Edit: Er (•‿•)
Beta: TH
Lâm Yên : “Khụ khụ khụ khụ . . .”
Lúc này Lâm Yên cảm giác mình đang chìm trong dầu sôi lửa bỏng.
Cô hoàn toàn không ngờ Bùi Duật Thành sẽ thành thật nói một câu “tôi cũng sẽ ghen” như vậy.
Câu trả lời của anh không hề có tức giận, càng không có chỉ trích mà là muốn nói với cô rằng anh nghe được scandal của cô với người đàn ông khác thì anh sẽ ghen.
Lâm Yên bị trêu chọc tới nỗi suýt chút nữa thì hồn xiêu phách lạc.
Mẹ nó, mình giống như đã yêu rồi vậy . . .
Dù có táng gia bại sản cũng cam lòng . . .
Chó độc thân* bên cạnh, Bùi Vũ Đường: “. . . .”
Cẩu độc thân* Bùi Nam Nhứ: “. . . .”
( *Cẩu/chó độc thân: Chỉ những người FA - Bản edit được cập nhật hoàn thiện trên wattpad Meow_team )
Không hiểu sao hai người bọn họ cảm thấy mình đang lóe sáng như bóng đèn?
Vốn tưởng rằng ngày tận thế gần kề ai dè lại bị nhồi thức ăn cho chó*.
(*Thức ăn/đồ ăn cho chó hay còn gọi là cẩu lương)
Bùi Nam Nhứ bên cạnh ho nhẹ một tiếng rồi nói: “Khụ anh cả, anh cũng biết đại đa số tin tức bát quái đều là để gây sự chú ý thôi, không thể tin được . . .”
Không biết Lâm Yên nghĩ đến chuyện gì, đột nhiên rơi vào trầm mặc.
Sau một lúc lâu cô mới chần chừ ngẩng đầu, nhìn về phía người đàn ông bên cạnh, chậm rãi mở miệng nói: “Bùi tiên sinh, hẳn là ngài cũng biết trên mạng tôi đầy vết nhơ, không có tố chất, không nhân phẩm, cũng không có kỹ thuật diễn xuất tốt, hơn nữa không chỉ làm tổn thương em gái mình, còn có một đống scandal với bạn trai . . . Hầu như tất cả mọi người đều mắng chửi tôi . . . Anh . . . không để ý sao?”
Cô không tin với năng lực của Bùi Duật Thành không điều tra được thông tin của cô, cho nên cô vẫn cảm thấy rất kì lạ, vì sao Bùi Duật Thành vẫn đồng ý để cô làm bạn gái của anh như vậy.
Nếu như vì lúc đó không biết thì về sau khẳng định sẽ tra ra được, dù sao ngay cả Bùi Vũ Đường cũng biết rất rõ ràng.
Bởi vì không hợp lý chút nào cho nên cô vẫn luôn không có cảm giác chân thực.
Nghe được vấn đề của Lâm Yên, Bùi Vũ Đường đang lái xe phía trước cũng dựng lỗ tai lên, cậu cũng rất tò mò!
Lúc nghe thấy scandal của anh hai, cậu rất muốn biết rốt cuộc anh cả sẽ nghĩ gì?
Lâm Yên chỉ thấy sau khi Bùi Duật Thành nghe vậy thì u ám trong mắt như lạnh thêm vài phần.
Tiếp đó, cô nghe thấy anh nói: “Để ý.”
Rõ ràng là đã đoán trước được câu trả lời nhưng không biết vì sao trong lòng Lâm Yên vẫn không khỏi có một chút hồi hộp.
Cô nghĩ ngợi, đang chuẩn bị nói . . .
Thì lúc này, anh lại tiếp tục nói: “Cần tôi giúp em giải quyết bọn họ không?”
Anh đương nhiên để ý tới những người mắng chửi cô.
Lâm Yên: “Ây . . . . “
Bùi Vũ Đường: “. . . .? ? ?”
Bùi Nam Nhứ: “. . . .”
Lâm Yên bị hoảng sợ tới nỗi ho sù sụ: “Khụ khụ khụ . . . Không . . . Không cần không cần . . . . “
Vì sao Bùi tổng luôn không dựa vào kịch bản mà nói thế?
Mạng nhỏ này của cô không chịu được sự trêu chọc của anh đâu . . . .
Sao lại không phân tốt xấu giúp cô giải quyết người ta thế?
Nhưng mà Bùi Duật Thành này cứ vô điều kiện mà tin tưởng khiến cô khó tránh khỏi chút rung động.
Cô đã sớm quen với việc mọi người không tin mình, nhưng mà người đàn ông này chưa bao giờ nghi ngờ cô.
Lâm Yên vội vàng xua tay nói: “Chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, tôi có thể tự mình giải quyết được.”
Bùi Vũ Đường khó khăn lắm mới tiêu hoá hết được đống đồ ăn cho chó: “Em nói này chị dâu cả, chị thật là không biết gì. Lần trước em có xem tin tức bát quái, có người nói khoác Lâm Thư Nhã ở giới giải trí có hậu trường và quan hệ rất ghê gớm! Làm ơn đi, ghê hơn nữa cũng không thể so sánh được với chị. Rõ ràng chị mới là người có hậu trường trâu bò nhất giới giải trí mà! Vì sao chị không thử tính khoe anh cả em ra xem?”
Lâm Yên: “. . . .”
Khoe ra để sau đó cô sẽ bị chửi đến chết à, hơn nữa . . . Còn có thể ảnh hưởng tới Bùi Duật Thành . . .
Hiện tại vấn đề lớn nhất của cô không phải là bị chèn ép mà là cô có rất nhiều lịch sử đen tối.
Tuy rằng chính cô vừa nói ai mắt mù mới coi trọng mình.
Nhưng mà không hiểu sao cô lại không muốn người khác đánh giá ánh mắt của Bùi Duật Thành.
Lâm Yên lắc đầu, bĩu môi nói: “Chuyện đấy vẫn nên thôi đi, đến lúc đó những người kia mắng anh cả cậu mắt mù thì sao? Ít nhất thì chờ lúc tôi thành công trong sự nghiệp đi rồi hãy bàn tới!”
Bùi Vũ Đường lén nhìn anh trai mình qua kính chiếu hậu, hiện giờ cậu ta đã hoàn toàn xác định được anh cả thật sự thích Lâm Yên.
Bùi Vũ Đường đáp: “Chuyện đó thì có sao đâu, anh em nhất định sẽ không để ý chút chuyện cỏn con này đâu!”
Lâm Yên không chút suy nghĩ buột miệng thốt lên: “Thế thì không được! Anh cả cậu không thèm để ý nhưng tôi để ý, anh cả cậu là người tốt nhất hoàn hảo nhất bất kể mọi phương diện, cho nên bạn gái của anh ấy cũng nhất định phải tốt nhất!”
Lâm Yên vừa dứt lời, trong xe lại lần nữa rơi vào tĩnh lặng.
Con ngươi lãnh đạm của Bùi Duật Thành không dễ gì phát hiện ra chợt gợn lên tia sóng ngầm mãnh liệt.
Bùi Vũ Đường vừa lái xe khóc lóc đầy mặt: “Chị dâu cả, xin chị thương xót, trong xe còn có em và anh hai là chó độc thân đấy nhé!”
Bùi Nam Nhứ ho nhẹ một tiếng, bất đắc dĩ cười khẽ.
Lâm Yên nghe vậy hai gò má bất giác hơi đỏ lên.
Câu vừa rồi cô chỉ là vô thức thốt ra thôi, đến chính mình nói xong còn giật mình.
Móa! Chả nhẽ mình đây diễn sâu quá rồi?
Thế mà cô không phân rõ nổi lời ban nãy là nịnh hót Bùi Duật Thành hay là lời nói thật lòng nữa. . .
Lâm Yên ho nhẹ một tiếng: “Tóm lại tôi hết sức cảm ơn sự tín nhiệm của ngài, Bùi tiên sinh. Ngài yên tâm, những vấn đề này tôi sẽ tự mình xử lý tốt.”
Ánh mắt của người đàn ông khôi phục lại vẻ bình thường, cũng tôn trọng ý kiến của cô: “Ừm.”
Khi ba người còn đang nói chuyện thì chiếc xe đã lách qua được hàng nghìn fan hâm mộ, thành công thoát khỏi đám đông.
Lâm Yên liếc ra ngoài cửa kính mà trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Ai có thể nghĩ tới cô cùng ngồi trên xe với Bùi Nam Nhứ, Bùi Vũ Đường, Bùi Duật Thành chứ?
. . .
Lâm Yên nói với Bùi Vũ Đường địa chỉ nơi ở của mình, rất nhanh sau đó xe đã đỗ ở dưới cửa khu trọ.
Bùi Duật Thành xuống xe đưa Lâm Yên vào trong.
Trên đường đi không ai nói gì nên đã nhanh chóng đến trước lầu.
Đứng trước một người đàn ông, loại con gái chỉ biết có đến động cơ với đua xe như Lâm Yên liền luống cuống: “Khụ Bùi tiên sinh, cảm ơn ngài hôm nay đã tới đón tôi!”
“Không cần khách sáo, đây là chuyện nên làm.”
Giọng điệu của Bùi Duật Thành mang vẻ xa cách, nói xong anh châm một điếu thuốc.
Nhìn vẻ mặt người đàn ông tựa như không để ý chuyện này, trông anh có rất sốt ruột.
Chắc là đang suy nghĩ chuyện công việc?
Chuyến này cố tình tới đây đón cô, chắc phí không ít thời gian...
Lâm Yên thấy thế vội vàng nói: “Ừm nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi lên nhà trước nhé!”
Bùi Duật Thành: “Ừ.”
Thế là Lâm Yên chuẩn bị bước lên trên.
“Lâm tiểu thư.”
Kết quả vừa mới bước được mấy bước, phía sau đã truyền tới giọng của người đàn ông.
“Hả?” Lâm Yên vô thức xoay người lại: “Sao vậy. . .”
Còn chưa kịp hỏi xem có chuyện gì thì người đàn ông đã bóp đầu thuốc lá trong tay, đột nhiên tiến sát lại gần cô.
Ngay lập tức, một nụ hôn mang theo hơi thở mát lạnh như sương trong rừng sâu hun hút xen lẫn với mùi thuốc lá nhàn nhạt đặt lên khoé môi cô...
Lâm Yên như hoá đá tại chỗ ngơ ngác nhìn người đàn ông trước mặt, nửa ngày không lấy lại nổi bình tĩnh.
Người đàn ông dịu dàng nhìn cô, trong tận đáy mắt sâu thẳm của anh vĩnh viễn chỉ có hình bóng cô.
Thấy cô gái nhỏ ngốc nghếch thẩn cả người ra nhìn mình chằm chằm, trong đôi mắt lặng như hồ nước của anh hiện lên mấy phần nôn nao, giống như đang bất mãn với chính bản thân mình vì mất khống chế.
Sau đó anh hơi thẳng người dậy rồi lại cúi đầu xuống hôn cô một lần nữa: “. . . Ngủ ngon.”
----
Vẫn là câu hỏi cũ :> các bạn ăn cẩu lương đã thoả mãn chưa ạ? Anh Thành của chúng ta nôn nóng vì “lần đầu tiên” hôn vợ đấy nhé =)))))) có thấy cưng chết người không nàooo?
Hãy đáp lại sự “nhiệt tình” của Thành ca chương 128 này bằng cách nói chúng tớ nghe cảm nhận của các bạn đi nào~~~ hóng hóng nha.