Cuộc Ly Hôn Hoàn Mỹ

Chương 4: Chương 4: Châu Châu chạy qua rồi aaaa Châu Châu cố lên!!




Là đôi chồng chồng ân ái chiếm lĩnh ngôi vị đầu bảng của làng giải trí, nhiệt độ của Viên Tinh Châu và Diệp Hoài từ trước đến nay không hề thấp.

Chủ yếu nguyên nhân thứ nhất là Diệp Hoài quá hot, chẳng sợ người này đã ra nước ngoài mấy năm, cũng chưa bao giờ lộ diện trên bất kỳ phương tiện truyền thông hay mạng xã hội nào, nhưng công chúng vẫn cho rằng giá trị nhan sắc của hắn ngự trên đỉnh cao của hàng ngũ idol.

Nguyên nhân thứ hai, đó là CP này khiến cho người ta quá đỗi kinh ngạc. Theo cách nói của cư dân mạng, xét về độ huyễn hoặc thần kỳ, CP Hoài Châu còn vượt xa CP Lâm Đại Ngọc x Voldemort, nhưng cố tình nó vẫn là hàng thật!

Từng đoạn video Viên Tinh Châu trả lời phỏng vấn đề cập tới Diệp Hoài, đều bị người cắt ghép lại thành một video tổng hợp, dùng làm căn cứ khảo cổ cho fan CP. Mọi người một bên lượm lặt những chi tiết từ các buổi phỏng vấn của cậu, một bên đối chiếu với những lần hai người ở chung một khung hình khi còn hoạt động trong nhóm, mặc kệ là công ty chủ quản chính thức đăng lên hay fancam, soi kỹ từng ánh mắt cho đến động tác, từ quần áo cho đến trang sức phối hợp, với mục đích tìm ra bằng được manh mối chứng minh tình yêu của bọn họ.

Quá trình này vẫn rất là kích thích, đặc biệt là lúc sau CP được nghiệm chứng, mọi người đều sẽ não bổ hai người này là làm thế nào mà giả bộ ban ngày không nói với nhau nửa lời, đến tối lại ôm ấp dựa đầu vào nhau xem pháo hoa. Là do kỹ thuật diễn xuất của Diệp đại thần quá cao, hay là do Viên Tinh Châu quá e thẹn?

Tục ngữ nói, thê không bằng thiếp, thiếp không bằng vụng trộm, CP Hoài Châu “Yêu đương vụng trộm” đã hơn một năm nay làm cho các fan CP cực kỳ hưng phấn, thế cho nên sau khi nhóm nhạc đã tan rã được ba năm, các video ghi hình tuyên truyền khi bọn họ còn hoạt động lại một lần nữa có lượt xem tăng vọt, trở thành nơi để cho mọi người nhảy vào lập tốp đi “bắt gian“.

Mà siêu thoại của CP Hoài Châu, cả nhà cũng mỗi ngày là một niềm vui, một số câu thường gặp nhất chính là:

“Quăng đường rất nguy hiểm, vào tay rồi thì phải cẩn thận. Người viết bài này đã bị ngộ độc đường đang được cấp cứu.”

“CP nhà người ta thì chính chủ lười muốn chết, fans phải tự mình nặn ra đường để mà ăn, CP nhà chúng ta lại là fan lười muốn chết, chính chủ vẫn cứ nhét đường vào họng cho bạn ăn.

Còn có người tự do phát huy trí tưởng tượng:

“Chả biết lúc Hoài Hoài đang nghe Châu Châu giảng giải về bí mật nhỏ của bọn họ, có ghen hay không nhỉ, sau đó sẽ nấu cháo điện thoại với Châu Châu...... trừng phạt cậu ấy......”

“Châu Châu đã ba ngày không online, cũng không có tin tức gì về chuyến bay, không biết có phải là đã lén lút đi nước Anh tìm Hoài Hoài rồi chăng?”

......

Viên Tinh Châu không ngờ đến việc này.

Thực ra, ngay cả người đại diện Lý Ngộ cũng không biết, Viên Tinh Châu và Diệp Hoài vốn dĩ không thân thiết, hai người ngay cả lời nói với nhau cũng chưa trao đổi được bao nhiêu, càng đừng nhắc đến chuyện hẹn cái gì hò, cầu cái gì hôn.

Cậu thậm chí còn không có số điện thoại của Diệp Hoài.

Ban đầu đáp trả lại câu hỏi phỏng vấn như vậy, chẳng qua là cậu chỉ muốn giải vây cho chính mình. Ngày ấy cậu uống một chút rượu, bị người đâm chọc hai câu kích động lên, nghẹn khuất trong lòng, vì thế liền hồ ngôn loạn ngữ, nói năng xằng bậy. Nhưng cậu lại xem nhẹ năng lực bát quái mồm năm miệng mười của thiên hạ, lại hoặc là xem nhẹ sức ảnh hưởng của Diệp Hoài, một câu nói ngày đó, như một viên đá thả xuống làm cả mặt hồ dậy sóng.

Viên Tinh Châu trong khoảng thời gian này giống như con thuyền ở trên đầu ngọn sóng, thấp thỏm đề phòng. Mà ngày hôm nay, cậu rốt cuộc cũng phải bị sóng quăng vào đến chết ở trên bờ cát.

Viên Tinh Châu vô cùng không đúng thời điểm mà nhớ tới mỗi lần fan của Diệp Hoài mắng mình trói chặt hòng lăng xê cọ nhiệt độ, tuy rằng hiệp nghị hôn ước trước đó không phải là mong muốn của chính mình, nhưng cũng không thể phủ nhận, cậu thật sự là vì Diệp Hoài mà trở nên nổi tiếng.

Nhưng cậu rõ ràng nghe nói người nhà của Diệp Hoài đều ở nước ngoài, bản thân Diệp Hoài cũng là ra nước ngoài định cư, như thế nào lại đột nhiên đã phải trở về?

Nhà đài lại là làm sao mà biết được?

Màn ảnh camera dí sát lại quay cận cảnh mặt Viên Tinh Châu. Cậu theo bản năng muốn sờ soạng lấy di động, nhưng di động cũng bị camera B thu đi mất rồi.

Chiếc xe tiến vào lối đi trong sân bay, lượt người theo dõi phòng phát sóng trực tiếp vọt thẳng lên gần 300 vạn.

Viên Tinh Châu trong lòng hoảng hốt đến không xong, nhưng vẫn biết không thể biểu lộ ra sự sợ hãi.

“A, các bạn......” Cậu bày ra một bộ biểu cảm dở khóc dở cười, theo sau bất đắc dĩ mà lắc đầu, nâng tay phải lên, nhẹ nhàng che mặt lại.

Khuôn mặt của cậu rất nhỏ, xương cốt ngón tay lại thon dài, gần như che khuất toàn bộ biểu cảm.

Người xem trong phòng phát sóng trực tiếp cho rằng cậu đang thẹn thùng, gào thét “Aaaa” loạn lên kín đặc màn hình, lại bắt đầu đòi liếm đôi tay đẹp, chụp màn hình lia lịa.

Ngũ quan của Viên Tinh Châu bên dưới bàn tay vặn vẹo đến cực độ, trong lòng cũng là “Aaaa” hỗn độn trong gió.

Nếu như cho mọi người biết cái gọi là chuyện tình chồng chồng ngọt ngào kia, đều là mình nói bừa, vậy thì cậu lập tức sẽ xong đời.

Hiện tại chỉ có thể ngóng trông Diệp Hoài đừng xuất hiện, hoặc là hiện trường đừng có nhiều người đến như vậy......

Ấy? Không đúng nha, cậu nhớ rõ Diệp Hoài chỉ ra ngoài bằng lối đi VIP.

Viên Tinh Châu: “!!”

Viên Tinh Châu bất chợt kích động, bỏ tay ra, cũng không tính toán nhắc nhở tổ công tác của nhà đài.

Nhưng mà tài xế lại không lái vào bãi đỗ xe, mà đi thẳng đến một hướng khác, chiếc cổng phía bên phải tự động mở ra, nhắc nhở đang tiến vào lối đi dành cho hạng thương gia.

Viên Tinh Châu: “......”

“Trời đất,“ Cameraman A kinh ngạc nói giọng đầy cảm thán, “Phòng phát sóng trực tiếp sắp sập rồi, số người đang trực tuyến là 390 vạn......”

Vì thế Viên Tinh Châu lại ký gửi toàn bộ hy vọng vào việc phòng phát sóng trực tiếp bị đánh sập.

“Sẽ không sập đâu, tối hôm trước phát sóng trực tiếp lên đến 900 vạn vẫn chưa có việc gì.” Camera B có lòng tốt an ủi, “Nền tảng đã được chuẩn bị từ sớm, yên tâm là được.”

Viên Tinh Châu: “......”

11 giờ 50 phút, chiếc xe sừng sững ngừng lại ở bãi đậu xe của lối đi dành cho khách VIP, phía trước bọn họ là một chiếc xe Bentley. Tổ trưởng camera xuống xe trước, tay chân của Viên Tinh Châu đổ đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt. Cậu quay đầu đi tránh camera, giãy dụa hấp hối hết sức, bất chợt chú ý thấy ở trên xe của nhà đài, có một ít hoa giả dùng để trang trí.

Như vậy ít nhất có thể làm cho chính mình nổi bật hơn, không xấu hổ đến như vậy.

11 giờ 55 phút, khuôn mặt nhỏ của Viên Tinh Châu tái nhợt, tay ôm hoa giả, thẳng lưng đứng thẫn thờ chờ ở bên ngoài xe.

Khu vực cho khách VIP người qua lại thưa thớt, bọn họ đứng ở đây, người khác muốn không chú ý đến cũng rất khó.

“Tôi nói này,“ camera B quay đầu nhìn quanh quất, ở bên cạnh nhắc nhở đầy thiện ý, “Nhiệm vụ của cậu là nhẹ nhàng nhất. Hôm nay Nguyên Trừng và Đàm Ngôn Kha cũng cùng một nội dung này, nhưng Đàm Ngôn Kha không đi cửa VIP, Nguyên Trừng khẳng định ở trong đám người cũng không dễ dàng phân biệt được đâu.”

Gã rất thích Viên Tinh Châu, tính tình tốt, người lại trắng nõn xinh đẹp.

Các người xem, ngay dưới ánh mặt trời rực rỡ này, bọn họ đều đã phơi đến đen, Viên Tinh Châu lại càng trắng.

**

“Mẹ cậu nói là cậu mới từ đảo Fiji trở về, nhưng cậu thật ra không bị phơi đen. Chỉ là bộ quần áo này quá...... quá cá tính.”

Diệp Hoài mặc một bộ jumpsuit (áo liền quần) màu xám. Tuy là đồ của một nhãn hàng cao cấp, nhưng bất đắc dĩ màu sắc xám xịt kia cùng kiểu dáng quá mức đơn bạc giản dị, thật sự không có cách nào làm nổi bật dung nhan mỹ mạo của Diệp Hoài.

Ôn Đình từ trên xe VIP nhảy xuống, sải bước dài đuổi theo Diệp Hoài, “Lát nữa chúng ta đi công ty hay là về nghỉ ngơi?”

“Chúng ta?” Diệp Hoài không ngừng lại bước chân, tỏ vẻ không hiểu mà liếc nhìn gã một cái, “Tôi nghỉ ngơi việc tôi, liên quan gì đến anh?”

“Không có không có.” Ôn Đình cười nói, “Chỉ là xưng hô như vậy thôi, tôi nên làm gì thì làm nấy, không làm cậu chậm trễ.”

Tính tình của Diệp Hoài không phải kém ở mức độ bình thường, người đại diện Ôn Đình vì về sau được hợp tác nên hết lòng vui sướng, thả xuống n nghệ sĩ trong tay, ngàn dặm xa xôi tự mình đến đón tiếp hắn về nước, ai ngờ đến ngay cả một câu khách sáo cũng chưa được nghe.

Diệp Hoài hoặc sẽ không nói lời nào, hoặc há mồm ra chính là “Liên quan gì đến cậu”?

Lời này nói, chẳng khác nào nói người khác giống như một con cún ăn no căng rốn chạy đến liếm tay chủ.

May mà Ôn Đình cũng không để bụng, ở trong mắt gã, Diệp Hoài quả thực chính là một cái cây hái ra tiền chính mình mới đào tới, một đại hoa khôi mình được trao diễm phúc cầm tay...Tính tình của hoa khôi hơi kém một chút thì đã sao? Đó là chuyện đương nhiên mà!

Làm tú bà...... À nhầm, làm người đại diện, năng suất làm việc của nghệ sĩ mới có thể coi là yếu tố đặt lên bàn cân đầu tiên, mọi thứ khác đều không đáng cân nhắc.

Tâm tình của Ôn Đình thật tốt, gã móc ra kính râm đeo lên, nghiêng đầu so đo với Diệp Hoài. Gã cao 1m85, trong giới người đại diện cũng được công nhận là nam thần, bởi vậy gã cũng cực kỳ tự luyến, thích cùng nghệ sĩ so chân dài.

Ừm, so với Diệp Hoài vẫn là kém một chút.

Ôn Đình hậm hực thu hồi tầm mắt, “Nếu là nghỉ ngơi, vậy trước tiên ở căn hộ chung cư của công ty, cậu thấy thế nào? Tòa chung cư kia rất mới, lần đầu cho thuê, cách công ty cũng gần.”

Diệp Hoài lấy ra điện thoại từ trong túi, tiếp tục theo dõi bộ phim đang xem dở trên máy bay.

“Tính tư mật cũng rất tốt.” Ôn Đình nói, “Có quản gia phục vụ, dịch vụ vệ sinh đáng tin cậy. Trợ lý......”

“Không cần trợ lý.” Diệp Hoài đột nhiên mở miệng, “Một mình tôi ở.”

“Tốt.” Ôn Đình cười cười, tiếp tục lải nhải, “Tới rồi. Ầy...... Những người đó là ai?”

Ở cuối lối đi cho khách VIP có bốn năm người đang đứng, một trong số đó ôm hoa che mặt, những người còn lại cầm camera, đang chĩa ống kính về phía bọn họ.

Trên mặt Diệp Hoài lộ rõ vẻ chẳng hiểu chuyện gì.

Ôn Đình trái lại là sắc mặt biến đổi, trong nháy mắt đã nắm được tình hình.

“Tư sinh! Mẹ nó, còn mang cả súng ống đi chụp hình!”

Cùng lúc đó, Viên Tinh Châu cũng thấy được bọn họ.

Phòng phát sóng trực tiếp đã bị bình luận chạy lấp kín không thể nhìn thấy gì nữa.

“Aaaa, tui sắp được xem trực tiếp cái ôm ( hôn) nồng ( nhiệt) của thế kỷ sao?”

“Nụ hôn nồng nhiệt của Hoài Châu được tui bảo hộ đó nha!!”

“Diệp Hoài! Ra rồi aaaa!”

“Châu Châu, Châu Châu đừng đứng ngốc ra đó, đi mau, đi tìm chồng cậu!”

......

“Châu Châu chạy qua rồi aaaa Châu Châu cố lên!!”

Trên màn ảnh, Viên Tinh Châu ôm hoa tươi, không chút nghĩ ngợi xông ra ngoài.

“Chẳng phải anh đã nói là không ai biết sao?” Diệp Hoài nắm chặt di động, sắp sửa nổi cáu.

“Trước tiên đừng manh động!” Ôn Đình lạnh mặt, dùng thân mình che cho hắn, thúc giục nói, “Mau mau mau, lên xe lên xe!”

Sự tình lần này quá ngoài ý muốn, Diệp Hoài trước đây đã từng bị fan tư sinh quấy rầy, suýt chút nữa bị dọa ra bệnh tim. Chân mày hắn nhăn lại, cúi đầu bước nhanh về phía trước.

Viên Tinh Châu cũng tăng tốc đuổi theo.

Cậu biết chính mình không nên xào CP, không nên làm chuyện có lỗi với Diệp Hoài, chỉ là việc đã đến nước này, nếu sự tình bại lộ, con đường làm ngôi sao của cậu sẽ đi tong. Viên Tinh Châu ở dưới ánh mặt trời rực rỡ chết đi sống lại biết bao nhiêu lần, lặp đi lặp lại, cho đến lần cuối cùng, cậu nảy sinh ác niệm.

- - Cậu tính toán kéo cả Diệp Hoài cùng xuống nước, trước tiên lừa gạt qua ải một phen, xong xuôi rồi quay lại tìm người giải thích, cùng lắm thì lấy cái chết để tạ tội.

Hiện giờ bên kia rốt cuộc ra tới, Viên Tinh Châu vừa thấy một người cao lớn, chân dài, mặc âu phục, đeo kính râm...... Nghĩ thầm thế quái nào ngoại hình lại có vẻ như đã thay đổi chút ít rồi, dưới chân lại không chút do dự chạy vọt qua.

Diệp Hoài thấy người nọ chạy tới, đồng tử thoáng co rụt lại, sải bước nhanh hơn nữa về phía chiếc xe Bentley. Ấy vậy mà gần như trong nháy mắt, fan cuồng trước mặt kia thế nhưng lại chạy thẳng tắp một đường tới nhào về phía...người đại diện của hắn.

Diệp Hoài thoáng sửng sốt, đồng thời lách người sang một bên, hoàn mỹ chui tọt vào bên trong chiếc Bentley, đóng cửa xe, theo sau trườn lên cửa sổ, ba phần tò mò bảy phần khiếp sợ mà hướng tầm mắt ra phía bên ngoài

Người đại diện bị vị fan tư sinh nhiệt tình kia ôm cổ!

Người đại diện bị tập kích bất ngờ lùi về sau vài bước!

Người nọ kẹp lấy eo người đại diện!

Diệp Hoài: “......”

Ồ quao?!

Khó lường khó lường, đầu năm nay người đại diện cũng có fan cuồng......

Ôn Đình cũng bóp chặt lấy eo người kia.

Lực eo không tồi, lực cánh tay cũng kinh người! Diệp Hoài bỗng dưng cảm thấy vui sướng khi người gặp họa, nghĩ thầm quản lý Ôn chắc là có tập tạ đi......

Ôn Đình ôm người xoay nửa vòng, fan cuồng lộ ra khuôn mặt.

Diệp Hoài: “???”

Hắn thoáng sững sờ, đôi mắt trợn trừng.

Sao trông quen thế nhỉ?

Ngoài xe, đôi mắt của Viên Tinh Châu cũng trợn trừng.

Đám thợ chụp ảnh bị biến cố này làm cho đồng thời sợ ngây người, có người chụp Diệp Hoài ở trong xe, có người chụp Viên Tinh Châu đang ôm người đại diện.

Viên Tinh Châu: “......”

Ôn Đình tất nhiên là biết đến Viên Tinh Châu, lúc này kéo kính râm xuống, kinh ngạc nói: “Tinh Châu? Cậu sao lại, sao lại...... À! Cậu tới đón Diệp Hoài chứ gì!”

Viên Tinh Châu: “......”

“Diệp Hoài vừa mới......” Ôn Đình toan duỗi tay lôi kéo Diệp Hoài, bỗng nhiên ý thức được có chỗ nào không đúng.

Ôn Đình: “???”

Viên Tinh Châu: “......”

CP Viên Tinh Châu và Diệp Hoài cả thiên hạ đều biết, Ôn Đình vốn còn muốn trêu chọc Diệp Hoài một chút, bất đắc dĩ lộ trình quá gấp, mà tính tình của người sau quá khó chịu, gã đã quên tiệt.

Nhưng mà dù thế nào đi chăng nữa, gã cũng không nên ôm Viên Tinh Châu a!

Phòng phát sóng trực tiếp《Surprise》cũng đã nổ tanh bành, mọi người đều vô cùng choáng váng, một chuỗi ngập tràn dấu chấm hỏi chạy kín màn hình.

Viên Tinh Châu hoảng loạn mà nhảy xuống từ trên người Ôn Đình.

Ôn Đình vội vàng buông cánh tay đang ôm cậu ra.

Hai người giáp mặt nhìn nhau, không hẹn mà cùng nhìn về phía chiếc xe Bentley.

Camera A B C dường như cũng cho rằng phản ứng của Diệp Hoài càng quan trọng hơn, vì vậy ba cái máy quay đồng thời chĩa tới.

Vì thế 400 vạn người đang xem phát sóng trực tiếp, cùng nhau thấy được bên trong cửa sổ xe kia là một đôi mắt sáng ngời vô cùng có thần......của Diệp Hoài.

Tác giả có lời muốn nói:

Hôm nay:

Diệp Hoài: Ồ quao, lực eo của Ôn tiên sinh không tồi, lực cánh tay cũng kinh người (⊙o⊙)

XX ngày sau:

Diệp Hoài: So với bố, họ Ôn chỉ là cái rắm! ( ╥_╥) ( trong cơn ghen điên cuồng)

================================================

Editor: Edit được một nửa phải quay lại biện giải cho em Châu một chút

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.