Mễ Ly bực bội trở về nhà, cô lôi một đống snack khoai tây, snack rong biển, snack rong biển cùng mấy chai cola ăn uống cho đỡ tức.
Cô mở điện thoại ra, vào các trang báo nổi tiếng, tất cả đều có tin của Lộ Vĩ Phong mở họp báo, cô xem bình luận:
“Đấy, tôi nói rồi mà, nam thần chỉ có fan chúng ta thôi. Làm sao có tình cảm với người khác chứ.
Thật ra... tôi là fan couple... Nghe cái này cũng tiếc ghê.
....”
Mễ Ly bĩu môi, cái gì mà fan couple chứ. Cô tắt trang đó, mở phim xem. Xem cái bộ phim này mà tội nữ phụ quá trời, tuy là công chúa nhưng từ nhỏ chưa gặp bất trắc gì lớn nên rất đơn thuần, yêu nam chính từ nhỏ tới lớn, lại bị nam chính lợi dụng. Cuối cùng chết thảm. Aizzz, thấy tội nghiệp cho nữ phụ ghê cơ.
.
.
.
Sáng hôm sau, Mễ Ly đến đoàn làm phim, cô vừa bước vào, không khí có chút trầm lặng. Chỉ có đạo diễn Hứa là chạy lại đón cô:
“Mễ Ly, cô đến rồi, ngồi xuống trang điểm rồi chuẩn bị diễn đi.”
Mặt Mễ Ly giãn ra một chút, lúc ngồi xuống để trang điểm, cô có nghe mấy nhân viên trang điểm cùng các diễn viên quần chúng nói xấu cô. Mễ Ly cười, nhìn bọn họ nói:
“Sao? Có chuyện gì? Muốn nói gì với tôi hả? Nếu có gì muốn nói thì lại thẳng mặt tôi mà nói. Việc gì phải nói sau lưng như vậy? Không biết nhục hả? Mấy người đúng là chỉ được cái miệng. Sao? Tôi đang ở đây, có ai muốn nói gì thì nói tiếp đi. Nhưng tôi cảnh cáo mấy người, nói xấu thì nên có bằng chứng, nhưng mà nếu mấy người kể chuyện bịa cũng không sao. Nhưng có ngon thì đứng trước mặt tôi mà nói. Nếu các người không dám, các người vĩnh viễn, vĩnh viễn chỉ là những thứ cặn bã mãi mãi không vươn lên được trước tôi thôi.” Mễ Ly quát. Bây giờ cô cũng không muốn sống theo cái kiểu người khác thích nữa, cứ sống theo cách của mình là tốt nhất.
Mấy người đó nghe thế im bặt, cuối gầm mặt. Đạo diễn Hứa hoảng sợ quát mấy người đó:
“Còn không xin lỗi cô Kiều đi.”
Mễ Ly làm giấy hiệu dừng, nói:
“Thôi khỏi, đạo diễn Hứa, dù sao mấy việc đó cũng không có gì to lớn, chỉ là đúng lúc tôi bực mình nên mới thế thôi. Châm ngôn của tôi là Chó cắn mình mình không nên cắn lại nó, như thế rất bẩn.”
Nói xong, cô tiếp tục trang điểm.
Đạo diễn Hứa lôi đám người đó ra một góc:
“Mấy người nên biết thân biết phận đi, người ta là người mà mấy người có thể đụng vào sao? Nếu cô ấy tức giận, mấy cô đừng hòng mà xuất hiện trong một bộ phim nào nữa.” Nói xong tức giận bỏ đi.
Nhìn ánh mắt căm phẫn của mấy người vừa bị mắng, Trình Tố Tố cười lạnh. Kiều Mễ Ly, cái tính tiểu thư con nhà giàu của cô vẫn không thể thay đổi được. Như thế càng bất lợi cho cô thôi...
.
.
.
Phân cảnh này cũng chưa đến đất diễn của Mễ Ly nhưng mấy ngày sắp tới cô sẽ tham gia show thực tế “7 ngày ở cùng siêu sao” nên sẽ bận nên phải quay trước mấy cảnh rồi sau này ghép sau.
Mễ Ly đọc kịch bản, mấy cái cảnh này sẽ có cảnh cô mặc cái váy ngắn ngắn cũn cỡn, trang điểm đậm, nhảy nhót cùng nhiều người đàn ông trong quán bar.
Quả thực khi đóng cái này cô cũng rất ngại, tuy thân thể này không ít lần mặc áo quần như vậy nhưng cô là lần đầu tiên, đã thế còn phải thân mật với rất nhiều đàn ông nữa, nhưng thôi kệ, phải hết mình với vai diễn chứ!!
Quay thêm mấy cảnh nữa, Mễ Ly về nhà, bình thường cô sẽ ở lại nhưng bây giờ đang lười, rồi còn phải về sắp xếp hành lý để ngày kia đi quay nữa.
Cái chương trình 7 ngày sống với thần tượng cũng rất thú vị. Trong một các fan may mắn sẽ được sống chung với thần tượng của mình trong vòng 7 ngày. Sẽ cùng thần tượng ăn, ngủ, đi mua sắm, nói chung sẽ làm tất cả các hoạt động mà người nhà làm với nhau. Cô cũng rất háo hức, không người người nhà trong vòng 7 của mình sẽ như thế nào.
Cô phải chuẩn bị khá nhiều áo quần nhưng một cái vali là đủ rồi. Hình như cô sẽ đến sống ở một căn nhà 3 mẹ con , người chồng đi công tác không về. Cả nhà đều là người Hàn chuyển đến đây ở được khoảng 5 năm rồi.
Cô rất muốn ăn kim chi do người Hàn làm rất cao hứng chờ đợi.
.
.
.
“Em nghe chị nói này, tuy người trong đoàn phim sẽ không đi theo em vào tận trong nhà nhưng tất cả các phòng trong nhà đều có camera nên em không được làm gì xấu mặt bản thân nghe chưa? Còn nữa, phải giúp đỡ họ nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa. Chậc, không biết đại tiểu thư như em có biết làm không nữa.” Vương Mai nhắc nhở.
“Chị đừng lo, mấy việc đó bình thường thôi mà.” Mễ Ly thanh thản nói, mấy việc đó đối với cô dễ như trở bàn tay, dù gì trước khi xuyên vào đây thì cô ngày nào cũng làm mấy việc này.
“Nói gì thì nói chị vẫn không quan tâm được, nếu em làm không được thì cũng phải giúp họ nhé.” Vương Mai không yên tâm nói. \
“Vâng, chị đừng lo. Đến nơi rồi, bắt đầu từ chỗ này em sẽ vào một mình phải không?”
“Ừ, mau vào đi, đừng để họ chờ.”
Mễ Ly bước xuống xe, gió lạnh lùa vào làm cô rùng mình, tài xế đưa vali cho cô rồi nhanh chóng vào xe.