Editor: ChieuNinh_dd.LQD
Cuối cùng đề lời tài này bởi vì Ô chủ trầm mặc mà không giải quyết được gì.
Vân Nhụy tiên tử cùng Thất Âm tiên tử tưởng Ô chủ cũng không biết, tuy rằng lo lắng bận tâm, nhưng cũng không hỏi lại.
Lúc các nàng rời đi, ánh mắt nhíu lại, hiển nhiên không thể từ chỗ Ô chủ có được một đáp án xác thực, làm cho trong lòng các nàng rất lo lắng, cũng lo lắng lộ trình kế tiếp sẽ không dễ đi.
Sở Chước không khỏi đoán mục đích bọn họ đến biển thời gian, đáng tiếc có thể để cho hai vực cùng nhau hợp tác, thậm chí vực chủ Ô Minh Vực tự mình đi một chuyến, cũng không phải là chuyện tầm thường, không phải nàng có thể thám thính. Cho dù là Ô Tử Hàm thoạt nhìn rất dễ nói chuyện, đối với cái này cũng kín như miệng bình, không lộ ra mảy may.
Thấy thế, Sở Chước cũng không dám thám thính nữa, để tránh gây họa trên thân.
Tu vi của nàng thật sự rất thấp, Sở Chước cũng không có bởi vì Ô chủ và Ô Tử Hàm đối xử khác mà khinh thường, ngược lại càng cẩn thận. Ngay cả thử nàng cũng không dám dễ dàng đi thử, ở trước mặt người tu luyện đỉnh cấp, hành vi dò thử này, ngược lại dễ dàng chọc giận bọn họ.
Hai nàng sau khi rời khỏi, Ô Tử Hàm thấy Ô chủ không có gì giao phó, liền đưa Sở Chước trở về phòng.
Sở Chước có thể cảm giác được ánh mắt hắn liên tiếp trông lại, vừa nghĩ liền hiểu rõ một màn bọn họ vào thấy lúc trước, làm cho bọn họ hiểu lầm. Nếu không phải mình là đương sự, chỉ sợ nhìn đến tình hình đó, cũng sẽ hiểu lầm.
Trở lại phòng, Sở Chước gọi Ô Tử Hàm lại, dò hỏi: “Ô quản sự, ngài có biết 《bí quyết Tịnh Vân Linh》?”
Ô Tử Hàm giật mình nhìn nàng: “Làm sao mà cô biết《bí quyết Tịnh Vân Linh》?”
Nhìn hắn phản ứng, liền biết《bí quyết Tịnh Vân Linh》này rất trọng yếu, Sở Chước thản nhiên nói: “Mới vừa rồi Ô chủ truyền thụ cho ta.”
Ô Tử Hàm phản ứng càng giật mình, giật mình hiểu rõ một màn lúc trước đó là bọn hắn hiểu lầm, rõ ràng chính là Ô chủ truyền thụ 《bí quyết Tịnh Vân Linh》cho nàng.
Nghĩ đến đây, Ô Tử Hàm nhịn không được lại cẩn thận đánh giá Sở Chước.
Đáng tiếc người vẫn là người nọ, hắn như cũ nhìn không ra nàng có gì đặc biệt, có thể làm cho Ô chủ ngay cả 《bí quyết Tịnh Vân Linh》cũng truyền thụ cho nàng.
Thấy nàng một đôi con ngươi thủy nhuận trong suốt nhìn qua, dáng vẻ nhu thuận đợi đáp án, Ô Tử Hàm than nhẹ trong lòng, trên mặt lại cười nói: “《Bí quyết Tịnh Vân Linh》này chính là một bộ công pháp thiên cấp từ trong《Đồ phổ Tịnh Linh》phát triển ra, có tất cả chín tầng, là công pháp người tu luyện chuyên môn dùng để tu luyện linh thức. Tu vi của cô rất thấp, chúng ta cũng không biết khi nào thì có thể rời đi biển thời gian, nếu là dài lâu bị cổ âm mị quỷ công kích, thức của cô chỉ sợ phải sụp đổ, nếu như có thể tu luyện《bí quyết Tịnh Vân Linh》, về sau cũng không cần chịu cái khổ này.”
Trên mặt Sở Chước lộ ra vẻ giật mình.
Nếu nhưlúc trước Ô chủ đột nhiên kêu nàng lên, cũng đánh bộ công pháp này vào thức hải của nàng, kêu nàng tu luyện, nàng chính là kinh ngạc, hiện tại sau khi nghe được Ô Tử Hàm giải thích, trong lòng lại nhấc lên sóng to gió lớn.
Công pháp Thiên cấp từ trước tới giờ rất ít ỏi, càng không cần phải nói công pháp có thể rèn luyện linh thức, càng hiếm thấy, Sở Chước hai đời vẫn là lần đầu tiên gặp.
Nhưng Ô chủ lại không chút nào keo kiệt truyền thụ《bí quyết Tịnh Vân Linh》cho nàng, phần ân tình này, nghiễm nhiên không phải nàng một người tu luyện Nhân Hoàng cảnh nho nhỏ bèo nước gặp nhau có thể thừa nhận.
Ô chủ che chở nàng, đã đạt tới trình độ không thể tưởng tượng.
Sở Chước cho dù không muốn nghĩ nhiều, lúc này cũng tránh không được miên man suy nghĩ, tâm tình trầm trọng lại không yên.
Đột nhiên, trong lòng Sở Chước vừa động, mạnh mẽ nhớ tới vừa rồi Ô chủ ở trước mặt Vân Nhụy tiên tử nói thẳng nàng là “bạn cũ“.
Làm sao có thể là bạn cũ? Mặc kệ là đời trước hay là đời này, nàng cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Ô chủ, trước đây, nàng thậm chí chỉ là nghe nói qua tên của hắn, ngay cả người cũng chưa thấy qua.
Chẳng lẽ hắn nói lời này chỉ là để lấy lệ với Vân Nhụy tiên tử các nàng?
Suy đoán này rất nhanh lại bị Sở Chước áp chế, lấy thân phận địa vị của Ô chủ, hắn căn bản không cần ứng phó Vân Nhụy tiên tử các nàng, cho dù hắn cái gì cũng không nói, trên thuyền này người nào dám nghi ngờ hắn?
Cho nên Ô chủ làm hết thảy cho nàng, liền rất ý vị sâu xa.
Về phần lần trước Ô Tử Hàm nói trên nàng có hơi thở quen thuộc, Ô chủ mới sẽ cứu nàng linh tinh, Sở Chước kỳ thực không quá tin tưởng.
Sở Chước nghĩ đến đây, cũng hỏi ra: “Ô quản sự, vì sao Ô chủ nói ta là cố nhân?”
Ô Tử Hàm nào biết đâu chứ, hắn tuy là quản sự Ô chủ, nhưng cũng không phải mọi chuyện đều rõ ràng, ít nhất Ô chủ suy nghĩ cái gì, hắn cho tới bây giờ chưa từng biết qua, thậm chí có đôi khi Ô chủ làm chuyện gì, hắn cũng đều không phải là quá rõ ràng. ChieuNinh:{\|}[email protected]#$ &^* lequydonD^d^l^q^d
Nếu Ô chủ đã nói như thế, đó hẳn là có mục đích của ngài ấy.
Lập tức Ô Tử Hàm tựa như thực nói: “Thật có lỗi, tại hạ cũng không rõ ràng lắm.”
Hắn liếc nhìn nàng một cái, muốn nói có thể là có liên quan cùng Bạch Ly Vực Chủ, nhưng nghĩ đến tình huống khi Sở Chước lưu lạc đến biển thời gian, lại sợ chạm đến chuyện thương tâm của nàng, hơn nữa Ô chủ không nhắc tới, hắn cũng không dám mạo muội trả lời.
Vẫn là đợi lúc rời khỏi biển thời gian lại nhìn tình huống thôi.
Nghe đáp án thế, Sở Chước rũ mắt xuống.
Ô Tử Hàm đánh giá nàng, thấy nàng thu liễm lông mi dài nhỏ, bao trùm đôi ánh mắt tươi đẹp, khiến người ta không thể dò xét tâm sự của nàng.
Hắn lại thanh thanh yết hầu, tiếp tục nói: “Sở cô nương, nếu Ô chủ truyền thụ《bí quyết Tịnh Vân Linh》cho cô, cô cứ tu luyện cẩn thận, nếu như có cái gì không hiểu, có thể tới hỏi ta.”
Sở Chước hoàn hồn, đầu tiên là cảm kích nói một tiếng cảm ơn, sau đó vẻ mặt tò mò thăm dò《 Đồ phổ Tịnh Linh 》là vật ra sao.
Nói đến《 Đồ phở Tịnh Linh 》, Ô Tử Hàm hai mắt sáng lên: “Đồ phổ Tịnh Linh là thần khí thượng cổ, vẫn luôn trấn thủ ở trong Ô Minh Vực, Ô chủ chúng ta thuở nhỏ liền tìm hiểu 《 Đồ phổ Tịnh Linh 》,《bí quyết Tịnh Vân Linh》đó là một bộ công pháp thiên cấp Ô chủ tự mình tìm hiểu suy diễn ra, vô cùng lợi hại, ở bên ngoài chính là hiếm thế khó cầu...”
Sở Chước nghe mà sững sờ, rất nhanh liền phản ứng kịp, trong lòng cũng càng thêm kính nể Ô chủ tự đáy lòng.
Công pháp phân chia bốn cấp thiên địa huyền hoàng, mỗi một bậc lại phân chia ba phẩm thượng trung hạ, lấy thiên cấp làm đầu. Đại đa số công pháp trong luyện giới tu đều là từ người xưa tổng kết sau đó truyền xuống, trải qua vô số lặp lại cân nhắc suy diễn, mới hình thành một bộ công pháp đầy đủ.
Chẳng qua, có vài người trời sinh đó là thiên tài, có thể tự mình suy diễn công pháp, đó đều là nhân vật thiên tài cao ngất.
Ô chủ có thể suy diễn ra bộ công pháp《bí quyết Tịnh Vân Linh》có thể dùng cho tu luyện linh thức này, có thể thấy được thiên phú cao, chớ trách tu vi bí hiểm như thế, làm được rất tốt đứng đầu một vực.
“Ô chủ thật lợi hại.” Sở Chước vẻ mặt khâm phục.
Ô Tử Hàm thấy thế, trong lòng càng đắc ý.
Ô chủ bọn họ đương nhiên lợi hại, ngay cả người của Bạch Ly Vực Chủ đều thừa nhận ngay trước mặt đây. Ngày sau nếu như Sở Chước trở lại Bạch Ly Vực, nhìn thấy Bạch Ly Vực Chủ, có thể trước mắt Bạch Ly Vực Chủ khen Ô chủ bọn họ một câu, đó thật sự là có mặt mũi gấp bội.
Ô Tử Hàm tâm tình rất vui vẻ, dặn dò Sở Chước chăm chỉ mà tu luyện, rất nhanh liền rời khỏi.
Chờ hắn rời khỏi, Sở Chước thất thần một lát, mới âm trầm quyết tâm, bắt đầu tu luyện《bí quyết Tịnh Vân Linh》.
Tuy rằng không biết vì sao Ô chủ tử tế với nàng như thế, nhưng nàng chẳng qua là người tu luyện Nhân Hoàng cảnh vừa đi đến Đại Hoang giới, đối với một Vực Chủ mà nói, không có gì để mưu đồ, cho nên nàng cũng không lo lắng Ô chủ có mục đích gì.
Cho dù có mục đích, đối với nàng hiện tại mà nói, một không thể phản kháng, hai không có chỗ xấu, vì sao phải cự tuyệt?
Sớm hay muộn có một ngày, nàng sẽ biết rõ ràng thái độ Ô chủ đối với mình.
Nếu chân tướng như Ô chủ nói, là một “Cố nhân”, thì nàng sẽ tự mình cố gắng lớn nhất hồi báo Ô chủ.
Nếu là khác... nàng cũng không e sợ, hiện tại nhỏ yếu, không có nghĩa là tương lai vẫn luôn như vậy.
Sở Chước là người thức thời, rất nhanh liền âm thầm quyết tâm.
Ở Sở Chước âm thầm quyết tâm tu luyện, Ô Tử Hàm lại chạy tới phòng tu luyện tìm Ô chủ.
Ô chủ như cũ ngồi ở trong không gian vẽ đầy huyết phù, ngồi ngay ngắn ở trung ương, huyết phù rục rịch ở chung quanh, hình thành gông xiềng, vây Ô chủ ở trong phù lao.
Tim Ô Tử Hàm lại níu chặt.
Hắn rất lo lắng “Trĩ tà” trên người Ô chủ, nhưng ngay cả bản thân Ô chủ cũng không có biện pháp, hắn lo lắng cũng vô dụng.
Ô Tử Hàm canh ở cạnh cửa, đợi gông xiềng huyết phù thối lui một ít, mới tò mò hỏi: “Ô chủ, vì sao ngài truyền thụ《bí quyết Tịnh Vân Linh》cho Sở cô nương? Ngài nói nàng là cố nhân, có phải có lệ với Vân Nhụy tiên tử các nàng hay không?”
Ô chủ mở mắt nhìn hắn, thần sắc thản nhiên: “Nàng là người của Bạch Ly Vực Chủ, tất nhiên là cố nhân.”
Ô Tử Hàm giật mình, trong lòng cũng có vài phần ngạc nhiên, chẳng lẽ giao tình của Ô chủ cùng Bạch Ly Vực Chủ tốt như vậy? Hắn vẫn luôn tưởng giữa Ô chủ cùng Bạch Ly Vực Chủ, là tình huống vương không thấy vương, chẳng lẽ trong bí mật còn có chuyện gì hắn không biết? Nếu không Ô chủ sẽ không truyền thụ cho Sở Chước công pháp thiên cấp Ô Minh Vực.
Ô Tử Hàm đoán mò lung tung trong lòng, lại không dám hỏi nhiều, ánh mắt nhìn chằm chằm huyết phù trên đất, phát hiện ánh sáng màu huyết phù phai nhạt rất nhiều, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng: “Ô chủ, ngài như vậy... Còn có thể duy trì bao lâu? Nếu không chúng ta rời khỏi biển thời gian đi?”
Nếu thực sự phải rời khỏi, cũng sẽ không do hắn khuyên lại khuyên.
Quả nhiên, Ô chủ nhìn cũng chưa nhìn hắn, liền nhắm mắt lại.
Ô Tử Hàm không có biện pháp, đành phải hỏi: “Ô chủ, mấy ngày nay ngay cả phù cung huyết phù cũng không có biện pháp, về sau phải làm sao bây giờ?”
Ô chủ thần sắc thản nhiên, vẫn chưa để ý đến hắn, ở khi Ô Tử Hàm tưởng ngài ấy sẽ không hồi đáp, lại nghe ngài nói: “Không ngại, đến lúc đó nếu không được, liền đi tìm Bạch Ly Vực Chủ, hắn tự có biện pháp.”
Ô Tử Hàm sửng sốt, trong điện quang hỏa thạch, đột nhiên hiểu rõ vì sao Ô chủ đối với Sở Chước không giống người thường như thế, thì ra đây là muốn quan hệ thân thiết với Bạch Ly Vực Chủ nha! Nếu Bạch Ly Vực Chủ thật có thể giúp Ô chủ giải quyết “Trĩ tà” trong thân thể ngài, giúp Bạch Ly Vực Chủ tạm thời bảo hộ nữ nhân của hắn thì tính là cái gì?
Ô Tử Hàm nháy mắt cao hứng lên, tự đáy lòng cảm tạ biển thời gian đã mang Sở Chước tới. ChieuNinh^%#@!$ &*([])_ lequydonD^d^l^q^d
Ngày kế tiếp, Sở Chước vội vàng tu luyện《bí quyết Tịnh Vân Linh》, người trên thuyền vội vàng ứng đối mị quỷ ba ngày hai lần xuất hiện, thuyền lớn an tĩnh không tiếng động đi tới chỗ sâu trong biển thời gian.
Sở Chước ngộ tính không tệ, thời gian không quá nửa tháng, cũng đã tu luyện xong tầng thứ nhất《bí quyết Tịnh Vân Linh》.
Ô Tử Hàm hận không thể cung nàng làm khách quý, đối với chuyện của nàng vô cùng chú ý, biết được nàng chỉ dùng thời gian nửa tháng, liền tu tập đến trình độ này, nhất thời trợn mắt há hốc mồm, trực giác không tin.
Nhưng mà, đợi khi Sở Chước biểu hiện kết quả tu luyện ở trước mặt hắn, Ô Tử Hàm chỉ có chết sững nhìn nàng.
《Bí quyết Tịnh Vân Linh》 là công pháp thiên cấp Ô chủ tự mình thôi diễn ra, làm quản sự Ô chủ, hắn cũng có may mắn được Ô chủ truyền thụ công pháp này, để tu luyện linh thức. Trong những người tu luyện cùng nhau tu luyện 《bí quyết Tịnh Vân Linh》với hắn, cho dù là nhanh nhất, cũng tốn thời gian một tháng mới tu luyện xong tầng thứ nhất.
Bí quyết Tịnh Vân Linh trước dễ sau khó, tu luyện đến cuối cùng, càng là khó khăn. Nay hắn cũng chẳng qua mới tu luyện đến tầng thứ bảy, đã hưởng thụ vô cùng.
Ô Tử Hàm đột nhiên hiểu rõ, vì sao Bạch Ly Vực Chủ coi trọng nàng, chỉ với phần ngộ tính này, liền không giống tầm thường.
Sở Chước biểu thị kết quả tu luyện cho hắn xem, sau đó liền bắt đầu thăm dò tầng tu luyện thứ hai, cần phải tu luyện đến không sợ cổ âm trong tiếng ca mị quỷ mới được. Đối với cái này, nàng đều tập trung toàn bộ tinh lực ở trên tu luyện《bí quyết Tịnh Vân Linh》, ngay cả luyện kiếm mỗi ngày đều buông.
Ô Tử Hàm lấy lại tinh thần, liếc nhìn nàng một cái thật sâu, vội giải thích nghi hoặc cho nàng.
Ngày kế tiếp, Sở Chước lại tốn thời gian hai tháng, rốt cục tu luyện《bí quyết Tịnh Vân Linh》đến tầng thứ ba.
Tu luyện đến tầng thứ ba, sau đó nàng đã không bị tiếng ca mị quỷ cấp thấp ảnh hưởng, linh thức vốn bị thương ở thuốc nhũ linh dịch và《bí quyết Tịnh Vân Linh》 hai cái cùng nhau chữa trị, rốt cục hoàn toàn khôi phục, thân thể của nàng không hề giống một mỹ nhân ốm yếu thủy tinh, thêm vài phần huyết sắc.
Đến tận đây, trừ bỏ linh phủ, thương thế của Sở Chước đã khỏe lên rất nhiều.
Nhưng mà Sở Chước không dám khinh thường như cũ.
Nàng biết chỗ tối còn có một mị quỷ cao cấp nhìn chằm chằm mình, hiện tại nó vẫn luôn không bước ra, phỏng chừng là kiêng kị Ô chủ trấn thủ trên thuyền, nếu như Ô chủ không ở, chỉ sợ nó đã sớm ra tay.
Thực lực mị quỷ cao cấp thậm chí có thể đạt tới phía trên Hóa Thần cảnh.
Sở Chước mới Nhân Hoàng cảnh, cũng không dám chống lại cùng loại quái vật này, làm sao an toàn tất nhiên là đợi ở nơi này, lúc này đây đã đến trên thuyền này mấy tháng, nàng đều không rời khỏi qua tầng thứ năm, an tâm đợi.
Thuyền lớn đi tới ở trên biển thời gian bình tĩnh.
Khi đèn thất bảo tê thú lại treo lên, đại biểu bóng đêm lại muốn buông xuống.
Biển thời gian ban ngày không mặt trời, đêm không trăng, không có gió, không có mưa, không có sóng, giống như ở một mặt thủy kính bình tĩnh chầm chậm đi tới trước, chung quanh sương mù tràn ngập, toàn bộ trong thiên địa, giống như chỉ có chiếc thuyền lớn này.
Sở Chước thấy không rõ thuyền này đi nơi đâu.
Bởi vì thấy không rõ, nàng không dám phán đoán lung tung, chỉ có thể nhịn quyết tâm để tĩnh tâm quan sát.
Ngày này, Sở Chước mới mở mắt từ trong tu luyện, đột nhiên cảm giác được thuyền truyền đến chấn động, giống như đi tới trong sóng gió.
Điều này làm cho nàng lắp bắp kinh hãi, phải biết rằng biển thời gian căn bản là không có sóng gió tự nhiên, hơn nữa chiếc thuyền này là bảo khí, trên thuyền có đại trận hộ thuyền, cho dù là mị quỷ công kích, cũng sẽ không làm cho thuyền dao động mảy may.
Phát sinh chuyện gì?
Sở Chước vội chạy ra khỏi phòng.
Tầng thứ năm trừ bỏ Ô chủ ra, chỉ có nàng và Ô Tử Hàm, mà Ô Tử Hàm cũng không nhất định lúc nào cũng đều ở tại tầng thứ năm, lúc này đây khi Sở Chước bước ra, không thấy được một ai.
Nàng bổ nhào vào trước lan can, trông ngóng địa phương ngoài thuyền, rất nhanh liền thấy rõ ràng thứ khiến cho thuyền chấn động.
Đó là một sóng xương gạt đẩy do xương cốt hình thành, từng cơn sóng có trật xếp chồng lên, giống từng tầng sóng nhấc lên lại rớt xuống, thuyền lại lướt ở phía trên cốt sóng này, giống như bị cốt sóng mang theo đi về phía trước.
Sở Chước hai mắt thoáng nghi ngờ, nàng nhớ tới Ô Tử Hàm nói, người tu luyện bị mị quỷ giết chết vĩnh viễn táng thân ở trong biển thời gian, biến thành cốt yêu, linh hồn khóa ở trong thi cốt, trọn đời không được siêu sinh. Những cốt yêu đó không có linh trí, chúng nó chỉ có thể theo bản năng hoạt động ở đáy biển, ở thời điểm cần sẽ xuất hiện ở trên mặt biển, công kích người tu luyện cùng mị quỷ qua lại. Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don~ChieuNinh
Cốt yêu đại đa số là mang theo không cam lòng cùng oán hận bị mị quỷ giết chết, cho dù chúng nó không có linh trí, cũng sẽ bản năng đi tìm mị quỷ báo thù. Còn người tu luyện, mặc dù cùng cốt yêu không thù, nhưng cốt yêu cảm giác được hơi thở người tu luyện, cũng sẽ công kích.
Ở Sở Chước thò đầu nhìn lên, người tu luyện trên thuyền đã làm chuẩn bị chiến đấu, thuyền lớn cũng tốc độ nhanh hơn, tưởng rời khỏi vòng vây cốt yêu.
Cốt yêu từ trong biển trồi lên, số lượng càng ngày càng nhiều, nơi tầm nhìn có thể tới, trắng xóa một mảnh, bọn họ giống như đặt mình trong ở trong một vùng biển xương.
Thuyền lớn nghiền qua thân thể cốt yêu trong biển, thuyền chấn động ở trong cốt sóng do cốt yêu nhấc lên, có vài cốt yêu từ trong sóng đập ra, đánh úp lại thuyền. Chúng nó đều là vô số khung xương trắng xóa kỳ quái, trong ánh mắt lại lóe ra ánh sáng màu đỏ tươi, nhìn rất hãi hùng.
Trên thuyền nhóm người tu luyện trấn thủ ở các nơi, đánh rơi cốt yêu nảy lên, động tác mau lẹ có trật tự, tạo thành một dàn trận, bảo hộ cả chiếc thuyền rất kín kẽ, không để cho cốt yêu tiếp cận.
Sở Chước chỉ nhìn trong chốc lát, liền biết những cốt yêu này không đáng lo.
Người tu luyện có thể được tuyển chọn trên thuyền, đều là thân kinh bách chiến, thực lực không tầm thường. Có lẽ sức chiến đấu của một người thì không thế nào, nhưng liên hợp lại, khi tạo thành một sát trận, có thể chiến một trận cùng người tu luyện Thánh Đế cảnh.
Sở Chước nhìn trong chốc lát, đang chuẩn bị trở về phòng, đột nhiên phát hiện bên trong sương mù dày đặc, một chiếc thuyền lớn lao tới bên này.
Hết chương 335.