Cuộc Đời Ngọt Ngào Khi Có Em

Chương 122: Chương 122: Đâm thẳng vào tim




Edit: Er (つ✧ω✧)つ

Beta: TH

Cô là từ tỉnh lẻ tới đây làm thuê. Trước khi gặp được Chị Lăng, cô làm việc lặt vặt cho các đoàn làm phim trong phim trường, cả ngày khuân chuyển đạo cụ cho người ta, bưng trà rót nước, một người làm bằng mấy người.

Chị Lăng nhìn thấy cô làm việc chịu khó nên mới gọi cô tới công ty làm việc, làm trợ lý cho diễn viên được người người hâm mộ.

Mặc dù Đa Đa không hiểu được nhiều nhưng ngay lúc này cô không thể phản bội lại ân nhân của mình!

Đa Đa cười lạnh một tiếng: “Không cần đâu, cô cứ giữ lại chút tiền này để phẫu thuật thẩm mỹ đi!”

Lời này của Đa Đa quả thực đâm trúng tim cô ta, sắc mặt Tưởng Tư Phi lập tức đen xì: “Mày...”

Chu Mạn Thiến bước lên phía trước trấn an: “Được rồi Tư Phi, con nhãi này không biết tốt xấu, đi theo loại diễn viên như Lâm Yên này thì về sau chắc chắn sẽ chịu đủ thiệt thòi thôi!”

...

Sau khi trở về khuôn mặt nhỏ nhắn của Đa Đa trầm xuống, hốc mắt có chút ửng hồng, nhìn một cái là biết vừa bị khinh thường.

“Làm sao vậy?” Triệu Hồng Lăng vội hỏi.

“Chị Lăng, em không sao, do những người kia quá đáng, Tưởng Tư Phi kia rõ ràng là đang cố ý gây khó dễ cho em...”

Sắc mặt Triệu Hồng Lăng phức tạp, liếc mắt nhìn Đa Đa, im lặng một lát sau đó mới lên tiếng: “Lúc trước vì Tư Phi ở đây thiếu một trợ lý nên chị mới thuê em. Cho tới bây giờ, Tưởng Tư Phi là người đầu tiên em theo chân mà em cũng là trợ lý đầu tiên của cô ấy nên dù sao hai người cũng tương đối thân quen, nếu em...”

Đa Đa nghe thấy Triệu Hồng Lăng nói bóng nói gió thì lập tức kích động nói: “ Chị Lăng, chị coi em là cái gì? Em mặc kệ diễn viên là ai, em chỉ nhận chị, chị bảo em đi theo ai thì em sẽ đi theo người đó! Cho dù có đi theo Bạch Liên Hoa như Lâm Yên thì em cũng sẽ không đi theo kẻ vô ơn bội nghĩa như Tưởng Tư Phi kia đâu!”

Đang yên ổn chơi game không hiểu sao nằm không cũng trúng đạn, Lâm Yên: “...???”

Kết quả, buổi chụp ảnh trang phục này quả nhiên không thành công.

Chỉ tùy tiện nói chung chung một câu “sau này sẽ xem xét lại thời gian để chụp”, nhưng rõ ràng đây là từ chối qua loa.

“Chúng ta đợi lâu như vậy, cô ta nói không chụp thì không chụp sao? Chị Lăng, hay là em đi tìm đạo diễn nói chuyện một chút!” Đa Đa tức giận nói.

Triệu Hồng Lăng lắc đầu: “Nếu không có chỉ thị từ phía trên thì một nhân vật nhỏ như cô ta sẽ không dám làm như vậy.”

Nói bóng nói gió là phía trên khẳng định là đã chấp nhận.

Giữa Tưởng Tư Phi và Lâm Yên, đoàn làm phim chọn hướng đến người nào thì không cần nghĩ cũng biết.

Bọn họ chỉ đi theo lợi ích mà thôi.

Trước đó dung túng cho Lâm Yên vì cô có thể tạo độ hot, hiện tại lại dung túng Tưởng Tư Phi bởi vì cô ta có hậu trường.

“Đi thôi.” Triệu Hồng Lăng nhìn về phía Lâm Yên mở miệng.

Vốn là cô còn muốn an ủi Lâm Yên vài câu, kết quả lại nghe được Lâm Yên mơ màng ngẩng đầu: “Hả? Đi rồi sao? Nhanh như vậy! Chờ một chút, chờ em đánh xong ván này! Trận này khẳng định em sẽ Pentakill*!”

(*Pentakill: Một thuật ngữ trong game, ai chơi gane hẳn không còn xa lạ với từ này. Chi tiết muốn biết xin tra google. - Bản edit hoàn thiện được cập nhật trên wattpad Meow_team)

Triệu Hồng Lăng: “...”

Cô ấy và Đa Đa sốt ruột như thế mà con nhóc này từ đầu tới cuối lại không hề lo lắng chút nào chỉ chuyên tâm chơi game.

Giống như... Biết trước là sẽ không được chụp...

...

Ba người xuống lầu, đi đến bãi đậu xe dưới tầng hầm.

Triệu Hồng Lăng gọi điện thoại cho lái xe, sau khi nghe xong lời nói ở điện thoại bên kia, sắc mặt Triệu Hồng Lăng hơi trầm xuống.

“Bây giờ bên ngoài và bãi đậu xe đều có hàng loạt fan hâm mộ ngồi chờ.” Triệu Hồng Lăng mở miệng nói.

Đa Đa lập tức mở điện thoại ra, nhìn qua tin tức và microblogging: “Quả nhiên, video vừa rồi đã bị truyền thông truyền phát lên... Địa chỉ trường quay cũng bị tiết lộ... Rất nhiều fan hâm mộ nghe tin mà tới...”

Lâm Yên hơi suy nghĩ, lập tức mở miệng nói: “Chị Lăng, đám fan hâm mộ này căn bản cũng không nhận ra chị và Đa Đa, hay là chúng ta chia ra đi, hai người đi trước, em sẽ tự nghĩ cách.”

Triệu Hồng Lăng lập tức bác bỏ: “Không được.”

Lâm Yên đang nói chuyện thì lúc này cuối hành lang đột nhiên đi tới vài người.

Bên cạnh là hai là trợ lý và vệ sĩ, ở giữa là người đàn ông cao to, mặc một bộ âu phục theo phong cách retro màu xám đậm, ngũ quan hoàn mỹ kia như được tạo ra dưới tay của thượng đế tạo ra, đẹp trai điên đảo.

Khuân mặt người đàn ông dịu dàng, khóe môi nhếch lên nụ cười nhu hoà, cả người toát ra vẻ ấm áp như gió xuân...

Đa Đa nhìn người đang đi tới, hai gò má đỏ lên kích động đến nỗi líu cả lưỡi, “A a a! Bùi... Bùi Ảnh Đế! Là Bùi Ảnh Đế...”

- --

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.