đôi co với người tự đại như anh, làm việc thôi. Lệ Ôn Du lầm bầm , thấy nguy hiểm quay quanh nên cô không nói lời nào nữa tới bàn làm việc ngồi xuống, cố ý tránh đi ánh mắt lạnh thấu xương người kia.

5 giờ chiều

Ya...ya...ya cô uể oải vươn tay loạn xạ. Rồi xách túi đứng lên , nhìn con người cao to nghiêm túc làm việc kia , bỗng xửng người bởi hình ảnh lúc anh ta làm việc thật đẹp trai .

1 giây 2 giây 3 giây... ngắm đủ chưa, cô mà còn như vậy thì đừng trách sao tôi ăn thịt cô đấy .

Cô ngượng mặt , xấu hổ nói : tôi làm gì nhìn anh chứ , chỉ là tôi đang suy nghĩ một vài chuyện thôi, trong đầu anh đừng nghĩ tôu đen tối như anh.

Ok, không lâu đâu tôi sẽ để cô biết con người tôi đen tối thế nào . Anh thích thú , cặp mắt sâu thẳm nhìn cô nói.

Ôn Du nghĩ đúng là không thể thấu hiểu anh ta mà, tại sao trên đời này lại có người quái đản như vậy, mình phải tìm hiểu anh ta .

Cung Liệt Thiên nhìn ra ý đồ của cô, cười lạnh đi tới tủ gương lấy ra một ly rượu vang đỏ nói: đừng nên cố tìm hiểu tôi, càng tìm hiểu em càng thấy sợ thôi.

Ôn Du ngạc nhiên không biết mói gì nghĩ, đúng là con người anh ta thâm sâu khó lường , càng ở bên anh ta mới thấy được nhiều điều.

À , ngày mai theo tôi sang thụy sĩ bàn công việc . Cung Liệt Thiên không nhìn cô mà chỉ nhìn vào màn hình máy tính

Ừ đi mấy ngày vậy , để tôi biết sắp xếp đồ nữa. Lệ Ôn Du biết làm trong công ty lớn như vậy phải sang nước ngoài công tác là chuyện bình thường, huống chi cô còn thư ký của anh.

Nửa tháng . Câu nói cụt ngũn làm Lệ Ôn Du không biết sao hơi cảm thấy khó chịu, cô hằng học trả lời.

Nửa tháng sao, thật là nhiều ngày đó , tôu không có tiền nhiều như vậy a, tuy ba mẹ tôi không thiếu tiền, nhưng tôi rất thiếu tiền đó. Lệ Ôn Du ngây thơ  nói ,cô không biết các khoảng chi phí đều do anh trả .

Sử dụng của tôi, không nói nhiều nữa, ngày mai 6 giờ rưỡi sáng phải có mặt , chậm một phút tôi trừ một tháng tiền lương . Cung Liệt Thiên nhẫn nại nói với cô , không thiếu phần cảnh cáo.

Vâng ,tôi về trước đây. Ôn Du bĩu môi nói.

- - - - - - - -- - -- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Trên bàn ăn

Công việc ngày hôm nay thế nào con? Lệ Minh Vũ quan tâm hỏi

Rất tốt ạ , ngày mai ba mẹ sẽ đi du lịch ư ? Ôn Du thản nhiên trả lời

( moik người ơi thứ lỗi nha, do mấy bữa giờ bệnh nên hk ra được ạ, đáng nhẽ bữa nay ra sớm nhưng do mệt quá ngủ quên, au hứa ngày mai sẽ có chương dài trên 1500 từ nka, xin thứ lỗi ạ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.