Thằng Kiên với bé Kẹo đã đi rồi, chỉ còn lại 6thằng sống dựa vào nhau thôi, cuộc sống sau này sẽ ra sao đây...liệu 5thằng này có đc như 2ae nhà thằng Kiên...
Nó biết chúng cũng muốn có bố có mẹ lắm, từ sâu trong đôi mắt của chúng nó thấy 1 nỗi buồn khó tả , chúng buồn thì buồn thật nhưng cũng phải vui vẻ thôi đâu ai muốn trong cái ngày vui này có ng lại mang khuôn mặt như đưa đám chứ.
Ngày trôi qua, nó cũng đã đc nhận vào làm trong quán càfê, nó làm tận tình lắm vì nó làm chân bồi bàn phải luôn tươi cười với khách, vui lòng khách đến vừa lòng khách đi.
1tuần...2tuần...rồi 1tháng nữa lại đi qua, vậy là đã gần 2tháng kể từ ngày nó bỏ nhà theo 1 cuộc sống mới, vui có...buồn có...đau đớn có...nước mắt cũng có và nó cũng xin cảm ơn những này tháng qua đã giúp nó đc gặp Mai, đã giúp con tim nó biết rung động thêm lần nữa. Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, tình cảm của nó dành cho cô đã vượt quá cái gọi là tình bạn nhưng ko biết đã đạt tới cột mốc tình yêu đc hay ko...nó thích cô, nó muốn nói cho cô biết nhưng cản trở nó 1 chữ “ngại”, nếu nó mở lời với cô nếu cô chỉ xem nó là bạn thì nó vừa ko đoạt đc trái tim cô vừa đưa cái mối quan hệ này tới vực thẳm, có ai thấy 2ng đang có 1tình bạn đẹp bỗng 1ng tỏ tình với 1ng còn lại tuy nhiên ng còn lại chỉ xem ng kia là bạn thì liệu tình bạn của 2ng có còn thân thiết hay ko, khi đã tỏ tình “toạch” 1cái thì sau này 2ng rất khó nhìn mặt nhau.
Nó không muốn vậy, nó thà dấu cái tình cảm đơn phương này của mình trong vỏ bọc của 1 ng bạn còn hơn là mất đi tình bạn ấy...chỉ vì nó ko muốn Mai rời xa nó.
Hôm nay, nó đc lĩnh lương tháng đầu tiên, 3triệu đối với ng khác có thể là nhỏ ,còn đối với nó 3triệu này là môi hôi công sức của nó trong 1tháng qua. Nó vui lắm, cầm số tiền trên tay mà nó như muốn hét lên “mình kiếm đc tiền rồi đấy, đôi bàn tay này đã ko còn vô dụng nữa rồi đấy, bố mẹ có thấy tự hào ko?“.
Nó quyết định mua tặng cho Mai 1 món quà nhỏ, nó chọn được 1 cái vòng tay bằng bạc rất đẹp nó nhờ khắc chữ Mai lên cái vòng rồi bọc nó lại thành 1hộp quà, cầm hộp quà trên tay mà nó nâng niu ngắm nghía đủ kiểu ,nó coi như là thứ j đó rất quan trọng.
Nó về nói với bọn trẻ là nó nhận lương rồi, bọn chúng rú ầm lên. Nó gọi tất cả ra 1 quán phở nào đó để mừng việc lần đầu nó tự làm ra tiền. Nhắc tới phở nó mới nhớ, cái lần đầu nó bước chân xuống cái đất HN này, nơi đầu tiên nó vào chính là quán phở, lúc ý nó tự thưởng cho mình 1bữa ngon miệng nhất để sau này làm quen với việc bữa có bước ko. Lần này nó lại vào ăn, tự thưởng thêm cho mình thêm 1 lần nữa nhưng khác hẳn lần trc , lần trc là ng buồn nhất với nó nhưg lần này là 1 ngày nó cảm thấy vui nhất ngày nó biết đến mùi tiền được đánh đổi bằng chính công sức của nó.
Đang ngẩn ngơ suy nghĩ ngồi đợi ng ta làm phở thì có ng gọi nó.
-Ê, V phải ko?
Giật mình quay đầu lại , nó nhận ra là ông anh lần trc đã cho nó con ip.
-Ủa là ông ak?
-Ừ mà chú mày cũng đến ăn phở ak?
-Hôm nay mới nhận lương nên mời mấy thằng em đi cùng. Nó đáp.
-Việt đâu, ra đây gặp ng quen này. Ông anh đó bỗng quay ra phía khác quát ầm lên.
Chỉ vài giây sau ,1ng thanh niên tiến đến bàn của nó...là ng mà nó đã cứu lần trc.
-Đã đỡ hơn chưa? Nó hỏi thăm.
-Khỏe từ lâu rồi mà sao lần trc ông Nam mời mày đến ăn cơm sao mày ko đến.
-Hê hê, lúc ý tao bận chút việc. Nó cười.
-Ừm ko sao, coi như bữa này ae tao mời coi như cảm ơn mày.
-Đã bảo ko ơn huệ j rồi mà.
-Tao với mày có thể làm bạn ko. Ng thanh niên đó đề nghị.
-2lần tao đánh mày mà mày vẫn muốn làm bạn với tao ak?
-Chỉ 1 lần mày cứu tao cũng đủ để làm bạn rồi, nếu ko có mày chắc jờ tao đang trên bàn thờ hít xôi hít gà rồi.
-Ừ cũng đc, thêm bạn bớt thù. Tao là V.
-Còn tao là Việt.
Bữa đó mấy ng cười nói vui vẻ, nó cũng biết chút ít về 2ae nhà này, bố mẹ mất từ lâu để lại 2ae dựa nhau mà sống, cũng may là khi mất bố mẹ nó cũng để lại 1 số tiền lớn đủa cho ae họ sống dư giả đến cuối đời.
Chia 2ae, nó bảo lũ trẻ về trc đi ,nó muốn tới nhà Mai tặng món quà này để làm cô bất ngờ. Nó đi bộ vừa đi vừa ngắm nhìn cái thành phố tấp nập này. Có ai hiểu niềm vui trong nó lúc này, nó cầm nâng niu món quà đó rất cẩn thận. “chắc Mai sẽ vui lắm đây,hi hi.”
15p sau nó đến nơi, hộp quà trên tay nó rơi xuống đất, nó sững sờ...Mai đang cầm trên tay bó hoa của ng thanh niên nào đó...họ cười nó vui vẻ với nhau mà ko để ý nó???
....