Edit: Er
Beta: Sun
Kỳ Thiệu Nguyên rất muốn không thèm quan tâm mà nói ra tất cả, sau đó giẫm lên đầu Vệ Từ Phong chế giễu cậu ta.
Nếu như là bí mật của người khác, cho dù là bí mật của mình, anh ta cũng không nhịn được mà nói ra... Nhưng mà đây là bí mật của lão đại!
Không được, anh ta tuyệt đối không được nói, đánh chết cũng không nói... Nhiều nhất chỉ ám chỉ thôi!
...
“Trận đấu này, chắc chắn Hạ gia thua.” Bỗng nhiên, Vệ Từ Phong chuyển đề tài, nói với Kỳ Thiệu Nguyên.
Kỳ Thiệu Nguyên hơi sững sờ, chợt lắc đầu nói: “Còn lâu đi, chắc chắn Hạ gia sẽ thắng!”
Nghe thấy thế Vệ Từ Phong lườm Kỳ Thiệu Nguyên, cười lạnh mở miệng: “Thực lực đội đua lão họ Thang đó rất mạnh, cho tới bây giờ đội đua Hạ gia vẫn không thể thắng nổi. Mấu chốt là có tên Hạ Nhạc Phong ở đây, còn tạm thời thay hoa tiêu của hắn, chỉ sợ hai người đó không hợp tác được với nhau nên xác suất đội đua Hạ gia thắng là số không.”
Là người nổi tiếng xem thi đấu chuyên nghiệp, nếu ngay cả chuyện này cũng không nhìn ra, vậy mấy năm nay cậu ta xem các đội xe thi đấu là vô ích rồi.
“Haizz, nếu không phải thì sao, chúng ta đánh cược đi, tôi cược đội đua Hạ gia thắng, nếu tôi thắng thì tôi muốn chữ kí của lão đại!” Kỳ Thiệu Nguyên vội vàng nói.
Vệ Từ Phong cất giữ một tấm ảnh chụp chữ ký của Tử Thần đường đua Yeva, ngày bình thường ở nhà cậu ta lấy ra cúng bái, ai xin nhìn một chút cũng không cho, Kỳ Thiệu Nguyên đã thèm nhỏ dãi rất lâu rồi.
“Ha ha, cược chữ ký lão đại của tôi, được, vậy anh đặt cược cái gì?” Vệ Từ Phong cười lạnh nói.
“Áo có chữ ký của lão đại!” Kỳ Thiệu Nguyên kích động nói.
“Áo có chữ ký?!” Vệ Từ Phong lập tức giật mình, kinh ngạc nói: “Anh có sao?”
“Nói nhảm!” Kỳ Thiệu Nguyên lập tức đứng dậy, đi đến bên cạnh Vệ Từ Phong, ngón tay cái chỉ vào lưng mình: “Tự mình nhìn đi!”
Lúc này, Vệ Từ Phong vô thức nhìn vào lưng Kỳ Thiệu Nguyên: “Yeva “
“Chắc chắn là giả!” Gần như là Vệ Từ Phong không nghĩ ngợi gì, lập tức cười lạnh nói.
“Mẹ nó, cậu cẩn thận nhìn cho rõ vào, rốt cuộc đây có phải chữ ký của lão đại không?” Kỳ Thiệu Nguyên tức giận nói.
Lại còn nói chữ ký của lão đại là giả, thật sự không thể tha thứ!
Lúc này, Vệ Từ Phong lại nhìn vào lưng của Kỳ Thiệu Nguyên dò xét, sau mấy giây, bỗng nhiên lông mày Vệ Từ Phong cau chặt lại.
Không phải là giả...
Đây thực sự là chữ ký của lão đại.
Vệ Từ Phong có một tấm ảnh chụp chữ ký, hơn nữa lão đại còn tự mình kí ở trên người cậu ta, cho nên cậu ta rất quen thuộc với chữ ký của Tử Thần đường đua Yeva.
“Mẹ nó!”
Vệ Từ Phong bỗng nhiên kích động đứng bật dậy, muốn lột áo của Kỳ Thiệu Nguyên ra.
“Làm gì thế? Muốn cướp sao, muốn cướp đúng không?” Kỳ Thiệu Nguyên vội vàng xoay người lại, lùi lại phía sau mấy bước.
“Anh lấy ở đâu?” Vệ Từ Phong gắt gao nhìn chằm chằm Kỳ Thiệu Nguyên, nghiến răng nghiến lợi, trong mắt đầy ghen tị.
Cậu ta bỏ ra nhiều tiền như vậy mới ở buổi tiệc tối từ thiện, đấu giá cả một sợi dây chuyền, vốn nhìn thấy được người thật thì sẽ có cơ hội được kí tên, kết quả lại không có giấy. Chất liệu quần áo của cậu ta lại không viết lên được nên chỉ có thể ký trên lưng, sau này cậu ta đã phí sức ba bò chín trâu mới có thể lấy được tấm ảnh chụp chữ ký kia. Thế mà con hàng Kỳ Thiệu Nguyên này lại ung dung thản nhiên lấy được một cái áo có chữ kí!!
Không thể nhịn được... Tuyệt đối không thể nhịn được!
Mà làm cho Vệ Từ Phong cảm thấy kì lạ nhất là với tính cách của Kỳ Thiệu Nguyên. Nếu như anh ta thật sự có áo có chữ ký của lão đại thì chỉ sợ đã sớm cầm đi khoe khắp thế giới, sao có thể nhịn tới bây giờ mới khoe ra...
“Mẹ nó cậu cẩn thận một chút, nếu làm hỏng, tôi sẽ giết chết cậu đấy!” Kỳ Thiệu Nguyên vội vàng cởi áo, nhìn thấy chữ ký không sao hết mới thở phào nhẹ nhõm, vừa mới ký sẽ dễ dàng bị mờ!
“Đợi chút, chữ ký này của anh... Hình như vừa mới kí?” Vẻ mặt Vệ Từ Phong kì lạ.
“Ha ha, ai cần cậu lo, hàng thật là được.” Kỳ Thiệu Nguyên cười ngạo nghễ.