Vậy là đã có việc làm rồi ,vui thật .Giờ đây nó có thể tạo ra tiền bằng chính đôi tay của mình rồi, thực sự lúc này nó chỉ muốn chạy thật nhanh về với cha mẹ ôm lấy họ “bố mẹ ak, con có việc làm rồi đấy ,con đã có cơ hội tạo ra tiền từ chính 2bàn tay này, từ mồ hôi công sức của con và kể cả nước , bố mẹ có tự hào ko?“.
Hôm sau Mai lạ tới nhưng ko chỉ một mình mà đi sau cô là 2ng 1ng đàn ông 1ng phụ nữ ,có vẻ như họ là 1cặp vợ chồng, trông họ ăn mặc rất sang trọng. Mai tiến đến gần và giới thiệu họ cho nó.
-V ak,đây là vợ chồng cô Liên chú Lâm, bạn của bố tớ.
-Đây là V mà cháu đã nói với cô chú đó. Mai nói với nó rồi quay ra với đôi vợ chồng.
-Cháu chào cô chú. Nó bắt tay chú Lâm.
-Ừ, chào cháu. Chú cũng lịch sự bắt tay lại với nó.
-Cô chú có chuyện j mà đến gặp cháu vậy?
-Ra quán nước nào đó đi rồi nói chuyện. Chú Lâm đề nghị.
4 ng họ ra 1 quán càfê gần đó ,khi đã yên vị trên chỗ ngồi, chú Lâm bắt đầu lên tiếng.
-Hôm nay cô chú đến đây là có chuyện muốn bàn với cháu.
-Dạ chú cứ nói, cháu xin nghe.
-Việc là thế này, cô chú lấy nhau cũg đc 7-8năn rồi nhưg có đc nổi đứa con, chú đã nghe Mai kể hoàn cảnh của bọn cháu thế nên vợ chồng cô chú muốn nhận nuôi 2 đứa để chăm nom cho chúng tiện thể có ng chăm sóc lúc khi về gìa, cháu giúp cô chú hoàn thành tâm nguyện này ko?
Nó nghe hết lời nói của chú trình bày, ko để mọi ng chờ lâu nó đáp.
-Như thế thì còn j bằng hở chú, nếu đi theo cô chú thì chúng có thể có 1 tươg lai tốt và hơn hết nó cần có cha có mẹ.
-Tốt, cháu có thể gt cho chú 2 đứa đc ko.
-Đc ạ, trog số bọn trẻ thì có 2 ae thằng anh 10t đứa em 6t, chúng mất bố mẹ tù bé nên sống nương tự vào nhau, cô chú thay cháu chăm sóc chúng nhé.
-Vợ chồng chú vô cùng cảm ơn cháu.
-Ơn huệ j chứ cô chú. Nó cười trừ.
Dẫn họ về với bọn trẻ, nó gọi 2ae nhà thằng Kiên.
-Kiên đâu, bé Kẹo đâu ra đây anh bảo cái này.
-J vậy đại ca. 2đứa lon ton chạy về đứa nó.
-Chào cô chú đi.
-Dạ, cháu chào cô chú. Chúng lễ phép khoanh tay cúi đầu chào.
-Ừ, chào 2 cháu. Cô chú ấy cười rất tươi, nó thấy nụ cười ấy ẩn chứa niềm hạnh phúc, hạnh phúc vì sắp đc làm cha mẹ ư? đúng là vậy rồi.
-2đứa chuẩn bị đồ đạc rồi đi khỏi đây đi. Nó bảo.
-Hả? Đại ca đuổi bọn em ak? Chúng tròn xoe mắt nhìn nó hốt hoảng.
-Chả phải 2đứa muốn có cha mẹ sao, cô chú ấy muốn nhận 2đứa làm con nuôi.
-Thật ha? Chúng đồng thanh.
-Đúng vậy lại đây cho mẹ ôm 2đứa nào.
Cô Liên ôm chúng vào lòng thật chặt.
-Gọi bố mẹ đi chứ. Nó nói với chúng.
-Dạ...BỐ...MẸ. 2đứa lại đồng thanh, nước mắt chúng đã rơi tự lúc nào. Nó biết 2 tiếng “bố” “mẹ” chúng đã mog muốn đc thốt ra từ lâu rồi nhưg hôm nay 2 tiếng đó đã vỡ oà trog niềm hạnh phúc.
-2đứa phải biết nghe lời cô chú ,ráng học tập thật tốt để có tương lai tốt biết chưa.
-Chúng em nhớ rồi, chúng em sẽ ko phụ lòng mọi ng đâu.
-Tốt quá rồi, V ak cháu gọi tất cả mọi ng ra nhà hàng đi, coi như cô chú đãi cơm mừng ngày hôm nay.
-Nhưng bọn cháu ăn mặc thế này...mà vào nhà hàng thì... Nó cúi mặt nói.
-Haha tưởng j, tất cả đi ra đây cô chú mua cho vài bộ mới.
-Dạ...cháu cảm ơn. Nó gãi đầu.
Tất cả mọi người lên xe ôtô của chú Lâm đến 1 shop quần áo. Bọn chúng được tự do muốn mua bao nhiêu cũng được, còn ae thằng Kiên bé Kẹo đặc biệt hơn là đc cô Liên chính tay lựa đồ. Nó cũng đc chính Mai chọn cho 1 bộ đấy, hí hí đc ng đẹp chọn cho thì chả sướng. Chú Lâm chỉ ngồi nhìn mọi ng rồi cười. Nó hỏi.
-Sao Mai ko chọn đồ cho mình.
-Ờ nhà tớ còn nhiều, ko cầm mua nữa đâu. Nàng cười tươi trả lời nó, đối với nó khi cười nàng đẹp hơn cả.
Khi đã chọn xong, tất cả bọn chúng vào thay đồ, bé Kẹo mặc 1 chiếc váy đi đuôi giày búp bê nhìn rất dễ thương còn cánh ctrai còn lại ăn mặc nhìn cũng đẹp, mặc bộ này mà ra đường thì ai còn bảo bọn chúng là dân lang thang bụi đời chứ. Thanh toán tiền, mất cũng 1 khoản kha khá nhưng ko sao vui là chính, đối với cô chú tiền nong ko quan trọg. Đặt chân vào nhà hàng, lũ trẻ tròn xoe mắt ngắm nghía xug quanh, tay chỉ cái này cái nọ cái chai... khiến nó giải thích mà đau cả đầu, 3 ng còn lại nhìn chúg như vậy thì cười. Lũ trẻ ăn nhiều lắm vì lần đầu được ăn ngon như thế này cơ mà.
Bữa tiệc nào thì cũng đến lúc tàn, nó chia tay với mọi ng rồi dẫn 5thằg kia về.
”Kiên ak, Kẹo ak, anh xin lỗi khi ko thể ở bên chăm sóc 2đứa đc nữa nhưg ở bên họ 2đứa sẽ có 1 sống tốt hơn, nhớ nghe lời họ và đừg phụ lòng anh nghe ko?” Nó cười thầm...