Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý Phi

Chương 846: Chương 846: Hòa thân? Danh sách người được chọn




Ty Thiện truyền đạt không ít mệnh lệnh xong, liền cho các nàng tan.

Quay về sân Chưởng Thiện, Thượng Thiện lại dặn dò các nàng một phen, nói tiệc mừng thọ của bệ hạ và tiếp đãi sứ thần các phiên vương vô cùng quan trọng, bảo các nàng vực dậy tinh thần, không được lơ là dù một chút, nếu ai phạm lỗi, trực tiếp bay đầu.

Vân Trân đứng trong đám cung nữ, một mực đáp “Vâng“.

Sau khi giải tán, Vân Trân thầm đoán hôm nay Tử Thị theo Ty Y đại nhân tới đây e rằng cũng vì việc này.

Tiệc mừng thọ của bệ hạ tạm thời không nhắc đến, chỉ riêng hôn sự của Triệu Ngọc Dao và Triệu Ngọc Nhung.

Theo nàng biết, Triệu Ngọc Dao thích Liễu Minh Cẩn, mà Triệu Ngọc Nhung cũng có người ái mộ.

Nhưng hành động này của bệ hạ, chẳng lẽ là muốn chọn phò mã cho họ trong số phiên bang sao?

Hòa thân?

...

Rầm.

Lúc này, trong Ngọc Dao Cung sớm đã hỗn loạn.

Hôm qua từ khi biết tin, Triệu Ngọc Dao liền ầm ĩ không ngừng.

Đầu tiên nàng ta đi tìm phụ hoàng yêu thương mình, sau đó đi tìm mẫu hậu, nhưng đều không dùng được. Hoàng đế còn khuyên bảo nàng ta, nói rằng thời điểm hưởng thụ vinh quang và quyền lực do thân phận công chúa mang tới, trên lưng cũng phải gánh vác trách nhiệm.

Triệu Ngọc Dao nghe tới đây, giận nhưng không dám nói gì.

Về Ngọc Dao Cung, nàng ta lập tức đập hết đồ bên trong.

Cung nữ không dám ngăn cản, vội phái người bẩm báo Vương Hoàng Hậu. Vương Hoàng Hậu lại nói cứ mặc nàng ta. Triệu Ngọc Dao nghe xong, càng tức giận.

Bang.

Lại một cái bình hoa nện xuống đất.

“Lửa giận của Ngọc Dao muội muội lớn thật đấy!”

Đúng lúc này, có người tới.

Triệu Ngọc Dao quay đầu, trừng mắt nhìn người nọ: “Huynh tới đây làm gì? Chê cười ta à?”

“Sao Ngọc Dao muội muội lại nói như vậy?” Triệu Kỳ cười, phất tay, cung nữ trong phòng liền lui xuống.

“Chồn chúc tết gà!” Triệu Ngọc Dao khinh thường liếc nhìn gã, xoay người đến bên ghế dựa, ngồi xuống.

Triệu Kỳ nghe thế cũng không giận, mà tươi cười đến bên cạnh Triệu Ngọc Dao, ngồi xuống.

“Ngọc Dao muội muội đang vì chuyện kén phò mã sao?” Triệu Kỳ hỏi.

Triệu Ngọc Dao hậm hực không đáp.

“Ngọc Dao muội muội đừng nhìn ta như vậy, lần này ta tới chẳng qua là muốn giải vây cho muội.”

Triệu Ngọc Dao nghi ngờ: “Huynh có cách?”

“Phụ hoàng muốn mượn sứ thần phiên vương lần này vào kinh để chọn hôn phu cho hai vị muội muội, nhưng phụ hoàng không hề nói nhất định sẽ gả muội muội đến phiên bang. Một khi đã vậy, vì sao muội muội không thỉnh cầu phụ hoàng cho nam nhi Vân Hán Quốc ta cũng tham dự đại hội chiêu thân lần này?”

Triệu Kỳ nói tới đây, thấy Triệu Ngọc Dao đã dao động, liền tiếp tục cố gắng: “Dù sao trong ngày quan trọng như vậy, nếu chỉ để phiên bang chư hầu nổi bật thì đất nước chúng ta đúng là mất phong phạm. Chúng ta còn có thể tìm mấy thanh niên văn võ song toàn, con cháu thế gia tới hạ uy phong của những kẻ đó!”

...

Triệu Kỳ đến Ngọc Dao Cung không bao lâu, hoàng đế lần nữa hạ chỉ, cho thanh niên tài tuấn Vân Hán Quốc cũng tham dự đại hội chiêu thân của công chúa lần này, đồng thời âm thầm đưa thiếp mời tới các nhà được chọn.

Trong đó, Nhị công tử Trấn Bắc Hầu phủ Liễu Minh Cẩn và phó thống lĩnh cấm vệ quân Ngụy Thư Tĩnh đều nằm trong danh sách.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.