Cứ như vậy, Vân Trân ở lại Thượng Thực Cục, làm việc cho Chưởng Thiện.
Công việc ở Ty Thiện Ty rất nhiều, cung nữ cũng nhiều.
Vân Trân tới mấy ngày, mới được gặp Chưởng Thiện. Còn về Điển Thiện và Ty Thiện đại nhân, Vân Trân vẫn chưa có cơ hội được gặp.
Lúc nàng mới tới, các cung nữ ở Ty Thiện Ty hơi hiếu kỳ về nàng, có người tính tình không tốt, còn trêu cợt. Có điều, Vân Trân giống như một khúc gỗ, hoàn toàn không đáp trả lại. Dần dần, lại có người mới tới, những người này cũng không để ý tới Vân Trân nữa.
Công việc của Ty Thiên Ty chủ yếu là nấu nướng.
Tiểu cung nữ như Vân Trân căn bản không có tư cách vào phòng bếp, cho nên mỗi ngày nàng chỉ làm những việc lặt vặt.
Cuộc sống như vậy đối với Vân Trân mà nói thật ra rất thanh tịnh.
...
Sau khi nàng vào Ty Thiện, cứ cách ba ngày Triệu Húc lại phái tiểu nội thị tới lén tặng đồ cho nàng, có khi là châu thoa, có khi là thư từ, hoặc là kể chuyện hắn xuất cung làm việc gặp được.
Chỉ cần là đồ tiểu nội thị đưa tới, Vân Trân đều cất nó vào một cái gương nhỏ.
Hai tháng sau, cái rương đã chất đầy.
Vân Trân và Triệu Húc không hề gặp nhau.
Có một lần, Ty Y đại nhân của Thượng Phục Cục tới.
Khi đó, Vân Trân đang cùng những cung nữ khác làm việc trong viện.
Ty Y đại nhân vừa đi qua, Vân Trân liền thấy người quen đi sau nàng ấy.
Là Tử Thị.
Thời điểm nhìn thấy Tử Thị, Vân Trân thật sự kinh ngạc.
Phẩm cấp của Ty Y đại nhân của Thượng Thực Cục ngang bằng Ty Thiện đại nhân của Thượng Thực Cục các nàng. Giống như Ty Thiện đại nhân, bên dưới Ty Y còn có Điển Y và Chưởng Y đại nhân.
Tử Thị và nàng cùng vào Thượng Thực Cục và Thượng Phục Cục, chỉ hai tháng ngắn ngủi, Tử Thị thế mà đã được làm việc bên cạnh Ty Y đại nhân.
Điều này không thể không khiến nàng kinh ngạc.
Tử Thị cũng nhìn thấy Vân Trân quỳ gối trong đám người, có điều, sắc mặt nàng không hề thay đổi, ánh mắt chỉ đảo qua Vân Trân, giống như nhìn một cung nữ xa lạ.
...
Chờ Ty Y đại nhân của Thượng Phục Cục đi rồi, có người tới báo với nhóm Vân Trân, nói Ty Thiện đại nhân triệu kiến họ, lập tức tới tiền viện.
Vân Trân tới tiền viện, nơi đó đã có không ít cung nữ, mọi người đều cung kính đứng trong sân.
Đứng phía trước có vài người.
Vân Trân đã gặp Chưởng Thiện, hai người đứng cạnh Chưởng Thiện lúc này hẳn chính là Ty Thiện và Điển Thiện đại nhân.
“Hôm nay ta triệu tập các ngươi tới là có chuyện quan trọng muốn tuyên bố. Ba tháng sau là thọ thần của bệ hạ, nói vậy các ngươi chắc cũng hiểu, các ty sớm đã chuẩn bị mọi thứ. Ngoại trừ việc này, còn có một việc ta muốn tuyên bố, đó là trong tiệc mừng thọ của bệ hạ, sứ thần các phiên vương sẽ tới! Ngoại trừ việc sứ thần các phiên vương tới mừng thọ, hai vị Ngọc Dao và Ngọc Nhung công chúa sẽ chiêu thân...”
Ty Thiện đại nhân đứng ở giữa lên tiếng.
Thời điểm Ty Thiện nói nhắc đến thọ thần của bệ hạ, Vân Trân thầm tính toán, nên tới rồi.
Nàng nhớ thọ thần của bệ hạ vào tháng năm.
Năm trước, tiên hoàng qua đời chưa đến một năm, vì vậy tiệc mừng thọ của đương kim Thánh Thượng chỉ làm đơn giản, còn kém hơn tiệc mừng thọ của Thái Hậu.
Năm nay đã qua thời gian một năm, trong cung chắc hẳn sẽ làm lớn, sứ thần các phiên vương đều phải tới triều bái.
Việc duy nhất khiến Vân Trân ngạc nhiên chính là tiệc mừng thọ này còn có liên quan tới hôn sự của Triệu Ngọc Dao và Triệu Ngọc Nhung.