Ban ngày ra tay hỗ trợ, hiện tại Vân Trân không chỉ là ân nhân cứu mạng của phu thê Vương gia, còn là ân nhân của cả Vương gia.
Đại bá Vương gia rất tôn sùng nàng, muốn tặng nàng một tòa nhà, lại tặng nàng thêm vàng bạc.
Nhà cửa vàng bạc Vân Trân đều không nhận, cuối cùng chỉ nhận ít thuốc bổ lấy làm tượng trưng.
Sức khỏe của Vân Trân đã không thể cứu chữa, nhưng thuốc bổ vẫn có chút hiệu quả, đặc biệt là khi trong đó còn một gốc nhân sâm năm trăm năm.
...
Sau khi Tam thúc công tỉnh lại, lễ tế tổ của Vương gia tiếp tục tiến hành.
Nhưng lần này mọi người không dám để Tam thúc công tự mình đi, mà giao việc chủ trì cho nhi tử của Tam thúc công, Đại bá Vương gia.
Sau khi tế tổ kết thúc, lục tục có người Vương gia tới tòa viện của phu thê Vương gia tìm Vân Trân hỗ trợ xem bệnh. Sức khỏe Vân Trân vốn không tốt, nếu là bệnh nhẹ, phu thê Vương gia đều giúp nàng cản lại.
Có những người bệnh nghiêm trọng, hoặc mời nhiều đại phu vẫn chưa chữa khỏi, nghe nói chuyện Vân Trân cứu Vương Kỳ Lân và Tam thúc công, liền muốn tới, cứu ngựa chết thành ngựa sống.
Những người này, phu thê Vương gia thật sự không thể cản.
Dù sao việc này cũng liên quan tới mạng người.
Vân Trân biết phu thê Vương gia có ý tốt, nên không để bọn họ ngăn cản tất cả.
Vừa lúc nàng còn không biết làm thế nào để giúp Vương Kỳ Lân vừa học lý thuyết vừa thực hành song song.
Hiện tại, xuất hiện “người thử nghiệm” tốt như vậy, Vân Trân sao có thể bỏ lỡ?
Trước mỗi lần xem bệnh, nàng đều sẽ để Vương Kỳ Lân bắt mạch trước, nghe cách giải quyết của nó.
Cứ như vậy, trong thời gian ngắn, y thuật của Vương Kỳ Lân đã có tiến bộ vượt bậc. Có những căn bệnh đơn giản, không cần Vân Trân ra tay, chỉ một mình Vương Kỳ Lân cũng có thể cứu chữa.
Nhưng với việc Vân Trân dùng người của Vương gia luyện tay cho Vương Kỳ Lân cũng khiến bản thân gặp thêm phiền phức.
Ban đầu, người tới tìm nàng xem bệnh chỉ có người của Vương gia.
Dần dần, theo người khỏi bệnh ngày càng nhiều, những người không phải người của Vương gia hoặc là người ở huyện kế bên cũng nghe được danh tiếng, muốn tìm Vân Trân hỗ trợ xem bệnh.
Người bị bệnh trong thiên hạ nhiều như vậy, bản thân Vân Trân cũng là bệnh nhân, sao có thể chiếu cố hết?
Tuy rằng lúc trước có phu thê Vương gia và Đại bá Vương gia giúp nàng chống đỡ, nhưng vẫn có những người không thể cự tuyệt, cuối cùng vẫn là Vân Trân nghĩ được cách.
Vương gia không phải mở y quán ở huyện Lương Khê sao?
Nếu mở y quán, vậy Vân Trân sẽ mượn danh nghĩa của y quán Vương gia, quy định thời gian khám bệnh. Những người muốn nhờ Vân Trân hỗ trợ xem bệnh thì phải theo thứ tự. Ngày khám, những người đó có thể cầm số tới tìm nàng.
Phương pháp như vậy giống như đăng ký số thứ tự ở bệnh viện.
Đến nước đường cùng, Vân Trân đành dùng nó ở huyện Lương Khê.
Năm ngày nàng tới y quán một lần, một lần ngồi nửa ngày.
Đương nhiên, tình hình cụ thể vẫn phải xem sức khỏe của nàng.
Thời gian còn lại, người muốn xem bệnh cứ tới chỗ chưởng quầy y quán lấy số. Số không phải cứ tùy tiện lấy, mỗi lần đều có giới hạn.
Còn về vấn đề xử lý số thứ tự thế nào, nếu Vân Trân đã mượn danh nghĩa y quán của Vương gia hành y, vậy phương pháp sẽ do phu thê Vương gia quyết định.
Đương nhiên, để tránh cho cuối cùng là “ai ra giá cao thì được”, người bệnh nặng lại bần cùng không lấy được số, Vân Trân nhờ phu thê Vương gia ra quy định mới:
Nếu thật sự khó khăn, lại không lấy được số, có thể tới y quán đăng ký. Chờ người của y quán xác minh, phát hiện sự thật là thế, Vân Trân sẽ tới nhà khám bệnh, hơn nữa còn được giảm dược phí.
...