Viên Tinh Châu vừa mới diễn xong phân cảnh, trên tay còn xỏ đai da màu đen, trên người còn mặc nguyên một bộ trang phục quân đội dân quốc* cùng quân ủng, bên dưới chiếc mũ cảnh sát là ngũ quan cao lãnh anh tuấn, đẹp đến mức làm đùi người mềm nhũn.
*Trung hoa dân quốc quốc quân: lực lượng vũ trang của Trung Quốc.
Người đại diện Lý Ngộ đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy tạo hình này của cậu, không khỏi ngơ ngẩn.
Từ khi《 Mê Thành 》 bắt đầu quay tới nay, đây là lần đầu tiên gã tới tham ban. Trước đó đạo diễn gọi điện thoại cho gã cũng từng khen Viên Tinh Châu, nói thằng bé hoá trang rất tốt, nhập diễn nhanh, nắm bắt vai diễn đặc biệt nhạy bén. Lý Ngộ cho rằng đối phương chỉ nói lời ngọt ngào khách sáo trong công việc, trái lại là không dự đoán được Viên Tinh Châu hóa trang lên đích thực làm người kinh diễm.
Cũng khó trách mấy năm nay nổi như cồn.
“Đừng tự luyến.” Lý Ngộ rất chóng hoàn hồn, nói giọng thúc giục “Xe của chương trình một lát nữa là tới rồi, cậu đi gỡ hóa trang mau lên.”
Viên Tinh Châu đã thoáng nhìn thấy gã bước vào từ sớm, nghe vậy “vâng vâng” hai tiếng, có chút kinh ngạc: “Không phải nói 12 giờ mới bắt đầu phát sóng trực tiếp sao?”
“Có lẽ là sợ kẹt xe, cho nên đến sớm.” Lý Ngộ nói, “Chốc nữa cậu nhớ chuẩn bị một chút, phỏng chừng sẽ hỏi đến chuyện của cậu và Diệp Hoài.”
Viên Tinh Châu nghe vậy ngẩn người ra, sau đó buông di động, nhìn vào gương cởi bao tay: “Em cảm thấy em đội mũ này còn rất đẹp trai, về sau anh cũng mua cho em một cái mũ cảnh sát đi?”
“Sao cậu không đòi cả áo bành tô luôn? Lại còn mũ cảnh sát......” Lý Ngộ hỏi, “Diệp Hoài mấy ngày nay có gọi điện thoại cho cậu không?”
Viên Tinh Châu biết tính tình của gã, thấy chuyện này không thể lừa gạt cho qua, rầu rĩ “ừm” một tiếng từ trong lỗ mũi.
“Cứ nói chuyện bình thường.” Lý Ngộ lấy di động ra, vừa trả lời tin nhắn vừa nói, “Show truyền hình tìm đến cậu, chính là muốn khai thác đề tài CP. Tự cậu làm sẵn công tác tổ chức ở trong đầu, ngẫm nghĩ xem lát nữa bắt đầu nói từ đâu, nói chuyện lúc trước cũng được, gần đây cũng thế, nhưng mà phải có sự cân bằng. Đừng cứ nói mãi những chuyện trong quá khứ, đều sắp thành chuyện cười rồi......”
Gã nói chuyện với tốc độ rất nhanh, nhắn xong một tin, ngẩng đầu lại nhìn, Viên Tinh Châu đã vào gian phòng thay quần áo.
Lý Ngộ nhướng một bên mày lên, nghĩ thầm, lại thế nữa rồi.
Làm người đại diện của công ty Hoa Ngu, dưới tay Lý Ngộ có ba bốn nghệ sĩ, trong đó Viên Tinh Châu xem như là một người đỡ phải lo nhất, hết lòng vì sự nghiệp, không sợ mệt, nhận bao nhiêu thông cáo thì chạy bấy nhiêu chỗ, ngặt nỗi không được Lý Ngộ yêu thích. Mà phần lớn nguyên do là nằm ở nhân tố tính cách.
Cậu thường xuyên sẽ có vài yêu cầu râu ria nho nhỏ, như là mua cái mũ, đổi đôi giày, rõ ràng cực kỳ cố chấp, giọng điệu khi nói chuyện lại luôn mang theo mấy phần lấy lòng, phảng phất người khác không đáp ứng thì sẽ giống như đang khi dễ cậu. Mà những lúc gặp phải tình huống không muốn đối mặt, người này sẽ trực tiếp tránh đi. Tuy rằng cuối cùng vẫn sẽ nghe theo Lý Ngộ phân phó mà đi làm, thế nhưng loại phản ứng này khiến cho người khác thật khó chịu.
Trong lòng Lý Ngộ hiểu rõ, loại tính cách này của Viên Tinh, đại khái là có liên quan đến những gì cậu đã từng trải qua.
Con đường danh vọng của Viên Tinh Châu không thuận lợi. Cậu vốn dĩ ra mắt từ cuộc thi tuyển chọn tài năng, mười chín tuổi đã cầm cúp quán quân, thực lực không tồi, vận khí lại chẳng được tốt, chương trình mới vừa kết thúc thì gặp đúng dịp công ty có mâu thuẫn nội bộ, vô duyên vô cớ bị lãng quên mất hai năm.
Hai năm sau vận khí đổi thay, cậu được công ty xếp vào nhóm nhạc nam S.T khi ấy chuẩn bị oanh liệt ra mắt, nhưng lại không thân cận với các thành viên, làm người xa lánh, trở thành nhân vật nổi danh “con ghẻ” của cả nhóm.
Lý Ngộ từng xem qua nhóm S.T biểu diễn trên sân khấu, Viên Tinh Châu trước sau luôn là người kém nổi bật nhất. Cho đến mãi sau này khi S.T giải tán, Viên Tinh Châu cùng thành viên chung nhóm Diệp Hoài bộc phát kết hôn, lúc này mới đột nhiên có nhiệt độ —— người thoát fan quay lại giẫm, các thành viên còn lại châm chọc mỉa mai truyền ra tiếng xấu.
Đại khái đó là lần Viên Tinh Châu trở thành đề tài nóng bỏng nhất, mở web lên nơi nơi đều là những câu chuyện bôi nhọ cậu, cái gì mà bắt chước sở thích của thành viên cùng nhóm, là một con vẹt copy, làm cún liếm chân lấy lòng các vị quan chức cao cấp ở công ty, lén lút tuồn thông tin của nhóm ra ngoài, chân sai vặt cun cút cung phụng các thành viên, trước mặt mọi người tỏ ra ôn nhu thiện lương, sau lưng lại ngoan độc xảo trá, tâm tư nham hiểm, ý nghĩ xấu xa đầy mình.... Quả thực là tổ hợp của tất cả các loại vai ác tập trung vào hết một người.
Khi ấy Lý Ngộ đã cảm thấy, lực sát thương từ công kích của cư dân mạng quả nhiên không thể khinh thường, người bình thường nếu trải qua mấy bận lên voi xuống chó như vậy, có lẽ đã không giữ nổi tâm thái bình tĩnh. Vì vậy loại người giống như Viên Tinh Châu, trước sau ẩn nhẫn không nói một lời, nhất định là so người bình thường càng có khả năng kìm nén, cũng so người khác càng mềm yếu.
Gã thật sự không thích người như vậy, cho nên sau khi trải qua một đoạn thời gian giao thiệp, gã đã thỏa thuận nhất trí với một vị người đại diện khác ở công ty.
Tháng sau, Viên Tinh Châu sẽ được chuyển giao sang cho đối phương quản lý.
Lý Ngộ nhẹ nhàng thở ra một hơi, từ bên cạnh kéo ra ghế dựa ngồi một lát, không bao lâu sau, đã nghe bên ngoài có người đang nói chuyện.
Đoàn quay phim của chương trình《Surprise》 quả nhiên đã tới trước, sớm đến nửa giờ so với thời gian ước định.
Lý Ngộ trông thấy đạo diễn chương trình cũng hiện diện, vội vàng đứng dậy đi ra ngoài đón tiếp.
“Viên Tinh Châu đang gỡ hóa trang.” Lý Ngộ cười nói, “Mọi người trước tiên ở phòng nghỉ chờ một chút xíu nhé, uống miếng nước, cậu ấy một lát xong ra ngay.”
“Không vội, tôi vừa vặn có chút việc, nên tới trước giờ quay một lát.” Đạo diễn họ Đỗ, hơi béo, đầu trọc, trong lúc nói chuyện cố ý nghiêng người sang một bên, lộ ra camera ở đằng sau.
Lý Ngộ trong nháy mắt hiểu rõ, hiện tại đã bắt đầu quay.
“Tinh Châu gần đây thế nào?” Đạo diễn Đỗ hỏi, “Có một thời gian không gặp cậu ấy.”
Lý Ngộ nói: “Vẫn luôn bận rộn đóng phim, từ lúc vào đoàn thì chưa từng ra ngoài nửa bước, mỗi ngày ngoài việc đọc kịch bản thì chỉ có tập thể hình.”
Đạo diễn Đỗ nói: “Cũng nên thi thoảng thả lỏng một chút, Tinh Châu quá liều mạng.”
“Nhân vật này của cậu ấy có nhiều cảnh hành động...” Lý Ngộ dẫn người đến phòng hóa trang nghỉ ngơi, thu xếp nhân viên công tác lấy nước cho mọi người, giả vờ lơ đãng nói, “Hôm qua Diệp Hoài còn nói, Tinh Châu bị thương ở eo, đừng huấn luyện quá độ.”
《Surprise》là show truyền hình phát sóng trực tiếp có nhân khí rất cao gần đây, những người được mời đến đều là các ngôi sao đang hot. Nội dung của show rất đơn giản, theo số lượng phiếu bầu của cộng đồng mạng mà chọn ra nội dung cho thẻ nhiệm vụ, các minh tinh phát sóng trực tiếp sẽ phải hoàn thành nhiệm vụ đó. Đương nhiên trước khi phát sóng trực tiếp, minh tinh sẽ không được biết chính mình phải chấp hành nhiệm vụ gì.
Viên Tinh Châu mới nổi lên từ hai năm gần đây, sở dĩ được lựa chọn, đó là bởi vì đề tài CP của cậu cùng với Diệp Hoài. Trong lòng Lý Ngộ hiểu rõ, cho nên trực tiếp bẻ lái hẳn sang đề tài đó.
Đạo diễn Đỗ nở nụ cười: “Cái đôi trẻ này...... Diệp Hoài trước kia thật ra không như vậy, năm đó lúc còn ở nhóm S.T, lúc đó hắn bị gọi là gì ấy nhỉ......”
Có người cười nói tiếp lời: “Băng sơn lãnh nam.” (người đàn ông lạnh lùng như núi băng)
“Đúng vậy, cháu gái bên ngoại của tôi thần tượng lắm, mê mẩn vô cùng.” Đạo diễn Đỗ cười lắc đầu, “Người trẻ tuổi xưng hô thật thú vị.”
Diệp Hoài năm đó ở trong nhóm S.T vừa không phải là vị trí center, cũng không phải nhóm trưởng, đối người đối vật đều cực kỳ lãnh đạm, nhưng mà cố tình hắn lại sở hữu một khuôn mặt quá mức xứng danh nam thần, tùy tùy tiện tiện đi đến chỗ nào, cũng đều có thể trở thành tiêu điểm giữa đám đông. Cho nên từ đầu đến cuối, số lượng fan và nhân khí của hắn đều tuyệt đối nằm ở vị trí thứ nhất trong nhóm.
Viên Tinh Châu và Diệp Hoài ở trên sân khấu chưa từng có tương tác, bởi vậy sau đó đột nhiên kết hôn, gần như khiến cho mọi người phải há mồm trợn mắt. Nhưng ai cũng không nghĩ tới, ngay lúc mọi người điên cuồng công kích Viên Tinh Châu, người sau lại nhờ họa được phúc —— có một vị đạo diễn nổi tiếng thấy được antifan chế ảnh ghép giỡn chơi, phát hiện thằng bé này cùng với vai phụ trong kịch bản của mình phù hợp ngoài ý muốn. Vì thế quyết định xong xuôi, phất tay cho người đến tìm cậu mời thử vai.
Đạo diễn này trước giờ không quan tâm đến những chuyện thị phi trong vòng thần tượng và fan, chỉ thấy ngoại hình của Viên Tinh Châu xuất sắc, diễn xuất lại rất có thiên phú. Sau đó, cậu mơ màng hồ đồ mà đổi tạo hình, liên tiếp quay mấy bộ phim.
Mấy năm nay trở lại đây, trình độ của cậu tuy rằng lên xuống phập phù, nhân vật tốt nhất cũng chỉ là nam thứ, nhưng vẫn ngăn không được mấy bộ phim lần lượt hot rần rần, nhiệt độ tự nhiên cứ như vậy mà tăng lên.
Người càng nổi tiếng, thị phi càng nhiều.
Bên truyền thông bèn túm lấy những câu chuyện bôi nhọ trước kia của cậu ra đòi chứng thực từng cái.
Tính tình của Viên Tinh Châu rất tốt, nhẫn nại giải thích rõ từng điều. Cho tới khi hỏi đến hôn sự của cậu và Diệp Hoài, Viên Tinh Châu sau ba năm, rốt cuộc cũng đưa ra một câu trả lời trực diện.
“Chúng tôi, thực ra đã hẹn hò một đoạn thời gian...... sau đó mới lĩnh chứng.” Ngày đó Viên Tinh Châu bị một đám phóng viên vây chặn ở hậu trường một lễ trao giải nọ, bị dồn vào một góc, nhỏ giọng nói: “Anh ấy đối với tôi rất tốt.”
Phóng viên không nghĩ tới cậu sẽ bất ngờ tung tin nóng, từng người một giống như bùng nổ đến phát rồ, nhao nhao ồn ào như cái chợ vỡ.
“Vậy hai người bắt đầu yêu đương từ lúc nào?”
“Có thể hỏi một chút không, là ai thổ lộ trước vậy?”
“Có cầu hôn hay không!”
“Sao từ trước tới nay Diệp Hoài chưa từng nhắc tới? Công ty các cậu có biết không?”
Viên Tinh Châu bị bốn phương tám hướng bức ép truy vấn nên có chút quẫn bách, cậu mờ mịt nhìn xung quanh, phát hiện trong ngoài ba tầng đều là người xa lạ, đành phải càng rụt người về phía sau, vừa nhắc nhở phóng viên chú ý an toàn, vừa trả lời từng câu hỏi một.
“Yêu đương là bắt đầu từ ngày kỷ niệm một năm tròn nhóm nhạc ra mắt, lễ Giáng Sinh hôm ấy chính thức hẹn hò.”
“Là Diệp Hoài thổ lộ trước......”
“Có cầu hôn, nhưng không có người ngoài, cầu hôn xong chúng tôi liền đi lĩnh chứng.”
“Công ty không biết tình hình, khi đó chúng tôi đều không nghĩ được nhiều như vậy......” Viên Tinh Châu cười cười, “Hơn nữa lúc ấy nhóm nhạc sắp giải tán, tâm trạng của chúng tôi đều rất tồi tệ.”
Lòng hiếu kỳ của mọi người rất khó thỏa mãn, cậu trả lời một ít vấn đề, lập tức sẽ có càng nhiều vấn đề hơn liên tiếp đánh tới. Viên Tinh Châu rất nhanh chóng phát hiện trả lời từng vấn đề một là việc làm không thiết thực, sau đó cậu nghe được trong tiếng người ồn ào, có một giọng lanh lảnh cất tiếng hỏi: “Vậy Diệp Hoài thích cậu ở điểm nào?”
Viên Tinh Châu sửng sốt chớp mắt một cái.
Cậu và Diệp Hoài tuy rằng ở trong cùng một nhóm nhạc, nhưng Diệp Hoài có biệt danh là “Diệp Thần“. Thần có thể yêu người phàm sao? Đặc biệt còn là một người trần mắt thịt bị mọi người xa lánh ghét bỏ giống như cậu.
Câu này chính xác là đáng hỏi.
“Anh ấy......” Xung quanh dần dần an tĩnh lại, Viên Tinh Châu cảm giác chính mình giống như là cô bé lọ lem, hiện giờ vương tử không ở đây, cậu bị yêu cầu tự mình chứng minh, chính mình đã từng có một đôi giày thủy tinh.
Viên Tinh Châu hơi rũ con mắt, trong một cái chớp mắt ngắn ngủi, lại ngẩng đầu lên, nở nụ cười với mọi người.
“Anh ấy từng nói rất nhiều, nói thích tính cách của tôi, cũng nói thích bàn tay của tôi, còn từng nói đối với tôi là nhất kiến chung tình*......” Viên Tinh Châu nói, “Tôi cũng không biết câu nào của anh là lời nói thật. Chờ anh ấy học tập xong trở về, các anh chị cũng thay tôi hỏi thử anh ấy xem.”
*nhất kiến chung tình: yêu ngay từ lần gặp đầu tiên, tiếng sét ái tình, câu này hay nên mình giữ.
Câu trả lời này hoàn mỹ mười điểm, cũng làm người hết sức bất ngờ.
Ai có thể nghĩ đến nam thần cao lãnh thế mà lại chủ động thổ lộ? Hai người bọn họ rốt cuộc là như thế nào đến được với nhau?
Các fan nên chạy đều chạy hết, nên mắng cũng đã sớm mắng xong, ba năm trôi qua, công chúng đối với CP bộc phát này chỉ còn sự tò mò và hóng hớt.
“Trong bảng bình chọn CP ngọt nhất giới giải trí tuần trước, CP “Hoài Châu” của Viên Tinh Châu và Diệp Hoài đoạt vị trí số hai, so với cặp chồng chồng đứng nhất “Sồ Cúc” chỉ kém đúng một phiếu.” Đạo diễn Đỗ cười cười, “Diệp Hoài biết không?”
“Tinh Châu nói cho hắn rồi,“ Lý Ngộ nói, “Diệp Hoài nói, chìm một chút cũng tốt.”
Hai người đang nói chuyện, lại nghe có người gõ cửa.
Viên Tinh Châu đã gỡ bỏ hóa trang, thay đổi một thân quần jean và áo thun ngắn tay đi ra.
Làn da của cậu rất trắng, Lý Ngộ phát hiện cậu vô cùng tâm cơ mà quét một chút má hồng lên khuỷu tay và cổ tay.
“Chào đạo diễn, chào camera,“ Viên Tinh Châu chào hỏi mọi người, lộ ra một chút ngây ngô, “Chương trình phát sóng trực tiếp này chúng ta dự định quay như thế nào?”
“Đã bắt đầu rồi, hiện tại cậu đã lên hình ở phòng phát sóng trực tiếp,“ Đạo diễn Đỗ nói, “Cùng camera đi làm nhiệm vụ đi, trên xe có thẻ nhiệm vụ.”
Viên Tinh Châu lại ôm vẻ mặt mờ mịt mà đi theo ba cameraman ra đến xe của chương trình.
Lúc làm nhiệm vụ người đại diện và trợ lý đều không thể đi theo. Lý Ngộ tuy rằng không thích Viên Tinh Châu, đạo đức nghề nghiệp thì vẫn phải có. Sau khi tránh khỏi camera, gã kéo đạo diễn Đỗ lại, “Lão Đỗ, đứa nhỏ này gần đây huấn luyện bị thương, ngài chiếu cố nhiều một chút.” Lý Ngộ dừng một chút, lại hỏi, “Nhiệm vụ có khó không?”
“Yên tâm đi.” Đạo diễn Đỗ nhìn thoáng qua trên xe, nói giọng an ủi, “Của cậu ấy là nhẹ nhàng nhất.”
“Nhiệm vụ của cậu là nhẹ nhàng nhất.” Người lớn tuổi nhất trong đoàn camera đưa thẻ nhiệm vụ qua, lại nói với tài xế, “Đi thôi, hiện tại đi sân bay, đến nơi là vừa kịp.”
Xe nhanh chóng chạy ra ngoài, chuyển lên cao tốc.
Viên Tinh Châu lặng lẽ liếc mắt đánh giá chính mình trên màn hình di động, thấy kiểu tóc của mình không có vấn đề, chút má hồng phớt qua trên mặt tạo hiệu ứng “cao trào” cũng hoàn hảo, lúc này mới mở thẻ nhiệm vụ ra.
“Chỉ là tôi ở giữa chốn đông người, dành cho em nhiều hơn một cái liếc mắt, rốt cuộc không tài nào quên được dung nhan của người......
Muốn biết người yêu của bạn có thể nhận ra bạn chỉ trong vài giây sao?
Hoan nghênh tới khiêu chiến chúng ta ——Bài kiểm tra độ ăn ý của các CP!”
Viên Tinh Châu: “?!”
CP???
“Hiện tại phòng phát sóng trực tiếp bắt đầu có người tiến vào, trước mắt số người đang theo dõi trực tuyến là 34.5...... à 50, ấy không, 80 vạn......” Camera B nói, “Ặc, 200 vạn......”
Tín hiệu mạng hơi chập chờn, nhưng số người tham gia phòng phát sóng trực tiếp ngày càng tăng mạnh.
Viên Tinh Châu chậm tiêu hóa thông tin, cũng lờ mờ đoán được tình hình.
Diệp Hoài về nước rồi??
Cậu bất chợt ngẩng đầu lên, sắc mặt trong phút chốc thay đổi.
=====================================