Edit: TH
Beta: Nấm
Triệu Hồng Lăng đưa Đa Đa và Lâm Yên thu dọn qua chút đồ rồi lập tức rời khỏi công ty.
An Thiến Thiến nhìn theo hướng ba người rời đi, ghé vào tai Cao Chí Uy hạ giọng nói: “ Anh Uy, con ranh Lâm Yên thế mà còn dám doạ huỷ hợp đồng với công ty, không phải Triệu Hồng Lăng đã giúp cô ta tìm được chỗ khác đấy chứ? Nếu không thì cô ta dựa vào đâu mà dám kiêu ngạo như vậy?”
“Nếu đúng là vậy thì tiệc rượu mấy ngày tới đây sau này phải làm sao bây giờ?” An Thiến Thiến lo lắng nói.
Cao Chí Uy nghe vậy, cười một tiếng rồi nói: “Thiến Thiến, em thật đúng là ngây thơ. Triệu Hồng Lăng không có Tưởng Tư Phi thì cũng chỉ là con hổ giấy mà thôi, không tìm được chỗ lợi ích nào giúp đỡ, cô ta có bản lĩnh gì giúp Lâm Yên tìm được công ty khác? Người đắc tội với công ty giải trí Khải Thắng như Lâm Yên thì công ty nào dám nhận cô ta, người đại diện nào dám nhận quản lý? Chắc chắn Lâm Thư Nhã hy vọng cô ta càng thảm càng tốt! Đời này Lâm Yên không bao giờ có khả năng vùng dậy được!”
An Thiến Thiến nghe đến đó thì lập tức an tâm, trong lòng vui vẻ không thôi gật đầu: “Vẫn là anh Uy cơ trí! May lúc đầu em theo anh Uy, nếu không theo Triệu Hồng Lăng thì không biết ngày nào mới có thể nở mày nở mặt được!”
Cao Chí Uy dương dương tự đắc nói: “Ha ha, biết thế là tốt! Chỉ cần em ngoan ngoãn nghe lời thì không chỉ đứng đầu Khải Tinh này mà ngày sau sẽ còn là số một giới giải trí! Em đấy, cứ đợi đi, đến lúc đấy Lâm Yên tự nhiên sẽ khóc lóc quay về cầu xin anh!”
...
Bên kia, Lâm Yên và Đa Đa tới trụ sở làm việc của Triệu Hồng Lăng.
Suốt cả quãng đường đi, Đa Đa đều im lặng không nói lời nào. Cô bé đang ngồi trên ghế salon toàn thân xung quanh toả ra khí áp âm trầm.
“Chị Lăng, giờ phải làm sao đây? Đỗ tổng hoàn toàn không cho tý thể diện nào, chỉ nghe mỗi cái đám Cao Chí Uy và An Thiến Thiến! Rõ ràng năng lực nghề nghiệp của Cao Chí Uy là cái hạng dốt đặc cán mai, chỉ biết đi tạo dựng quan hệ. Sao có thể nghĩ ra được cái ý để chị làm trợ lý của hắn ta, hắn ta không có liêm sỉ đúng không?” Đa Đa càng nghĩ càng tức thay Triệu Hồng Lăng.
Triệu Hồng Lăng thở dài: “Bây giờ nếu không đáp ứng điều kiện của hắn thì cũng chỉ có thể rời khỏi công ty.”
Lâm Yên nghe đến đó, nhìn về phía Triệu Hồng Lăng, thử mở miệng thăm dò nói: “Chị Lăng, thật ra vừa rồi em đã muốn nói, với năng lực của chị thì đi đâu mà chẳng được! Cần gì phải tiếp tục chờ đợi giải trí Khải Tinh nữa? Quã lãng phí tài năng!”
Lâm Yên vừa nói vừa suy nghĩ sao để dẫn dắt Triệu Hồng Lăng vào với câu chuyện của công ty giải trí Đỉnh Phong.
Triệu Hồng Lăng nghe vậy thì cười khổ nói: “ Lâm Yên, có một số việc không hề đơn giản như vậy.”
Nghe câu này của Triệu Hồng Lăng có vẻ còn có ẩn tình gì khác?
Đa Đa đánh mắt nhìn Lâm Yên, giải thích rõ lý do: “ Chị Yên, chị đến công ty chưa lâu, có một số việc không biết. Đỗ Bằng Thịnh có tác phong làm việc vô cùng buồn nôn, đối với những người rời khỏi Khải Tinh, mặc kệ là diễn viên hay là người đại diện, đều sẽ bị hắn bôi đen dồn vào chỗ chết! Khiến những công ty khác đều không dám tuyển họ! Loại người như Tưởng Tư Phi bị Khải Thắng đào thì là ngoại lệ! Cô ta có hậu trường, Đỗ Bằng Thịnh không dám đụng vào cô ta!”
Đa Đa nói xong lại bổ sung thêm một câu: “Dĩ nhiên, chị đã đen thành thế này thì không phải lo lắng nhưng sợ rằng bọn chúng sẽ không bỏ qua cho chị Lăng.”
Lâm Yên: “...” Sao lúc nào cũng không quên độc miệng mắng cô vậy?
“Ừm, nói rất chí lý, chị đây không cần sợ bọn chúng!” Lâm Yên đáp.
Triệu Hồng Lăng lắc đầu, lo lắng mở miệng: “Lâm Yên, chuyện không dễ dàng như em nghĩ đâu. Bây giờ trạng thái của em chẳng khác nào bị nửa phong sát. Sau khi huỷ hợp đồng, chặng đường này sẽ càng khó đi hơn. Không những không có công ty nào khác dám tuyển em, mà với tình huống bây giờ của chị thì ngay cả bản thân chị cũng khó đảm bảo, sợ là cũng không giúp em được...”