Mễ Ly kéo vali đi một mình, quay phim cũng không đi theo cô. May mắn là căn nhà này rất dễ tìm.
Trước cửa nhà có gắn máy quay, cô nháy mắt một cái rồi sửa sang xem mình còn cái gì sai sót nữa không.
Bên trong ngôi nhà:
“2 đứa mau dọn dẹp cho nhanh đi, Người ta đến rồi kìa.” Bà Hàn nhắc nhở.
“Dạ ~~” 2 cô con gái lười biếng lên tiếng.
Bà Hàn ra mở cửa, Mễ Ly vội vàng cúi đầu chào.
Bà Hàn vội nói:
“Mau mau vào nhà, ở ngoài chắc cháu lạnh lắm đúng không? Nghê Linh, Nghê Lam, hai đứa đâu rồi?”
Nghê Linh và Nghê Lam vội chạy ra, thấy Mễ Ly, Nghê Lam hét lên:
“Chị Mễ Ly!!!! Chị Mễ Ly!!! Thật sự là Kiều Mễ Ly!!!”
Sau đó chạy ra phía sau Mễ Ly, tươi cười:
“Chị cứ vào nhà đi, để em mang vali vào cho.”
Mễ Ly cũng không từ chối, nhẹ nhàng nói: “Cảm ơn em.”
Nghê Lam cười hí hí.
Khác với Nghê Lam, Nghê Linh có vẻ yên tĩnh hơn nhiều.
Mễ Ly ở phòng của Nghê Lam, sau khi đã sắp xếp đồ đạc xong, Mễ Ly ra ngoài phòng khách. Cô giới thiệu trước:
“Cháu là Kiều Mễ Ly, 22 tuổi, sắp bước sang tuổi 23. Hiện đang thuộc quyền quản lý của KL.”
Bà Hàn cười nói:
“Cứ gọi bác là bác Hàn. Đây là con gái lớn Nghê Linh, 19 tuổi. Con gái út Nghê Lam, 16 tuổi.”
“Chào bác Hàn, Nghê Lam, Nghê Linh.”
Nghê Lam sung sướng nói:
“May mắn thật đấy, người đến nhà chúng ta là chị Mễ Ly. Chị Mễ Ly, nếu không phiền chị có thể chụp hình chung với em và kí cho em được không ạ?”
nhìn ánh mắt đó Mễ Ly không nỡ từ chối, cô gật đầu.
Nghê Lam cùng Nghê Linh chụp hình chung với Mễ Ly, sau đó Mễ Ly nhắc nhở:
“Sau khi tập này phát sóng mới có thể đăng hình lên nhé. Bây giờ có gì cần làm không ạ? Bác Hàn, nhà mình có hay làm kim chi không?”
“Có chứ, con muốn làm không? Bây giờ dù gì mấy đứa cũng đang rảnh mà? Đúng chứ?”
Nghê Linh gật đầu: 'Cũng được.”
'ĐƯơng nhiên là phải làm, làm kim chi với Kiều Mễ Ly, còn điều gì tuyệt vời hơn nữa chứ?” Nghê Lam hào hứng.
.
.
.
Sau khi làm xong kim chi cũng đã mất cả buổi chiều. Bây giờ phải ủ kim chi mấy ngày nữa mới ăn nhưng vì trong nhà vẫn còn kim chi nên bà Hàn sẽ làm món lẩu kim chi.
.
.
.
Lúc đó, ở đoàn làm phim:
“Cố Long, tập đoàn Tm đã quyết định đầu tư cho chúng ta, với cái tình thế như thế này, chẳng mấy chốc công ty ta sẽ lớn mạnh.” Hạ Hà do Trình Tố Tố thủ vai cười đến nỗi khóc.
Cố Long ôm chặt Hạ Hà:
“Tiểu Hà, cảm ơn em, nếu như không nhờ em thì anh sẽ không làm gì được cả. Em chính là may mắn của anh. Chờ đến ngày kia khi chúng ta đến đó kí hợp đồng, chúng ta sẽ đi đăng kí kết hôn nhé!” Cố Long bây giờ rất vui mừng, Tiểu Hà đúng là chòm sao may mắn, sau khi ở với Tiểu Hà, công việc của anh đều rất thuận tiện.
“Bây giờ em đi nấu bữa tối, anh ở đây chờ nhé.”
“Ừ.”
Sau khi Hạ Hà rời khỏi, Cố Long lại nhớ đến Đường Như. Bây giờ anh đã ở trong một căn hộ tốt hơn, không còn ở khu ổ chuột nữa, còn NHư Như không biết sao rồi. Dù gì tình cảm mười mấy năm ở bên nhau sẽ hơn mấy tháng.
Sau khi làm đồ ăn xong Hạ Hà vào phòng gọi Cố Long ra ăn, thấy anh đang trầm tư suy nghĩ, ánh mắt có chút buồn, cô biết được anh đang nhớ đến mối tình đầu, Hạ Hà buồn bã nhưng rất nhanh được che giấu bằng sự vui vẻ, cô bước vào phòng, cười:
“Em làm cơm xong rồi, anh ra ăn đi.”
Cố Long lấy lại tinh thần gật đầu.
“Good. Cắt, tốt lắm. Đây là cảnh quay cuối cùng của ngày hôm nay. Bây giờ mọi người thu dọn đồ rồi về nhé, ngày kia chúng ta sẽ tiếp tục quay.”
Trình Tố Tố mấy bữa nay cảm thấy rất vui vẻ vì không gặp Mễ Ly, cảm thấy mình là người nổi bật nhất trong đám người này!
Cô được xe chuyên dụng của công ty đưa đón nên cũng an tâm, còn có quản lý đi theo nên cũng không sao.
Trình Tố Tố mở cửa phòng, bật điện, vất cái túi xách một bên rồi ngồi phịch xuống. Mấy ngày nay toàn ăn đồ ăn nhanh, bây giờ bỗng nhiên muốn ăn đồ của thím Âu làm...