Edit: Kali
Beta: TH
Haha ——
Làm gì có ai tự nói mình như vậy chứ?
Một đám phóng viên nghe được lời này của Lâm Yên đều buồn cười.
Lúc trước Lâm Yên và người đại diện Triệu Hồng Lăng này quả thật đã nhiều lần ầm ĩ bất hòa, đây cũng là sự thật.
Trợ lý Lưu Tiểu Doanh của Lâm Yên thậm chí từng khóc lóc tố cáo rằng Triệu Hồng Lăng ngược đãi đánh đập Lâm Yên gì đó nữa, cuối cùng sự thật được chứng minh chẳng qua là bị vu oan, xém chút nữa mà trở mặt với công ty quản lý, cuối cùng vẫn là Triệu Hồng Lăng đứng ra bảo vệ Lâm Yên.
Hơn nữa những lời này của Lâm Yên quả thực quá tuyệt vời!
Nói cái gì mà Triệu Hồng Lăng trước sau như một, không bao giờ thay đổi, chú trọng tuân theo bản hợp đồng?
Đây chẳng phải là đang mỉa mai Tưởng Tư Phi bội ước, hủy bỏ hợp đồng trước thời hạn sao?
Hợp đồng năm năm mà mới được có ba năm vừa hot đã chạy, Triệu Hồng Lăng quả thực mất cả chì lẫn chài, uổng phí ba năm khổ tâm.
Trong chốc lát vẻ mặt của các phóng viên nhìn Tưởng Tư Phi và Chu Mạn Thiến càng thêm khinh bỉ.
Việc truyền thông Vạn Chúng gần đây điên cuồng đi đào góc tường mọi người cũng có nghe qua, trước đó vẫn không cảm giác được gì, bây giờ ngẫm lại thấy hành vi này quả thật có chút ghê tởm.
Không đợi Chu Mạn Thiến mở miệng, Lâm Yên cười híp mắt tiếp tục nói: “Hơn nữa nếu như dựa theo logic này của cô, diễn viên không biết xấu hổ cho nên người đại diện cũng không cần mặt mũi.
Thí dụ như theo cách nói của cô thì nếu Triệu Hồng Lăng không biết xấu hổ. Như vậy, tôi chẳng phải cũng giống chị ấy, Triệu Hồng Lăng không biết xấu hổ suy ra chị ấy đào tạo ra diễn viên chắc chắn cũng không cần mặt mũi, cho nên Tưởng Tư Phi cô cũng không cần mặt mũi rồi?”
“Cô... cô...”
Chu Mạn Thiến bị Lâm Yên nói cho đến một câu cũng không thể phản bác, suýt chút tức đến hộc máu.
Tất cả đám phóng viên ở bên cạnh nghe say sưa ngon lành, hận không thể đem cái ghế đẩu qua ngồi, lấy thêm ít hạt dưa.
Trước đây làm sao lại không biết Lâm Yên nói hay như thế chứ, quả thực rất có năng lực tư duy logic nha?
Quả thực là người cãi lộn xuất sắc!
Lâm Yên mỉm cười, lặng lẽ không cần ghi công.
Cãi nhau với cô ư?
Từ nhỏ đến lớn, cô thi tranh luận đều chưa từng thua!
Khi học cấp 3, từng đại diện trường tham gia giải tranh luận cả nước, không phụ sự mong đợi của mọi người làm đối thủ khóc lóc ầm ĩ.
Thực ra cũng không phải cô muốn ầm ĩ nhưng do thắng cuộc thi tranh luận thì có tiền thưởng, hơn nữa lại không cần hao phí thể lực chỉ cần dùng miệng là được.
Cho nên trong tất cả các loại thi đấu, cô thích nhất là thi tranh luận.
Năm đó đi nước ngoài, sau khi gia nhập đội xe, cô chỉ vì lợi ích trước mắt mà điên cuồng thi đấu kiếm tiền, kết quả gây ra nhiều sai lầm nghiêm trọng thiếu chút nữa mất mạng.
Để cô tĩnh tâm lại, thầy cô đã sắp xếp đủ loại đặc huấn đặc biệt, bao gồm huấn luyện thể chất, dã ngoại sinh tồn và huấn luyện lòng kiên nhẫn bằng cờ vây, thư pháp để ép cô tu tâm dưỡng tính. Đồng thời, thầy cô còn thúc giục cô thi vào ngành Khí động lực học của Viện Công nghệ Massachusetts (MIT) Mỹ.
Lúc đó ở trường học, cô cũng thi đấu điên cuồng, chỉ cần thi đấu có tiền thưởng đều tham gia, lúc ấy thắng được nhiều nhất cũng là thi về tranh luận.
Cô vì nghiên cứu nguyên lý xe đua mới học Khí động lực học, chuyên ngành này rất lạ, mà trường học không có ai biết cô là tay đua xe, nếu như công khai cô sợ bí danh của mình sẽ bị đào ra, cho nên chuyện này cô cũng chưa từng có nói với Lâm Thư Nhã.
Kể cả những lúc cô thi đấu nguy hiểm, những lúc đặc huấn chịu đựng được những cái gian khổ kia, bao nhiêu lần suýt chút nữa chết, bao nhiêu lần suýt chút nữa chống đỡ không nổi, cô cũng chưa từng nói một chữ với Lâm Thư Nhã...
Sau cùng, tầm mắt Lâm Yên lướt qua hết thảy phóng viên ở đây, mỉm cười mở miệng: “Quản lý vàng Chu Mạn Thiến của truyền thông Vạn Chúng tức giận mắng giải thưởng Cành cọ Vàng quá tệ, ban giám khảo mắt mù, Ảnh Hậu Kim Tông Tưởng Tư Phi tự nói bản thân đóng từ trước đến nay đều là phim tệ... Các vị phóng viên thân mến, ngay cả tiêu đề tôi cũng đã nghĩ giùm các người, tin tức này mọi người có hài lòng không?”