Cuộc Hôn Nhân 365 Ngày

Chương 8: Chương 8: Bổn Phận Của Người Vợ




Tối nay Mục Tống Thần không về nhà ăn cơm, đúng là chuyện lạ nha! Lập An Hạ nhìn con số đồng hồ chỉ đúng tám giờ hai lăm, có chút sốt ruột. Hôm nào hăn cũng sáu giờ là về đến, còn hối cô làm thức ăn, sao hôm nay đã biệt tăm rồi? Hay là đi tiếp khách? Cũng đúng, Mục Tống Thần là chủ tịch của Mục Thị, dĩ nhiên là bận trăm công nghìn việc. Nhưng ít ra cũng phải nói một tiếng chứ? Dù sao cô cũng là vợ hắn, lại bắt người ta chờ đợi sốt ruột như vậy!

[Thật ra Lập An Hạ không biết, lúc trước khi chưa cưới cô về, lúc nào cũng tám chín giờ hắn mới về nhà, vậy mà công việc còn làm không xong. Khi cưới cô về, hắn lại sáu giờ rời khỏi Mục Thị, làm sao làm hết việc được đây a?]

Nghĩ thế, Lập An Hạ cũng không chờ nữa mà ngồi ăn hết bàn thức ăn. Chỉ là... Chỉ là hương vị có chút nhạt nhẽo, có chút nhàm chán, buồn tẻ. Aizzz, An Hạ à, mày lại dở chứng gì rồi đây? Ăn căng cả bụng, Lập An Hạ lại rửa chén, bỏ đồ vào máy giặt rồi leo lên giường nằm. Mai là chủ nhật rồi! Thế thì tối này phá lệ lên QQ chơi đi! Vừa mới đăng nhập vào, đã thấy Ninh Yên Lam buzz mình.

“Hạ Hạ, hi!”

“Dạo này sao bặt vô âm tín quá vậy?” - Cô gõ nhanh trên bàn phím rồi gửi đi.

“Tớ có hai vé giảm giá đi shopping , cậu đi không?”

“Ngày mấy?”

“Cuối tháng này!”

“Đi đi! Mà nè, sao hôm nay thái độ của cậu ôn nhu như nước vậy? Có chuyện vui gì, mau khai ra xem!”

“Hì hì, vẫn là cậu hiểu mình nhất! Nói nghe nè, mình vừa mới cua được một chàng!”

Đối với loại tin nhắn này, Lập An Hạ đã quá quen thuộc. Cô lẩm nhẩm trên đầu ngón tay, mấy trăm rồi ta?

“Thanh niên số nhọ kế tiếp là ai vậy? Lại để bản thân rơi vào tay Yên Yên cô nương?”

“Cậu thì biết cái gì chứ? Anh ấy rất đẹp trai nha, rất tốt, là vô cùng tốt đó!”

“Người thứ mấy trăm rồi? Có cái tật mãi mà không bỏ được!”

“Bố nhà ngươi đẹp bố nhà ngươi có quyên nhé:))))”

Đột nhiên đúng lúc này có tiếng rống to ở phía dưới. Lập An Hạ dừng chat lại nhanh chóng chạy xuống xem. Thật là... Một cảnh tượng 18+ a! Đau mắt chết đi! Người phụ nữ thân hình đầy đặn quyến rũ, lại mặc một chiếc đầm màu đen bó sát hở hang, làm lộ hết những đường cong ma mị. Cô ta kiều mị cất giọng:

- Thần, em muốn a...

Lập An Hạ mở to mắt. Cô chưa từng trải qua loại chuyện này, phụ nữ lại có thể dâm đãng như vậy! Bái phục! Bái phục! Mục Tống Thần nhàn hạ ngồi trên ghế sofa, cất giọng lười biếng:

- Lập An Hạ, cô nhìn cho rõ, nhìn cho rõ bổn phận của cô!

- Mục Tống Thần, nếu anh cứ tiếp tục nhàm chán như vậy, tôi đi trước đây!

- Cô thử đi cho tôi xem? - Hắn nhướng mắt, tự tin rằng không ai có thể dám kháng cự lại “thiên mệnh” hắn đưa ra.

- Tôi đi đây, bye bye!

Để lại một câu, Lập An Hạ trực tiếp xoay người trở về phòng, an nhàn chat tiếp với Ninh Yên Lam. Mục Tống Thần rít lên:

- Cô về ngay cho tôi! Mau!

Sau đó đi vào phòng bếp, khui một lon tonic uống sạch sẽ. Hôm nay đi gặp tên Trần Hạo với Tuyết Di, nhìn hai người họ quấn quít ngọt ngào như keo sơn như vậy, hắn cảm thấy... rất tủi thân a! (Thần Thần đáng yêu quá đi!><) Mục Tống Thần vứt lon vào thùng rác, xoay người bước lên phòng.

Lập An Hạ đang cười vui vẻ, đột nhiên, cửa phòng bị một lực cực mạnh đá ra, làm mở toan cả cánh cửa vốn đã được khóa chặt của cô... Trong đầu An Hạ đột nhiên nghĩ đến vài tình tiết trong cuốn ngôn tình gần đây mình vừa đọc. Sẽ không? Hắn sẽ không phải như vậy chứ???

__ Hết chương 8 __

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.