Edit: ErBeta: TH
Mặt Đa Đa đen lại, rõ ràng là không tin cái lý do qua loa này, “Hai người một người họ Lâm, một người họ Bùi, sao lại là quan hệ thân thích được?”
Lâm Yên tỏ vẻ 'đây là chuyện đương nhiên' sau đó trả lời: “Không phải cùng dòng họ thì không thể là quan hệ thân thích sao?”
“Có thể! Nhưng mà. . . Trước giờ em chưa từng nghe thấy chị nói qua. . .”
Nếu thật sự là có tầng quan hệ này thì với tính cách của Lâm Yên hẳn là đã sớm đánh trống khua chiêng tuyên truyền mới đúng.
Cho nên tám phần mười là có chuyện bí ẩn ở bên trong. . .
Sắc mặt Đa Đa lộ ra vẻ nghi ngờ, sau đó nhìn về hướng Triệu Hồng Lăng.
Rõ ràng Triệu Hồng Lăng cũng không hề biết chuyện này, nhưng cô ấy lại nhìn ra hình như Lâm Yên có chút khó nói nên cũng không truy hỏi gì.
Lâm Yên thuận miệng trả lời: “Bởi vì là bà con xa, dù có bắn đại bác cũng không tới quan hệ kia, hai người không biết cũng là chuyện bình thường, chủ yếu Bùi ảnh đế là người tốt nên mới tiện tay giúp chị. . .”
Thực ra nói như vậy cũng không có vấn đề gì, cô và Bùi Duật Thành lúc nào cũng có thể chia tay, đến lúc đó dĩ nhiên là quan hệ của cô với Bùi Nam Nhứ có bắn đại bác cũng không tới.
Đa Đa nghe vậy vẫn tương đối kinh ngạc: “Thế mà chị và Bùi ảnh đế lại có loại quan hệ này? Thật sự quá vi diệu!”
Dù có bắn đại bác cũng không tới quan hệ bà con xa kia, vậy cũng rất kinh người đấy chứ!
Lâm Yên bĩu môi: “Quá vi diệu á?”
Loại trình độ này thì quá vi diệu cái gì, có gì đâu mà nhiên!
Cô và em trai của Bùi Nam Nhứ là Bùi Vũ Đường còn có quan hệ cha con đây này!
Lâm Yên và Đa Đa bên này đang kề tai nói nhỏ một lúc lâu, Bùi Nam Nhứ cũng không thúc giục, vô cùng tốt bụng đứng ở đó chờ.
Cuối cùng Đa Đa và Triệu Hồng Lăng sau khi hỏi chuyện xong thì tự giác lui về phía sau một chút, thuận tiện cho Bùi Nam Nhứ nói chuyện với Lâm Yên.
“Cuối hành lang có toilet, cô có thể qua bên kia thay đồ.” Bùi Nam Nhứ mở miệng nói.
Lúc này Lâm Yên có chút lưỡng lự.
Đối với sự giúp đỡ của Bùi Nam Nhứ, cô cũng rất kinh ngạc.
Dù sao quan hệ của cô và Bùi Duật Thành rất phức tạp, hoàn toàn không trong khống chế của mình.
Nếu không phải là bắt buộc thì cô cũng không muốn liên lụy tới Bùi Duật Thành.
Dù sao cái mạng nhỏ này cũng rất quan trọng.
Mà. . .
Ban ngày ban mặt lại ở trước mắt của hàng loạt fan hâm mộ lên xe Bùi Nam Nhứ. . .
Đây có phải là. . . Quá kích thích rồi không?
Lâm Yên chỉ có thể kiên trì mở miệng từ chối, nhã nhặn nói, “Cảm ơn Bùi ảnh đế ngài trượng nghĩa ra tay cứu giúp, chẳng qua là tôi cảm thấy có chút mạo hiểm, ngộ nhỡ bị fan hâm mộ bắt được đến lúc đó có nhảy vào sông Hoàng Hà thì tôi cũng không nói rõ được, thật ra tôi ngược lại cũng không quan trọng nhưng không thể để cho danh dự của Bùi ảnh đế chịu ảnh hưởng.
Hay là như vậy, bộ quần áo này tôi nhận, sau đó tôi sẽ tự mình nghĩ cách rời đi là được rồi!”
Lời này của Lâm Yên có thể nói là 'giọt nước cũng không lọt'.
Cô cảm thấy, bản thân mình đã nói đến mức này rồi thì Bùi Nam Nhứ chắc chắn sẽ đồng ý.
Kết quả, Bùi Nam Nhứ 'ý vị sâu xa' nhìn cô một cái, sau đó dùng âm thanh chỉ có hai người có thể nghe được nói với cô, “Nhưng mà anh trai tôi đang ở trên xe đợi cô.”
Lâm Yên: “. . .”
Đại. . . Đại. . . Đại Boss đang ở trên xe đợi cô ?
Vậy cô còn dám không đi sao. . .
Nói sớm luôn đi cho rồi!
Nói sớm thì cô sẽ không phí công tốn sức mà vùng vẫy. . .
Lâm Yên như khóc ròng trong bụng mở miệng nói: “Huhu vậy được rồi, anh chờ một lát, tôi đi thay quần áo!”Bùi Nam Nhứ bật cười: “Được, không vội. Tôi chờ cô.”
Nhìn bóng dáng bi thương của cô gái đang ôm quần áo chạy nhanh về hướng toilet, đáy mắt Bùi Nam Nhứ lướt qua một tia nghi hoặc không dễ phát hiện.
Tại sao anh luôn cảm thấy thái độ của cô gái này đối với anh trai. . . Hình như không giống với đối với người yêu. . .
Thậm chí là có chút. . . E ngại?