Nói thật này , tuy nhà tôi có khá giả thật nhưng tôi chưa đòi bất cứ một thứ gì quá đáng cả ( tiền học , tiền ăn sáng , tiền mua bvs khi đén ngày , chỉ có vậy và vậy , quá đáng lắm hay sao ? ) Bà ta khiến tôi bị xã hội soi mói , không sao . Không cho tôi đủ ba như các bạn khác đồng lứa , không sao . Để em tôi đi vì tương lai sau này của nó ... không sao ! Sau bao đau buồn , cuối cùng tôi chỉ cần một căn phòng để khóc lặng lẽ , quá đáng vậy sao ? Lý do tôi không ở phòng một là do phải ở chung với mấy người không quen biết , không từng nói chuyện thôi mà ... tôi cũng bị mắng . Thẫn thờ trước tình cảm bao la mà bà ta dành cho tôi , mơ ước một người mẹ hiểu cho mình . Sau tất cả , tôi cũng có QUYỀN được khóc một trận thật là to ...