Edit: Nhi o(╯□╰)o
Beta: TH
Mặc dù thanh danh của Lâm Yên không tốt, giá trị uy tín gần như là số không, lời nói ra sẽ không ai tin, nhưng mà những lời cô vừa nói đều rất có lý, có chứng cứ đầy đủ, logic chặt chẽ, không hề có chút sơ hở nào.
Tưởng Tư Phi có thể có địa vị và danh tiếng như ngày hôm nay đều là nhờ vào những phim cô ta đã nhận.
Mà trong giới giải trí, tất cả mọi người đều vô cùng tán thành đối với năng lực chọn phim của Triệu Hồng Lăng.
Nhưng bây giờ Tưởng Tư Phi vừa mới chuyển công ty khác đã vội vàng phủ nhận toàn bộ nỗ lực của người đại diễn cũ, ngay cả quá khứ của mình cũng chối bỏ.
Hơn nữa còn ghét bỏ những nhân vật mình diễn trước kia không đủ cao thượng.
Chuyện này có vẻ hơi đi quá xa rồi.
Tưởng Tư Phi nghe được lời nói này của Lâm Yên, không thốt ra nổi một chữ nào, sắc mặt lập tức trắng bệch.
Chu Mạn Thiến vừa mới đắc ý vênh váo, lúc nói chuyện cũng không động não nên nghe xong lời của Lâm Yên thì mới biết là không ổn, sắc mặt cũng lập tức thay đổi.
Triệu Hồng Lăng để Tưởng Tư Phi nhận toàn là phim điện ảnh “bị vùi dập giữa chợ”, đối xử lạnh nhạt với cô ta, thậm chí còn bòn rút tiền lời, dưới tình huống lớn xảy ra như thế, cái loại phim này không dở tệ thì còn là cái gì?
(*Bị vùi dập giữa chợ: từ này xuất phát từ những tác giả viết tiểu thuyết mạng như Quẫn Quẫn, dùng hết tâm huyết viết 1 bộ truyện nhưng không có người đọc tác giả sẽ nói câu: “Bị vùi dập giữa chợ“. Ở đây cũng như vậy, phim điện ảnh hay nhưng ít lượt xem, người không biết bấm vào xem lượt view và bảo phim tệ. - Cắt nghĩa by cvter KOL)
Nhưng Chu Mạn Thiến không ngờ được rằng Lâm Yên sẽ mang giải thưởng ra để nói chuyện, thậm chí còn lôi cả ban giám khảo và khán giả mê điện ảnh vào.
Trận vạch mặt này của Lâm Yên quá có trình độ, các phóng viên bắt đầu có lòng phản bội. Khương Nhất Minh đứng bên cạnh nghe xong cũng gật đầu liên tục.
Một vị phóng viên nhận tiền của Chu Mạn Thiến cũng nhịn không được mà mở miệng: “Thực ra với điều kiện của Tưởng Tư Phi, Triệu Hồng Lăng hướng cho cô ta đi con đường này cũng không có vấn đề gì, với điều kiện như cô ta thì cả đời này chỉ có thể đóng vai phụ mà thôi. Cô ta đóng phim ba năm đã nổi tiếng, thế này cũng đã rất may mắn rồi!”
“Đúng vậy, gặp được một người đại diện đáng tin cậy như vậy!”
“Đáng tiếc, đối phương lại không hề cảm kích! Bây giờ nổi tiếng rồi, còn ôm đùi công ty mới nữa nên lập tức chê bai những bộ phim kia dở tệ!”
“Không chỉ có thế, còn đưa người đại diện mới tới châm chọc khiêu khích người ta, đây không phải kẻ vô ơn bội nghĩa hay sao?”
...
Đa Đa vốn còn sợ Lâm Yên sẽ làm loạn, nhưng không hề nghĩ tới Lâm Yên lại nói ra những lời này.
Cô bé ngơ ngác và sững sờ ngay tại chỗ, ánh mắt nhìn Lâm Yên rất phức tạp.
Mà Triệu Hồng Lăng chỉ chậm rãi nhắm mắt, thở dài một cái.
Vốn Triệu Hồng Lăng cho là mình có thể chấp nhận, có thể lý giải, có thể thoải mái, diễn viên dưới tay cô có thể đi ở tùy ý, từ trước tới giờ cô không bao giờ ép ở lại.
Nhưng khi nghe được những lời Lâm Yên, nghe cô đếm được mình đã hao tâm phí sức lấy tài nguyên cho Tưởng Tư Phi thế nào, nghĩ đến bản thân mình những năm nay vẫn luôn giữ vững lập trường thì trong lòng không khỏi chua xót...
Thấy tất cả phóng viên bắt đầu chỉ trích, Chu Mạn Thiến tức đến nổ phổi: “Lâm Yên! Vừa rồi chẳng qua là tôi nói sai, ý của tôi là Tư Phi được đánh giá rất cao là do có tài nguyên tốt mà thôi!”
“Ha, cho nên những bộ phim trước kia của cô ta đều thành phim siêu dở hay sao?” Lâm Yên không cho cô ta lái sang đề tài khác.
Chu Mạn Thiến chán nản, đáy mắt thoáng qua một tia lạnh lẽo, lạnh giọng nói: “ Lâm Yên, cô còn dám ở đây giả nhân giả nghĩa. Trong giới này người quay phim tệ nhiều nhất, kiếm tiền nhờ độ hot, không biết xấu hổ nhất chắc chắn là cô! Người đại diện thế nào thì diễn viên thế ấy, có loại nghệ sĩ này dưới trướng thì vị người đại diện Triệu Hồng Lăng kia có thể là dạng người tốt đẹp gì?”
Lâm Yên hơi nhíu mày, cô thừa biết cô ta nhất định sẽ chơi chiêu này nên không nhanh không chậm nói: “Ha ha, vị đại diện cấp cao họ Chu, cái chiêu đổi trắng thay đen này của cô chơi cũng đẹp đấy. Chỉ là đáng tiếc mọi người đều biết rằng Lâm Yên tôi không thích bị quản giáo, thích làm theo ý mình, luôn bất hòa với Triệu Hồng Lăng. Chẳng qua là chị Lăng vì coi trọng hợp đồng, muốn phụ trách đến nơi đến chốn nên mới nhường nhịn tôi, không đá tôi ra ngoài.
Cho nên chuyện tôi nhiều vết nhơ thì đó cũng là chuyện của tôi, một đóa hoa tươi như Triệu Hồng Lăng chỉ là không may cắm vào bãi phân trâu là tôi mà thôi!”