Đến Tết dương lịch, ba đưa cô và Tiểu Mặc sang Mỹ để đón năm mới. Dù gì, ở các nước Châu Á, tết dương lịch chỉ là tết phụ, tết nguyên đán mới là tết chính.
Sau kì nghỉ Tết, ba cùng Tiểu Mặc về nước trước, vì Tiểu Mặc còn phải đi học còn ba phải tiếp tục làm việc. Còn cô tiếp tục ở lại đây. Dù sao lịch quay phim của cô vẫn còn trống đến 5 ngày, ở lại chơi chút nữa.
Mễ Ly rất hào hứng, đây là lần đầu tiên cô sang Mỹ, không biết thân thể này đã đi chưa còn cô thì là lần đầu tiên. May mà tiếng anh của cô rất tốt.
Trong 5 ngày, cô đi khắp nơi, Quảng trường Thời đại, tượng nữ thần tự do, golden bridge,...
Sau khi hết thời gian, cô đành về. Ngồi trên máy bay, cô tranh thủ ngủ, dù sao cũng mất nửa ngày. Người ngồi bên cạnh cô là một người đàn ông. Trong lúc ngủ, cô đã dựa vào vai hắn mà ngủ.
Người đàn ông đó bất ngờ, định đẩy cô ra, khi nhìn kĩ cô là ai. Hắn bỗng ngẩn người, cười một cái rồi để cô tiếp tục dựa vào người hắn.
Kiều Mễ Ly, không ngờ cô cũng có lúc đáng yêu như vậy.
.
.
.
Mễ Ly ngủ rất ngon lành, không hề biết người đàn ông bên cạnh cô không ngủ được chút nào vì khó chịu.
“Cô ngủ ngon quá nhỉ?” Người đàn ông đó nói.
Mễ Ly cười xấu hổ: “À, vâng, làm phiền anh rồi.”
Nghe thấy giọng nói này, Mễ Ly quay lại nhìn anh ta. Là Lộ Vĩ Phong!!
Cô kinh ngạc hỏi: “Anh đến Mỹ có việc gì vậy?”
“Tôi đến đó nghỉ ngơi. Cô có lịch quay phim sao?”
“Không có, tôi đi nghỉ tết với ba và em trai. NHưng 2 người đó có việc nên về trước, tôi ở lại thêm mấy ngày nữa.” Mễ Ly cười giải thích.
Lộ Vĩ Phong gật đầu...
“Chúng ta sắp hạ cánh, các hành khách hãy thắt dây an toàn.” Tiếng của tiếp viên hàng không vang lên.
.
.
.
Mễ Ly cùng Lộ Vĩ Phong bước ra khỏi sân bay, dù ăn mặc kín đáo nhưng vẫn có một số fan biết được, liền lấy máy chụp ảnh lia lịa.
Mễ Ly cảm thấy lạ, sao ai cũng nhìn mình mà chỉ trỏ vậy? Cô quay đầu lại... Sao Lộ Vĩ Phong lại đi sau lưng cô?
Thấy tài xế nhà mình đã đứng chờ sẵn, cô kéo vali chạy lại, đưa vali cho tài xế rồi ngồi vào xe. Chết tiêt!! Thể nào cũng bị đám phóng viên đăng tin.
Cô mở điện thoại ra, lấy cái ảnh của mình, ba Kiều và Tiểu Mặc để đăng IG, còn kèm theo một dòng chữ: Đi nghỉ lễ ở Mỹ.
Mễ Ly thở dài, không biết như thế có giúp được gì không nữa. Nghĩ tới hàng loạt fan cuồng của Lộ Vĩ Phong thấy cái ảnh đó, không biết có giết chết cô đi nữa. Mễ Ly khóc thầm.
.
.
.
Quả nhiên, 3 tiếng sau, hàng loạt tin tức nói cô với Lộ Vĩ Phong đi nghỉ lễ chung xuất hiện trên các mặt báo, các trang báo điện tử.
Oa oa, chết với mấy cái này mất thôi.
Mễ Ly thở dài, kiểu gì tiếp theo chị Vương cũng gọi điện trách mắng. Sau đó, chuông điện thoại vang lên, và người gọi chính là Vương Mai.
Chưa đợi Vương Mai nói gì, cô đã gấp gáp giải thích:
“Chị Vương, nghe em nói đã. Em thực sự đi nghỉ với ba và Tiểu Mặc, chứ không có đi với Lộ Vĩ Phong hay ai hết.”
“Bây giờ em không cần phải phải thích với Doãn tổng ấy.” Vương Mai tức giận. “Bây giờ chuẩn bị có người đến đón em đấy.”
.
.
.
“Cô giải thích đi. Tại sao lại đi nghỉ mát với Lộ Vĩ Phong?” Doãn Thiên Hạo ngồi trên ghế, chiếc cà vạt bị tháo lỏng và chiếc áo sơ mi không cài nút trên tôn lên vẻ điển trai của hắn.
Nhưng bây giờ Mễ Ly không có tâm trạng ở thưởng thức, cô cúi đầu, đáng thương nói:
“Doãn tổng, tôi thực sự không có đi nghỉ mát với Lộ Vĩ Phong. Tôi đi nghỉ với ba và Tiểu Mặc nhưng hai người đó có việc nên về trước, còn tôi ở lại chơi thêm mấy ngày nữa mà.”
Sự tức giận của Doãn Thiên Hạo không hề được giảm được chút nào, quát:
“Cô nói thế thì ai tin? Cho dù đó là sự thật thì cũng không ai tin được. Số fan của Lộ Vĩ Phong gấp mấy lần số fan của cô chứ? Cô vào nghề chưa được một năm, Lộ Vĩ Phong đã vào nghề được hơn 5 năm, rất được lòng fan.”
Mễ Ly chưa bao giờ thấy Doãn Thiên Hạo đáng sợ như vậy, nuốt nước miếng nói:
“Vậy tại sao anh chỉ trách một mình tôi chứ? Lúc đó tôi đi trước, anh ta đi sau, có nghĩa là anh ta đi theo tôi. Mà tôi thì làm gì có mắt sau gáy mà quan sát phía sau xem có ai đi theo tôi không chứ?”
Doãn Thiên Hạo còn chưa nói gì, thư ký đã chạy vào nói:
“Giám đốc, Lộ Vĩ Phong đang tổ chức họp báo về chuyện này. Đang phát trực tiếp trên TV. Kênh Talk with star.”
Doãn Thiên Hạo nghe thế vội mở TV lên. Mễ Ly thì há hốc, cái chuyện như thế này mà cũng cần họp báo sao? Giới showbiz này khắc nghiệt quá đi...
Lộ Vĩ Phong cũng nói là do hắn đi theo phía sau cô chứ không có ý gì hết, và bọn họ cũng chỉ tình cờ ngồi chung máy bay thôi.
Doãn Thiên Hạo xoa đầu, phẩy phẩy tay:
“Cô về được rồi.”
Mễ Ly nghe thế, không hề do dự mà chạy ra khỏi phòng của Doãn Thiên Hạo.
Lúc đứng chờ thang máy, cô nghe có mấy cô gái bàn tán:
“Tôi cũng không hiểu tại sao Lộ Vĩ Phong lại muốn bảo vệ cô ta đến nỗi họp báo.”
“Tôi cũng thế. Cô nói xem, chị Nhã của chúng ta đẹp như thế này mà Lộ Vĩ Phong không để ý, tại sao lại để ý đến cái con Kiều Mễ Ly đó chứ? Cả Doãn tổng nữa, lúc nào cũng bênh vực cô ta. Chúng ta đều là nhân viên của DOãn tổng, thế mà hắn chỉ bênh mỗi Kiều Mễ Ly.”
Trong 3 người đó, cô chỉ biết người ở giữa tên là Trương Nhã, diễn viên mới nổi gần đây. Nhưng nổi cũng chỉ là do scandal chứ không phải diễn xuất.
Cô khinh thường đi lại chỗ bọn họ, cao ngạo nói:
“Nếu muốn được như tôi, mấy người hãy học lại cách diễn xuất của mình đi đã, đây là công ty diễn xuất chứ không phải là công ty chuyên tạo dựng scandal cướp giật chồng, đánh đập đồng nghiệp để gây dựng sự nổi tiếng.”
Trương Nhã đang gân cổ để cãi lại, đột nhiên đáng thương nói:
“Mễ Ly, chị biết em mới vào nghề mà nổi tiếng hơn chị, chị diễn xuất, xuất thân cũng không bằng em nhưng tại sao em lại nhục mạ chị như vậy?”
Mễ Ly liền cảm thấy sai sai, trong mắt kính của cô gái đi với Trương Nhã, có hiện lên một đám phóng viên. Mễ Ly cười lạnh, muốn dùng cơ hội này để hạ bệ tôi à? Đừng có mơ, cô nói lớn hơn:
“Chị Trương, tôi nói có câu nào nhục mạ chị sao? Tôi đây chỉ đang nói sự thật thôi, thế chuyện chị cặp với người đàn ông bằng tuổi bố mình, rồi ảnh chụp 2 người cùng vào khách sạn cũng là giả sao? Tôi còn chưa kiện vì tội xúc phạm nhân phẩm của tôi đâu đấy.”
Sau đó, cô ghé sát tai của Trương Nhã, châm biếm nói:
“Diễn xuất của chị tệ quá đấy, nhìn cái biết ngay là giả rồi.” Nói xong câu đó, cô mở cửa thang máy rồi bước vào.