Sư Tử chạy
lại thật gần Cự Giải, cô ôm anh từ đằng sau. Chợt nhật ra hành động
của mình là rất ngốc nhưng cô vẫn không muốn buông ra. Cứ ôm chặt như
vậy cho đến khi Cự Giải lên tiếng:
-
Cậu
làm gì vậy? Sắp về đến nơi cậu muốn có không gian riêng à?
-
Xin
cậu… đừng có lạnh lùng với tớ như vậy!
Cự Giải im
lặng nhìn bàn tay cô. Cái ôm này có đủ để giữ anh lại không? Trái
tim anh đã quá đủ tổn thương rồi… Và trái tim của cô cũng vậy. Liệu
cô có thể giữ anh lại?
Cự Giải tỏ ra
khó xử trong tình huống này. Anh không biết phải làm thế nào… Đành
đứng im để cô ôm lấy anh.
Sư Tử đành
nói:
-
Có
lẽ… tớ đã nhầm! Tớ và cậu đều cần một không gian riêng… Chúng ta
cần phải suy nghĩ xem chúng ta thật sự cần ai!
-
Tình
yêu vốn không phải thứ dễ dàng – Cự Giải nắm chặt lấy bàn tay của
Sư Tử… anh gỡ ra – Một là để thời gian trả lời, hai là để thời gian
giúp ta quên!
Sư Tử cũng
chợt hiểu câu nói của Cự Giải. Cô bỗng ước mình không hiểu câu nói
ấy. Cô khẽ nói:
-
Ừ…!
Tớ sẽ qua bên Mỹ một thời gian… Đến khi trở về, tớ sẽ cho cậu biết
tớ chọn phương án một hay hai!
Cự Giải chợt cười,
anh đang hy vọng thì phải…? Mặc dù điều đó là điều quá mong manh. Anh
quay lại ôm siết lấy Sư Tử rồi lại buông ra:
-
Cái
ôm đó là cái ôm kết thúc! Chúng ta tạm dừng lại ở đây! Tớ chỉ mong
là tạm dừng… Nhưng tớ vẫn cần câu trả lời của cậu!
Nói rồi cả
hai đều im lặng cất bước ra về. Họ không nói gì cả, chỉ cùng bước
đi, cùng một đích đến nhưng hai trái tim của họ lại xa nhau quá.