Trong lúc Vân Trân đào tẩu suốt đêm, người của Triệu Húc cũng đuổi sát phía sau.
Hắn từ câu chuyện của hai thị vệ thủ thành kia biết được trước khi mệnh lệnh tới cổng thành, có một chiếc xe ngựa từ trong cung ra khỏi cổng thành.
Nếu hắn không đoán lầm, người ngồi trong xe ngựa kia chính là Vân Trân.
Triệu Húc rất giận, nhưng nhiều hơn cơn giận không có cách nào trút ra là sự bất lực.
Hiện tại, lòng hắn rất loạn.
Bởi vì chuyện xảy ra đêm nay quá đột ngột, đột ngột đến mức khiến đầu hắn xáo rỗng. Những chứng cứ lục soát được ở ám cách Vân Thủy Cung đang nói với hắn người hắn yêu nhiều năm có một thân phận khác, một thân phận đứng ở vị trí đối lập với hắn.
Thứ nàng trả giá, nàng ở bên cạnh hắn mấy năm nay đều có tính toán khác.
Khi đó hắn rất phẫn nộ, rất khiếp sợ.
Nhưng theo gió lạnh thổi qua mặt hắn, lửa giận cùng chấn động trong đầu hắn dần bình phục lại. Hắn bắt đầu hoài nghi sự nghi ngờ trước đó của hắn rốt cuộc có chính xác hay không? Vân Trân thật sự như những gì trong ám cách kia nói sao?
Có lẽ, nói không chừng tất cả chuyện xảy ra tối hôm nay đều là có kẻ cố ý tính kế.
Bọn họ bắt Vân Trân đi, để lại chứng cứ “lấy giả đánh tráo” ở trong cung của Vân Trân chính là để khiến hắn hiểu lầm, cho rằng Vân Trân đi theo bọn họ.
Nhưng như thế lại rất khó giải thích.
Nếu Vân Trân bị họ bắt đầu, họ tại sao còn để lại chứng cứ “bôi nhọ” Vân Trân chứ?
Vẽ rắn thêm chân sao?
Mục tiêu của “Tham Lang” xưa nay đều là hoàng tộc Triệu thị.
Theo lý thuyết, cho dù bọn họ bắt người hắn yêu nhất đi cũng không nên để lại những cứ đó. Để lại chúng chỉ khiến hắn hoài nghi, khiến hắn do dự có nên cứu nàng không thôi.
Nhưng nếu mục tiêu của họ chính là Vân Trân...
Tại sao “Tham Lang” lại muốn bắt Vân Trân?
Vân Trân đối với họ rốt cuộc có chỗ gì đặc biệt?
Câu hỏi này lại đưa vấn đề về vạch xuất phát.
Vân Trân và” Tham Lang” rốt cuộc có quan hệ gì?
Triệu Húc nhíu mày.
Hiện tại, dù Vân Trân và “Tham Lang” có quan hệ gì, hắn chỉ muốn phái người đi tìm Vân Trân về. Chỉ cần Vân Trân có thể trở về, những vấn đề đó sẽ không còn là vấn đề nữa.
...
Vân Trân theo người của trà xá đào tẩu ba ngày.
Phía sau, người Triệu Húc phái đi cũng đuổi theo ba ngày.
Triệu Húc phái Ám Ngũ am hiểu truy tung, người của trà xá đã cố hết sức.
Bọn họ dù sao cũng không phải chủ lực của U Minh giáo, chỉ là vài người của U Minh giáo ở kinh thành mà thôi. Muốn đối phó với ám vệ của Triệu Húc là chuyện hơi ngoài khả năng.
Cuối cùng, vào ngày thứ năm, người Triệu Húc phái đi cuối cùng cũng tìm được tung tích của Vân Trân. Sau đó, bọn họ ra roi thúc ngựa đưa tin về kinh thành. Triệu Húc vừa nhận được tin, không màng Tô Thái Hậu phản đối, tự mình tới chỗ Vân Trân ẩn nấp.
Đó là một khách điếm ở giữa hai quận huyện.
Vân Trân và người của trà xá ở tại phòng cho khách.
Những người khác của khách điếm đã bị sơ tán.
Hiện tại, khách điếm đã bị người của Triệu Húc bao vây.
Ba ngày sau, Triệu Húc tới đó.
Trước khi hắn tới, người trong khách điếm không được ra ngoài, người bao vây bên ngoài cũng không vào trong. Hai bên rơi vào trạng thái giằng co.
“Bệ hạ.”
“Bệ hạ.”
Ám vệ hành lễ với Triệu Húc.