Cuộc Đời Ngọt Ngào Khi Có Em

Chương 121: Chương 121: Say mê kiếm tiền không dứt




Edit: Kali

Beta: TH

Sau đó tất cả nhân viên đều xúm lại bên kia để làm quen với Tưởng Tư Phi, trong chốc lát trong phòng chỉ còn lại Lâm Yên, Triệu Hồng Lăng và Đa Đa. Không có ai để ý đến các cô.

Tất cả mọi người vây quanh Tưởng Tư Phi, giống như là cô ta đang chụp ảnh cho một bộ phim bom tấn, quần áo thay hết bộ này sang bộ khác, tất cả nhân viên bên cạnh tâng bốc, khen lấy khen để.

Buổi chụp ảnh chớp mắt đã đến giữa trưa, Lâm Yên đã đợi gần ba giờ.

Triệu Hồng Lăng nhìn thời gian trên điện thoại di động, cau mày lại.

Buổi thử trang phục hôm nay này sợ là không chụp kịp rồi.

Lâm Yên và Tưởng Tư Phi được xếp lịch thử trang phục vào sáng nay, buổi chiều còn có những diễn viên khác đến chụp nữa.

Nếu Tưởng Tư Phi chụp hình quá lâu thì sau đó Lâm Yên sẽ không được chụp nữa.

Đa Đa đang cảnh giác đề phòng nhìn chằm chằm Lâm Yên, rất lo Lâm Yên chờ đến mất hết kiên nhẫn sẽ làm ầm ĩ cả lên, rút cục lại thấy cô đang hănh say chơi game đến không thể dừng lại được.

Đa Đa hơi cạn lời: “Chị Lăng, may mà lúc trước chị để cho chị ấy download trong điện thoại mấy cái game này...”

Thực ra người đại diện của mình và trợ lý đều không biết, Lâm Yên chỉ là đang “say mê kiếm tiền không kìm được” mà thôi.

Cô đang nghĩ bây giờ game này vẫn rất hot như thế, không thì quay lại nghề cũ, tranh thủ thời gian rảnh làm game thủ cày thuê, còn có thể kiếm được chút đồng lẻ.

Vừa chơi game giải trí lại có thể kiếm được tiền chẳng phải rất sung sướng hay sao?

Cho nên cô đã vừa cày nick game này, vừa lặng lẽ đăng cái topic cày game thuê này trên diễn đàn game, sau đó chờ đại gia đến mua.

“Chị Lăng, em đi hỏi một chút lúc nào đến lượt chúng ta.”

“Ừm.”

Đa Đa nói xong sau đó đi tìm nhân viên.

Lúc này, quản lý vẫn đang cười vui vẻ ngồi nói chuyện với Chu Mạn Thiến: “Chị Thiến, dáng người của Tư Phi rất chuẩn, đúng là móc treo quần áo, mặc cái gì cũng đẹp, rất có cảm giác sang trọng...”

“Chào cô, xin hỏi một chút, khi nào Lâm Yên có thể bắt đầu chụp hình ạ?” Đa Đa hỏi.

Người quản lý bị cắt lời ngay lập tức không kiên nhẫn mà quay đi chỗ khác: “Vội cái gì chứ, nữ chính còn chưa chụp xong, nữ phụ số bốn các cô thì gấp cái gì?”

Đa Đa có chút nóng nảy, cho dù cô rất ghét Lâm Yên nhưng vẫn muốn giành quyền lợi cho diễn viên của mình: “Chỉ là nữ chính thử trang phục rồi trang điểm cũng đã hơn mấy tiếng đồng hồ rồi, chị Yên phía sau cũng không còn nhiều thời gian...”

Lịch trình của những thợ quay phim xịn này rất nghiêm khắc, thời gian cũng được lên lịch hẹn cụ thể, sau đó chắc chắn sẽ không có cơ hội chụp bù, Tưởng Tư Phi rõ ràng là cố ý không muốn để cho Lâm Yên chụp ảnh và trang điểm.

Nếu như buổi thử trang phục không được chụp, thì khi phim được tuyên truyền chính thức chắc chắn sẽ không có ảnh của Lâm Yên.

Người đằng trước còn đang chậm rãi lựa quần áo cho Tưởng Tư Phi cười như không cười nhìn thoáng qua Đa Đa: “Đa Đa, bây giờ cô là trợ lý của Lâm Yên à?”

“Đúng thì sao nào?” Đa Đa tức giận nói.

Trước đó cô là trợ lý của Tưởng Tư Phi, vất vả cho cô vì đã đi theo phục vụ cho Tưởng Tư Phi như hầu hạ bà chủ, ai mà ngờ cô ta lòng lang dạ sói như thế.

Tưởng Tư Phi mặc chiếc váy dạ tiệc lộng lẫy quý phái, từ trên cao nhìn xuống nói: “Tất cả mọi người đều thân thiết với nhau, bên này chị đột ngột đổi trợ lý cũng có chút không quen. Chị thấy em giúp đỡ chị cũng nhiệt tình như vậy, nếu được thì em qua đây với chị, chị sẽ trả gấp đôi tiền lương cho.”

Nói bóng gió chính là cô hầu hạ tôi rất thoải mái, tôi đưa cô tiền để tiếp tục đến hầu hạ tôi.

Đa Đa nghe xong xém chút nữa tức điên.

Bỏ đi một mình đã không tính giờ còn muốn đào cô qua cùng.

Cô ta cho rằng ai cũng lòng lang dạ sói giống như cô ta sao?

- --

Vote và cmt để ủng hộ đàn mèo xinh xắn nhé các độc giả yêu quý <3

Team chúng mình đang edit thêm đoản “Đàn ghi-ta của thời niên thiếu”, mong các bạn đón đọc ^^

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.