Tôi hỏi ông ta tên , tuổi rồi ngày sinh của tôi , ông ta không trả lời được câu nào cả . Tôi nhếch mép rồi ném về phía ông ta ánh mắt khinh bỉ như đang nhìn một kẻ ăn xin lòng dạ nham hiểm đang thối rữa : Ông làm gì có tư cách làm ba ai ? Muốn tôi nhận à , ưm , tôi sẽ nhận đứa trẻ và người phụ nữ kia , coi như họ hàng xa đi . Còn ông thì thôi nhé . À mà ông còn nhớ cái vụ tôi đi tìm ông dưới trời mưa rồi bị tai nạn không ? Vui vãi cả ra , nhỉ ? Tôi cười , vẫn cứ cười . Một lúc lâu sau , họ phải ra về . Tôi lấy bánh cho người phụ nữ và đứa trẻ : Về đi em , lúc khác gặp !