Đỗ Diên Hằng với Thẩm Tây Lăng không học chung lớp, cũng không cùng một khoa, biết nhau cũng là tình cờ.
Thành tích học tập môn thể dục của Thẩm Tây Lăng luôn rất kém. Hồi cô còn học trung học cơ sở thì nghe nói thi cấp ba thì bắt đầu thử nghiệm thi môn thể dục, vì vậy ở trường sắp xếp lớp học thể dục cho học sinh, mỗi ngày luyện tập sit-ups (nằm ngửa ngồi dậy, gập người) với nhảy dây. Thẩm Tây Lăng cực kì kém về thể loại đó, mỗi lần sit-ups đều không làm được mấy, nhảy dây cũng không được. Thân thể của cô không cân đối lắm, khi đó phổ biến nhảy dây xuyên hoa, chính là nhảy một cái xong chéo hai tay rồi tiếp tục nhảy, cô thế nào cũng không nhảy nổi, nhưng nhảy ngược lại thì cực kì kịch liệt, khiến Hướng Tri Dao từ trước đến giờ không cách nào bắt cô.
Thẩm Tây Lăng nhảy dây ngược thì một phút có thể nhảy 180 cái, nhưng nhảy đúng chiều thì chỉ có 80 cái, lúc thi thì 80 cái cô cũng không nhảy tới, kiểm tra này thì thầy giáo nhắm một mắt mở một mắt còn cho cô điểm max. Về phần Sit-ups, do đè ép chân bạn học đếm, Hướng Tri Dao cũng trực tiếp đếm cho cô điểm max.
Về sau các cô mới biết,thi lên cấp 3 thì không tính thành tích môn thể dục thì không nói gì nữa.
Chính vì Thẩm Tây Lăng có thành tích thể dục cực kì kém như vậy, nhưng chạy thì nhanh khác thường. Lên cấp 3 xong, lớp thể dục hình thành không có tác dụng, lúc kiểm tra thì ông thầy uống rượu say, làm cho các cô khóc, trong môn thể dục mà khóc thì đạt tiêu chuẩn, không khóc thì không đạt tiêu chuẩn. Ông thầy kia vừa nói như vậy, học sinh cũng không coi là gì, khi đó thể dục cũng không ảnh hưởng tới thành tích thi tốt nghiệp trung học, bọn họ cũng làm như không có. Những tiểu cô nương mà gia đình có điều kiện đều không kém, bình thường cũng thiếu hụt rèn luyện, cả lớp chạy 50m thì chỉ có một mình Thẩm Tây Lăng đạt tiêu chuẩn, mà ông thầy giáo thể dục say như thế, mà cố tình kéo Thẩm Tây Lăng, ý muốn cô tham gia đội thể dục, cô đúng là một nhân tài.
Thẩm Tây Lăng dĩ nhiên là nghe tái trai thì ra tai phải, cô thường ngày chính là một người con gái yểu điệu, cũng mới phát hiện ra mình có thể chạy nhanh như vậy, hoàn toàn không thể cho là ưu điểm. Người khác chạy bộ cũng không đủ tiêu chuẩn, yếu đuối, chỉ mình cô đủ tiêu chuẩn, có vẻ như cô là một người rất lợi hại…..
Khi Thẩm Tây Lăng đau khổ vì mình không thuộc về loại yếu đuối nữa thì ông thầy dạy môn thể dục lại coi cô là hạt giống, ở trong phòng làm việc khen ngợi một phen. Ông thầy kia thì có một đội thể dục, cũng ở trước mặt học sinh mình khen Thẩm Tây Lăng cực kì giỏi, thậm chí dùng cái này chê bai học sinh của mình….
Thẩm Tây Lăng cũng chẳng biết tại sao cứ xui xẻo như vậy, một nữ sinh trong đội thể dục kia tìm đến cô, tới so xem ai giỏi hơn.
Thẩm Tây Lăng nghe được lời đồn đại về mình, hận chết cái ông dạy thể dục đó.
Chính cô cũng không có nhiều hứng thú, thế nhưng bạn trong lớp thì cực kì hứng thú. Học trung học như bị nhốt trong một cái viện, mỗi ngày ba điểm trên một đường thẳng, mỗi ngày lặp đi lặp lại, đột nhiên xuất hiện một liều thuốc mới, vì vậy mọi người sây mê cuồng nhiệt tham gia.
Các học sinh thúc đẩy, vì vậy lại biến thành một nhóm cạnh tranh…..
Thẩm Tây Lăng vẫn đi, bởi vì mấy người bạn trong lớp cô vốn không quen cũng tới cổ vũ cho cô. Thi đấu rất đơn giản, chính là động lực lớn nhỏ, tất cả mọi người trong lớp đi tới sân cổ vũ cho cô. Còn phía bên kia chọn đại biểu đội thể dục, đội thể dục cũng có liên quan tới lớp vì đại biểu cho cả đội cổ động, giống như một hội liên quan tới cuộc chiến vẻ vang.
Thẩm Tây Lăng xui xẻo hồ đồ, nghe được tiếng còi vừa vang lên, liền chạy ra ngoài.
Kết quả không tưởng được, Thẩm Tây Lăng thắng, hơn nữa thắng cách xa một đoạn. Phải biết bản thân cô chưa bao giờ tham gia bất kì khóa huấn luyện nào, còn đối phương đã huấn luyện hai năm. Vốn thể loại chạy nhanh 100m thì rất khó kéo ra khoảng cách, nhưng cô lại kéo dài một đoạn như vậy.
Thẩm Tây Lăng cuối cùng lại nổi tiếng rồi.
Hướng Tri Dao khích lệ cô, phương diện thể dục khác của cô thì rất kém, trời cao thấy cô đáng thương, nên để cho cô chạy nhanh một chút, hơn nữa cái này so với cái khác hữu dụng, gặp người xấu có thể co cẳng chạy, giảm hệ số nguy hiểm.
Thẩm Tây Lăng tiếp nhận lời khuyên của cô, vì vậy không còn vì thấy mình không yếu đuối mà thương cảm nữa.
Chỉ là về sau Thẩm Tây Lăng có biệt danh này: Chính là mỹ nữ chạy trốn rất nhanh.
Nhưng mà vị mĩ nữ chạy trốn rất nhanh này, lúc lên học địa học, phương diện khác vẫn rất kém như cũ. Học năm đầu tiên, thi môn thể dục là 50m chạy nhanh với nhảy xa chính là hoạt động mà thầy giáo lựa chọn.
Lúc đứng chỗ vạch nhảy xa, Hướng Tri Dao đã dạy Thẩm Tây Lăng rất nhiều lần, “Trọng tâm trọng tâm, nhảy như cậu thì chút lực ở chân cậu cũng không có đâu. Tớ thật sự không nghĩ ra, làm sao cậu lại chạy nhanh như vậy……”
“Đừng nói cậu nghĩ không ra, tớ cũng không nghĩ ra được.” Thẩm Tây Lăng thấy uất ức, chân của cô thật dài, kết quả cự ly nhảy ra còn kém hơn chiều cao của mình, thấy vậy thật là buồn.
Xem người khác một chút, cả đời nhảy một cái, liền nhảy xa thế kia.
Chính cô, vượt qua cự ly 1m5 cũng có vấn đề, đừng nói tới việc đạt tiêu chuẩn 1m58 kia……
Hướng Tri Dao lại cố gắng dạy cô vài lần nữa nhưng vẫn không được.
Cũng may ông thầy giáo thể dục cũng dễ nói chuyện, thấy bộ dạng cô nhảy, để cho cô thử lại hạ xuống, kết quả vẫn chưa được, vì vậy để Thẩm Tây Lăng trở về luyện tập thêm, đợi lớp thi xong rồi tiếp tục.
Hướng Tri Dao nỗ lực huấn luyện, Thẩm Tây Lăng đại khái có thể nhảy đến 1m45….. sau đó Hướng Tri Dao hoàn toàn tuyệt vọng.
Thật ra thì ông thầy giáo kia cũng tuyệt vọng, không kiêng nể gì, vì vậy bắt một học sinh nhìn quen mắt tới đây giúp đỡ, ông thầy đi luôn.
Thẩm Tây Lăng thấy buồn bực, thầy giáo cũng ghét bỏ mình.
Người bị thầy thể dục bắt tới chính là Đỗ Diên Hằng, anh căn bản cùng mấy nam sinh đi đá bóng, bóng đá ra ngoài rồi, anh chạy tới nhặt, bị ông thầy bắt dược. Anh xuất hiện ở phòng làm việc cũng nhiều lần, nhất là lúc nhập học sửa lại hồ sơ cho bạn, cũng đã gặp ông thầy kia mấy lần.
Nói thật, trong lòng vẫn có chút không thoải mái, nhưng vẫn đồng ý.
Đỗ Diên Hằng đi tới thì trên mặt toàn mồ hôi, nhìn Thẩm Tây Lăng một cái, “Chỉ một mình em?”
Thẩm Tây Lăng gật đầu một cái, không có ý nói bạn học khác đã qua, chỉ mình cô chưa đạt tiêu chuẩn.
Lúc này Đỗ Diên Hằng mới tỉnh táo lại, chỉ đứng yên nhảy xa mà thôi, chuyện giải quyết hai phút là xong, không dây dưa tới chuyện gì, vì vậy ngồi ở một bên, cầm quyển vở ghi chép thành tích.
Thẩm Tây Lăng nhìn anh không cử động.
Đỗ Diên Hằng vội vàng muốn đi tiếp tục đá bóng, “Nhảy đi…..” Trong tay anh cầm bút, còn chuẩn bị ghi chép thành tích.
Thẩm Tây Lăng lại nhảy, Đỗ Diên Hằng liếc mắt nhìn chân cô tới sau điểm khởi đầu, cau mày, “Trở lại.”
Ba lượt về sau như vậy, Thẩm Tây Lăng hoàn toàn khó chịu, “Anh cứ đánh không đạt là được.”
Bộ mặt cô không nhịn được, Đỗ Diên Hằng lại cười, như người làm chậm trễ là anh vậy, cô thế nào cũng có sức sống hơn anh, bỗng dưng quan sát cô. Mặc quần áo rất bình thường, áo màu xanh nhạt, không giống như kiểu áo T shirt, rất sát người, cô càng dịu dàng hơn, mặc quần short jean rất bình thường, hoa văn với áo gần giống, xem ra là có ý phối hợp.
Cuối cùng mới nhìn khuôn mặt cô, thật ra thì có chút khó hình dung, đối với đàn ông, chỉ chia ra là nữ sinh xinh hay là không xinh, nhưng anh nhìn, cảm giác cô giống như một làn gió tự nhiên……
“Em muốn sửa lại?”. Anh chấm vào cuốn vở.
Mặc dù môn thể dục ít người sửa lại, nhưng tuyệt đối có, hơn nữa rất phiền toái, truyền ra cũng không dễ nghe.
Thẩm Tây Lăng có chút uất ức, đi tới trước mặt anh, “Dù sao cũng không có ai, anh cứ viết thẳng con số cho tôi là được, liền xem như việc có ích, trợ lý làm thú vui rồi.”
Đỗ Diên Hằng trầm mặc, lúc mới vào đại học, anh liền ghét những chuyện ăn gian…. Này, mặc dù chán ghét thực hành đứng lên rất khó, nhưng anh có chút không thoải mái.
Anh suy tư chốc lát, lại suy nghĩ khả năng về câu nói của cô.
Anh giương mắt, nhìn vào trong mắt cô, ánh mắt của cô rất sáng, giống như một hồ nước lấp lánh, không sâu, chỉ làm cho người ta muốn thưởng thức mặt hồ cảnh đẹp là được rồi, thậm chí anh có thể nghĩ tới dương liễu lả lướt, khi đó gió đêm thổi tới.
Thấy anh không có động tĩnh gì, Thẩm Tây Lăng bĩu môi, “Hẹp hòi, tôi nhảy tiếp vậy.”
Lần đầu tiên vẫn chưa được, rõ ràng không được. Cô cũng phát hiện ra, vì vậy tiếp tục nhảy, lần này có tiến bộ hơn lần trước.
Cô hết sức hả hê nhìn Đỗ Diên Hằng, “Lần này được chưa, nhất định phải 1m58.”
Đỗ Diên Hằng khẽ cười một cái, mắt nhắm mắt mở, nhưng nét mặt của cô, làm cho người ta không muốn phản bác cô, “Có thì có đi!”
Thấy anh định bỏ qua cho mình, Thẩm Tây Lăng lập tức vui vẻ, vẫn còn là người tốt đi.
Cô lại chạy đến phía anh, “Dù sao cũng đạt tiêu chuẩn rồi, viết thêm đi, cứ viết là 1m65 là được.”
Đỗ Diên Hằng liếc nhìn cô một cái, “Em cảm thấy có người tin?”. Nói xong vẫn cứ viết là 1m65.
Thẩm Tây Lăng muốn xem anh viết gì, nhưng anh đóng lại không cho xem. Cô sưng mặt lên liếc nhìn anh một cái, hừ.
Một lát sau, ông thầy thể dục đã tới, cầm vở nhìn xuống, nhìn Thẩm Tây Lăng cười không ngừng, “Xem ra chỉ có trai đẹp mới có thể kích thích tiềm năng.” Nói xong vỗ vai Thẩm Tây Lăng, “Thầy biết em tiềm lực vô hạn mà.”
Thẩm Tây lăng nghiêng đầu nhìn Đỗ Diên Hằng, thật đẹp trai, loại người mà đứng trong đám nam sinh chỉ cần một cái nhìn cũng biết là đẹp trai. Cô cười híp mắt nhìn thầy giáo, “Ánh mắt của thầy thật tốt.”
-----------------
Thẩm Tây Lăng có chút khâm phục duyên phân giữa cô và Đỗ Diên Hằng rồi, trường học lớn như vậy, bọn họ có thể thấy nhau nhiều lần như vậy.
Lần đầu tiên, Thẩm Tây Lăng dự định làm học sinh giỏi đi thư viện đọc sách, tìm chỗ ngồi lung tung, thì ngồi đối diện Đỗ Diên Hằng.
Lần thứ hai, Thẩm Tây Lăng bị Hướng Tri Dao lôi kéo đi học lái xe, trong thời gian chạy tới thì tới cửa hàng, Đỗ Diên Hằng cũng chạy tới mua nước, hai người lần nữa đụng phải, thì ra anh cũng ở đây học lái xe.
Lần thứ ba, trường học tổ chức kỉ niệm ngày thành lập trường, Thẩm Tây Lăng thấy nhàm chán, bưng ghế quyết định chạy trước, bị Đỗ Diên Hằng là đứng đầu hội học sinh bắt được, hỏi cô học ban nào, nghiễm nhiên muốn đứa cô lên phòng giáo vụ xử.
Lần thứ ba xen vào khá nghiêm trọng, Đỗ Diên Hằng giúp đỡ, vì vậy Thẩm Tây Lăng mời lại anh một bữa cơm.
Chỗ ăn cơm là nhà hàng đồ nướng mới mở đối diện trường học, cô thấy hai người đi ăn cơm có điểm lạ, nhưng ngày đó Hướng Tri Dao có chuyện, không thể làm gì khác là nhắm mắt đi.
Tốc độ của ông chủ rất nhanh, món ăn đã sớm lên bàn.
Thẩm Tây Lăng gọi lại ông chủ, “Cho cháu một chai Duy Di.” (chai sữa đậu nành), nói xong nhìn Đỗ Diên Hằng phía đối diện, “Anh uống cái gì? Uống bia sao?” Cô thấy mấy bàn có nam sinh kia toàn gọi rượu bia.
* chai Duy Di là chai này, hình ảnh đây:
Đỗ Diên Hằng lắc đầu một cái, “Anh không uống rượu.”
Ông chủ đi rồi, cô mới tỏ vẻ khiếp sợ, “Vẫn còn có nam sinh không uống rượu, thật thần kì.”
“Trên đời này có nhiều chuyện thần kì.” Đỗ Diên Hằng có thái độ hờ hững.
“Em nghe nói người không uống rượu, không hút thuốc rất ích kỉ.”
Đỗ Diên Hằng liếc nhìn cô một cái, không nói gì tiếp.
Thẩm Tây Lăng tự nhiên tiếp, “Mà em thích người ích kỉ.”
Lúc cô nói chuyện cười rất rạng rỡ, lúc ăn thì tuyệt đối không nói chuyện, lúc nói thì cô nhất định phải nói toàn bộ ý tưởng của cô ra.
Đỗ Diên Hằng tùy ý đón lấy, “A, vậy người ích kỉ đó bây giờ đang ở đâu?”
Thẩm Tây Lăng nhớ tới câu nói của Hướng Tri Dao, lập tức dùng, “Đại khái vẫn còn ở trong bụng mẹ anh ấy.”
Suy nghĩ một chút, cô lại cảm thấy mình trả lời sai rồi, bạn trai cô vẫn còn ở trong bụng thì chênh lệch quá lớn, nhưng cô lại không muốn nói bạn trai cô bây giờ đang nuôi vợ của người khác, cảm giác kia có điểm khó thích ứng.
Lúc học trung học, cùng bạn trong lớp tranh luận, rốt cuộc nên tìm người mình yêu hay là yêu bản thân.
Khi đó Thẩm Tây Lăng có suy nghĩ cực ngốc, cô muốn tìm người mình yêu, lại yêu bản thân, sau đó cả đời cứ hạnh phúc như thế, không cần lo tình cảm sẽ nhạt đi, không thay đổi người khác. Bởi vì trong câu chuyện hoàn chỉnh, nếu không phải là người ban đầu, thì như thế nào mới gọi là hạnh phúc?
Ánh mắt của cô có chút hoảng hốt, giọng nhỏ nhẹ mơ hồ, rồi lại cười, khiến Đỗ Diên Hằng thấy phải ngẩng người, đột ngột mở miệng, “Em thích yêu kiểu chị em?”
Năm ấy quả thật kiểu chị em yêu nhau rất nổi.
Cô liền lắc đầu, “Không, em thích yêu người lớn hơn em.”
Đỗ Diên Hằng ngoắc ngoắc môi, nghĩ thầm, anh lớn hơn em.
-----------------------
Thì ra thì Thẩm Tây Lăng còn gặp qua Đỗ Diên Hằng một lần nữa, nhưng anh không biết. Hẳn là nội bộ của hội học sinh không công bằng nhưng mọi người đều biết nhiều việc phải dựa vào quan hệ, dễ hiểu. Chỉ có mình Đỗ Diên Hằng đề nghị, anh vừa đứng ra ngoài, liền có người bắt đầu phụ hoa theo.
Có người phụ họa, thì cũng có người phản bác.
Thẩm Tây Lăng nghe Đỗ Diên Hằng nói chuyện, anh không giống như đối phương nói thô tục như vậy, liền khiến đối phương sửng sốt một chút.
Cô đi ngang qua cửa, vừa vặn thấy màn này, hình tượng Đỗ Diên Hằng trong lòng cô nháy mắt lại lớn lên chút, tựa như rõ ràng là cô mời khách, cuối cùng anh lại tính tiền.
Thẩm Tây Lăng không nghĩ nhiều, nhưng Hướng Tri Dao ở bên kia lại xảy ra chuyện.
Hướng Tri Dao kích động tới mức không ngủ được, nửa đêm kéo Thẩm Tây Lăng dậy, chạy tới tầng thượng nói chuyện. Thẩm Tây Lăng ngủ mơ mơ màng màng, đầu lại tỉnh táo nghĩ, có thể có người cho là các cô lên đây để nhảy lầu tự sát hay không nhỉ…..
Vấn đề của Hướng Tri Dao rất đơn giản, “Tớ phát hiện ra tớ vô cùng thích anh ấy, lúc anh ấy cười thật ôn hòa, lúc không cười thì thật tàn khốc……”
Thẩm Tây Lăng nghe từ ngữ khen ngợi phía sau, cho ra kết luận, Triển Dịch Minh ở nơi này với Hướng Tri Dao, cho dù đánh rắm thì cũng cho là hương thơm…..
Hướng Tri Dao thấy Thẩm Tây Lăng không kích động, liên tiếp lắc vai cô, “Cậu không biết đâu, lúc anh ấy mắng người cũng có nhiều cảm giác, một người thậm chí ngay cả lúc mắng chửi người khác cũng có thể đẹp trai như vậy…..”
Thẩm Tây Lăng nói thầm trong lòng: Tẩu hỏa nhập ma.
“Chớ lắc, gặp người chết.” Thẩm Tây Lăng thật khâm phục sức lực của Hướng Tri Dao.
“Cậu nói xem, tớ nên thổ lộ với anh ấy thế nào?”
Thẩm Tây Lăng bĩu môi, từ lúc học trung học, nam sinh theo đuổi Hướng Tri Dao có thể xếp hàng tới Trường Giang rồi, cô nhìn còn thấy chướng mắt, hôm nay thì một mực ngắm được thì cái người đó trong miệng người khác là đào hoa công tử.
Quan trọng là có bộ dạng của người động lòng, rơi vào lưới tình.
“Gọi điện thoại, nhắn tin, viết thư, tùy cậu chọn.” Thẩm Tây Lăng đối với lần này không cảm thấy hứng thú lắm, cô thích nam sinh phải một lòng với tình cảm, cái loại người như Triển Dịch Minh thì chắc chắn không thể, nghe nói cũng mập mờ với nhiều nữ sinh rồi, cô chắc chắn không chịu nổi, nhưng không thể ở trước mặt Hướng Tri Dao nói những lời này.
“Tầm thường.” Hướng Tri Dao đánh giá.
Thẩm Tây lăng bĩu môi, vậy cậu tìm không tầm thường ra tới à?
Thật ra thì Thẩm Tây Lăng cũng có cảm giác mình có chút tầm thường, cô nghĩ là cô phải chờ người khác tới theo đuổi mình, không cần bản thân tự đi theo đuổi một nam sinh. Hình như có chút phong kiến rồi, nhưng cô là chủ động không đứng lên.
Kết quả là Hướng Tri Dao là một người phụ nữ không tầm thường, lúc trở về phòng ngủ, vội vàng viết thư. Ý tưởng của cô thì tin nhắn xem ra rất không trịnh trọng, còn nói chuyện qua điện thoại cũng không tiện mở miệng tỏ tình, về phần gặp mặt, quả thật cô không làm được, lựa chọn cuối cùng, viết thư.
Hướng Tri Dao ở trên bàn cố gắng lựa lời, không hài lòng liền vò tờ giấy thành một cục ném vào trong thùng rác.
Thẩm Tây Lăng cảm thấy vẫn có chỗ tốt, ví dụ như thị lực của Hướng Tri Dao tốt hơn nhiều, lúc đầu toàn bộ ném xuống đất, bây giờ có thể ném một cái liền lọt vào thùng rác.
Hướng Tri Dao càng viết càng phiền, đặt bút xuống, đi tới bên cạnh Thẩm Tây Lăng, “Ai, cậu viết giúp tớ đi.”
“Đây là thư tình, cậu viết mới có ý nghĩa.”
“Mà sao một câu tớ cũng không viết ra được.” Hướng Tri Dao phát điên, “Không phải lúc học trường học thì cô dạy văn cũng khen cậu có tài năng văn học sao?”
“Thôi đi, lúc nào cô đó khen ngợi vượt trội chứ?”. Ngược lại số lần chửi còn nhiều hơn.
“Làm trò, không phải cô ấy thường lấy bài văn của cậu ra làm mẫu đó sao? Có lần cậu viết văn được 59, cô đó còn nói đây là điểm cao nhất trong lòng cô ấy, đây chính là chính miệng cậu nói.”
Được rồi, sự thật là Thẩm Tây Lăng mặt dày đi hỏi, hỏi tại sao lại thiếu một điểm, thì giáo viên dạy văn chỉ nói một câu, cô không thích cho điểm tuyệt đối. Vì vậy, Thẩm Tây Lăng suy nghĩ một hồi, cho ra kết luận, bài văn của mình đã đạt điểm tuyệt đối rồi.
Không ngờ Hướng Tri Dao còn nhớ rõ.
“Bạn học Hướng Tri Dao, cậu không thể thúc ép tớ làm cái chuyện không đạo đức này.”
“Cái này làm sao mà không đạo đức hả? Cậu đang giúp bạn cậu tìm kiếm tình yêu, khiến trên đời này thiếu một cô gái độc thân, thiếu một oán phụ, vì vậy cái thế giới này đẹp hơn, xã hội hài hòa hơn, nhân dân hạnh phúc hơn. Coi như cậu không nể mặt tớ, thì cũng phải nể mặt đảng và nhân dân…..”
Thẩm Tây Lăng, “………..”
-----------------
Cuối cùng Thẩm Tây Lăng vẫn viết, còn cố gắng nhiều hơn lúc cô đi thi, cô cảm thấy mình cũng nhanh vì tình mà viết ra cái gì đó cảm động tới mức khóc, đi đâu mà tìm cô gái si tình như vậy a…….
Viết xong, cô đưa cho Hướng Tri Dao, “Xong rồi đấy, không cho phép bắt tớ viết lần nào nữa, cậu chép lại đi.”
Hướng Tri Dao suy nghĩ một chút, lắc đầu, “Cứ để vậy, đưa cái cậu viết thôi.”
“Tại sao? Cậu không sợ anh ta nhận ra chữ viết sao?”
Hướng Tri Dao liếc mắt, “Cậu cho rằng cậu là ai, người ta rảnh rỗi quan tâm chữ viết của cậu sao? Tớ không cần chép lại đâu.” Nói xong nhìn chằm chằm Thẩm Tây Lăng, “Cậu muốn nghe nói thật hay nói dối?”
Hai người vẫn có chút ăn ý, ví dụ Thẩm Tây Lăng cũng biết lời nói không đầu không đuôi, ý là nguyên nhân Hướng Tri Dao không chép lại, cô muốn nghe nói thật hay nói dối.
Do dự hai giây, Thẩm Tây Lăng quyết định, “Nói dối.”
“Chữ của cậu viết rất rất tốt, anh ấy nhìn thấy chữ này, nhất định có thêm điểm.”
Thẩm Tây Lăng gật đầu một cái, “Qủa thật viết còn tốt hơn cậu.” Nói xong bị Hướng Tri Dao đánh cho một cái, “Nói thật thì là gì?”
“Thẩm Tây Lăng, cậu viết những thứ này ra tớ nhìn cũng muốn nôn, còn để cho tớ viết nữa, tớ chắc chắn sẽ phun ra, bao gồm có bữa trưa thịt băm hương cá của tớ……”
Thẩm Tây Lăng “……..”
…………………………………………………………
Hướng Tri Dao làm việc rất dứt khoát, có thể gặp được chuyện này, dứt khoát không đứng lên, một phong thư mà do dự mấy ngày, cũng không đưa ra.
Thẩm Tây Lăng suy nghĩ, “Ai, trong thư còn không viết tên cậu, lúc đưa rồi, người ta thế nào mà biết cậu là ai chứ.”
Hướng Tri Dao lắc đầu, “Viết số điện thoại là được, như vậy anh ấy sẽ gọi điện lại, cho bản thân một cơ hội.”
Thẩm Tây Lăng không biết tri thức trong đó, vẻ mặt nghi ngờ nhìn về phía Tri Dao.
“Đần, coi như anh ấy không có tình cảm với tớ, thấy phong thư này không viết tên, cũng tò mò chứ? Cũng sẽ gọi điện thoại tới hỏi một câu là ai, kể cả cũng không giống kia, không phải cũng cho mình cơ hội sao? Tớ nghe nói, bây giờ anh ấy không có bạn gái, cho nên tỷ lệ tớ trở thành bạn gái anh ấy rất cao.”
Thẩm Tây Lăng chỉ cười, không đả kích sự tự tin này.
-------------
Ngày mà Hướng Tri Dao ra ngoài đưa thư, thì cũng là một ngày đặc biệt của Thẩm Tây Lăng.
Ở trong trường học, người theo đuổi Hướng Tri Dao rất nhiều, nhưng người theo đuổi Thẩm Tây Lăng cũng không thiếu. Tính cách nữ sinh, tại đây nam sinh không nhiều suy tính, hơn nữa bộ dạng nữ sinh này rất thực tế, mặc dù làm cho người ta khó chịu.
Thẩm Tây lăng phiền muộn không thôi, nói với đám người theo đuổi kia: Chỉ cần có thể đuổi kịp tôi…. Tôi sẽ đồng ý.
Lời này rất ngông cuồng, nhưng cô có vốn ngông cuồng. Lần trước ở đại hội thể dục thể thao, cô chạy nhanh mà xử lý hết các cao thủ rồi.
Cô lại nổi danh.
Lần này là một đội thể dục nam sinh, rất muốn so với cô một lần, thiết tha xuống. Thẩm Tây Lăng lấy ưu thế hơi yếu thắng đối phương, vì vậy ở ‘Giang hồ’ có lời đồn đại, Thẩm Tây Lăng bách chiến bách thắng……..
Lời nói này ra ngoài, không thiếu nam sinh đánh trống lui đường, dù sao quả thật Thẩm Tây Lăng chạy rất nhanh. Đây chính xác là trở thành tư cách nào đó, ví dụ như cô hoàn toàn tin các phương diện khác của mình kém đều là vì mình chạy rất nhanh.
Nhưng cô cũng vui, ít nhất bây giờ bên cạnh mình yên tĩnh hơn rất nhiều.
Sở trường của Thẩm Tây Lăng là 100m với 50m, xa quá cũng không được, cô so với người khác cũng chỉ so 100m.
Tối hôm đó, cô kích động muốn chạy bộ, vì vậy ở sân tập chạy hai vòng, tới vòng thứ hai thì có người chạy tới trước mặt cô.
Cô xoay người, thấy gò má của Đỗ Diên Hằng.
Anh cười, một phát bắt được cô, để cho cô dừng lại động tác chạy. Bởi vì động tác dừng lại rất mạnh, cô lảo đảo mấy cái. Có chút mất hứng rồi.
Đỗ Diên Hằng hỏi cô, “Anh đây có tính là đuổi theo em hay không?”
Cô há miệng, không tính, nên so 100m, đây là mưu lợi, nhưng hình như cô không ghét mưu lợi này.
Nhưng động tác vừa rồi của anh khiến cô tức giận, “Sao anh lại bắt em?”
Đỗ Diên Hằng sững sờ, “Anh sợ anh không bắt em…. Em sẽ chạy tiếp.”
Cô sững sờ, tức giận vừa rồi tan thành mây khói, thậm chí còn có chút ngọt.
Nếu như là vậy, vậy cứ cho là thế đi……
--------------
Ngày hôm sau, trên trường có hai tin lớn.
Thẩm Tây Lăng hẹn hò với Đỗ Diên Hằng.
Hướng Tri Dao dùng một bức thư đơn giản liền chinh phục được tay ăn chơi Triển Dịch Minh.