Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân

Chương 366: Chương 366: Ghen




Chu Tiểu Vân cũng bớt thời gian đi tiệm net, mỗi khi mở trang web thấy tiểu thuyết chính mình viết, cảm giác thỏa mãn này rất khó diễn tả thành lời.

Ngay từ đầu, người mới viết truyện không thu hút được sự chú ý lắm, Chu Tiểu Vân không bất ngờ khi lượt đọc trên web rất bình thường.

Có ai ngay từ đầu viết đã thành tên đỏ trên mạng? Chu Tiểu Vân cũng không kỳ vọng sau này có bánh thịt rơi từ trên trời xuống như thế. Cô nghĩ thầm nên kiên trì tiếp tục xem sao!

Làm việc phải đến nơi đến chốn, bất luận có bao nhiêu người đọc mặc kệ có bao nhiêu người thích cô sẽ viết đến khi kết thúc.

Qua hơn một tháng bận rộn, sau khi khai giảng Chu Tiểu Vân Tưởng Tiêu Đan Hoa Nhược Vũ cùng nhau chuyển về ký túc xá, cực kì không nỡ trả lại phòng trọ.

Cuối cùng Tưởng Tiêu Đan không nhịn được hỏi ra miệng: “Tiểu Vân, lâu nay cậu cứ viết viết, có phải định viết truyện dài không?” Trước đây cô từng thấy Chu Tiểu Vân viết báo, nhưng không đến nỗi mải viết cả đi dạo phố cũng không chịu đi.

Chu Tiểu Vân không tiện thừa nhận! Nên chờ đến lúc viết có bài có bản rồi hẵng nói! Chuyện chưa đâu vào đâu đã bô bô cho cả thiên hạ biết thì khoa trương quá!

Cô nhận ra trong ký túc xá người đến người đi quá ầm ĩ, nên rảnh rỗi là lại đến thư viện, tìm một góc yên tĩnh ngồi. Có lúc đọc sách, có lúc viết tiểu thuyết. Dù sao không phải dịp trước kì thi, từ trước đến nay thư viện đều lạnh tanh, rất hợp ý Chu Tiểu Vân tâm.

Chương trình học của năm tư rất ít, tự học càng ngày càng nhiều, thậm chí nửa ngày cũng không có tiết.

Thời gian rất nhiều a! Chu Tiểu Vân thầm nói với chính mình nhất định phải kiên trì.

Nếu nói sáng tác là con đường tịch mịch, thì có Lý Thiên Vũ ủng hộ trên con đường cô đơn ấy, Chu Tiểu Vân vẫn có động lực chống đỡ đến cùng.

Sau khi giảng, Lý Thiên Vũ bận chuyện của hội học sinh, đành bỏ một phần việc gia sư. Cuối tuần nào anh cũng đến chỗ Chu Tiểu Vân hai lần, thay cô chuyển chương mới lên mạng.

Chu Tiểu Vân thấy Lý Thiên Vũ bận như chong chóng còn thay mình gõ bản thảo nên rất băn khoăn: “Thôi, sau này để tự em làm đi, đỡ cho anh mỗi ngày chạy qua chạy lại như thế.” Ra tiệm net ngoài trường gõ xong còn phải cầm bản thảo về đưa cho Chu Tiểu Vân, rất mệt.

Lý Thiên Vũ cười nói: “Được phục vụ em là vinh dự của anh, em không thấy bất tiện đâu. Em cứ chuyên tâm viết tác phẩm lớn của em đi, gần đây hình như lượng người đọc cao hơn nhiều, còn có thật nhiều bình luận. Anh nghĩ, sau này sẽ càng ngày càng có nhiều người thích.”

Chu Tiểu Vân dùng sức gật gật đầu, ngọt ngào trong lòng như gợn sóng nhỏ lan rộng.

Tiếp tục cố gắng đi, Chu Tiểu Vân!

Đại Bảo bớt thời gian tới thăm Chu Tiểu Vân một lần, đối với việc cô “Không làm việc đàng hoàng” ôm thái độ không sao cả. Dù sao chỉ cần em gái thích là được.

Sau khi Tiểu Bảo biết chuyện, anh rất tán thành: “Chị, em cảm thấy tương lai chị có thể tìm phát triển theo con đường này. Tác giả Internet rất tốt. Hai năm nay, internet đã trở thành thứ mới nổi, văn học mạng sau này chắc chắn có tương lai. Mặc dù bây giờ còn chưa hoàn thiện mới nhen nhúm, nhưng về sau tiền đồ sẽ sáng lạn lắm đấy!”

Được Tiểu Bảo cổ vũ, toàn thân Chu Tiểu Vân cảm thấy nhiệt tình. Cảm giác có người nhà ủng hộ đúng là không giống a!

Tiểu Bảo quan tâm hỏi: “Chị, không phải chị chuẩn bị thi nghiên cứu sinh à? Có bận lắm không ?”

Chu Tiểu Vân cười nói: “Dù sao cũng là đi học đọc sách. Chị không dám lơ là. Yên tâm, chị tự có quan điểm, dù sao viết tiểu thuyết cũng là nghề phụ, nhiệm vụ chính của mình là gì đương nhiên chị nhớ rõ.”

Tiểu Bảo nói: “Chị hiểu lầm ý em rồi. Em sợ chị bận quá thân thể ăn không tiêu. Cơ thể mới là tiền vốn của một người làm cách mạng đấy!”

Chu Tiểu Vân cảm động nắm tay Tiểu Bảo. Vẫn là em trai tốt nhất!

Cười đùa với Tiểu Bảo, Chu Tiểu Vân hồn nhiên không hay cách đó không xa một đôi mắt giận dữ nhìn chăm chú: “Chu Tiểu Vân!”

Chu Tiểu Vân quay sang, là Lý Thiên Vũ.

Cô cười nói: “Sao anh lại đến đây?”

Lý Thiên Vũ hừ một tiếng: “Em đứng đây ôm ôm ấp ấp ai thế.” Lại còn quang minh chính đại đứng dưới lầu ký túc xá.

Lý Thiên Vũ nhìn thấy từ xa, căn bản là không để ý nam sinh mặc áo sơmi trắng kia là ai, đã bị cảnh tượng Chu Tiểu Vân và một “Nam sinh” thân thân thiết thiết kích thích.

Cô trợn mắt, không giải thích một câu. Người này ăn dấm chua cả lên đầu Tiểu Bảo vậy.

Trong lòng Tiểu Bảo cười thầm không ngớt, cố tình đưa lưng về phía Lý Thiên Vũ định không cho anh nhìn thấy mặt của mình.

Đương nhiên Lý Thiên Vũ biết Tiểu Bảo. Nhưng, mấy năm không gặp, Tiểu Bảo cao lên nhiều, anh chỉ thấy bóng lưng cậu lại không thấy mặt. Thực sự không nghĩ tới nam sinh này chính là em trai bảo bối của Chu Tiểu Vân.

Lý Thiên Vũ nổi giận đùng đùng đi tới, giận dữ chuẩn bị dạy dỗ thằng này một trận.

“Anh bạn này…..” Lửa giận vừa bốc nhìn thấy nam sinh này là ai lập tức vụt tắt.

Lý Thiên Vũ lúng ta lúng túng nói: “Chu Chí Kiệt là em à, em đến đây lúc nào?” Trong lòng thầm kêu rên vứt hết mặt mũi đi rồi.

Tiểu Bảo cười ha ha.

Chu Tiểu Vân lạnh mặt nói: “Nãy anh gọi thế nào?”

Lý Thiên Vũ cười làm lành: “Tất cả là hiểu lầm, hiểu lầm. Không phải vì anh không thấy rõ sao!”

Chu Tiểu Vân trợn trắng mắt lườm Lý Thiên Vũ, nhìn vẻ mặt đáng thương của anh lại nhanh chóng mềm lòng: “Lần sau thấy rõ ràng hãy nói, em là loại con gái tùy tiện sao?” Thật là quá không tin tưởng cô.

Lý Thiên Vũ cười hắc hắc, đương nhiên anh tín nhiệm Chu Tiểu Vân, nhưng bất kể là ai thấy bạn gái thân yêu của mình thân thiết với nam sinh khác như vậy đều bốc lửa.

Tất cả đều là hiểu lầm thôi!

Tiểu Bảo vẫn biết Lý Thiên Vũ là bạn trai chị, nhưng trực tiếp gặp mặt giới thiệu vẫn là lần đầu tiên.

Ba người đến tiệm cơm. Lý Thiên Vũ vội vàng chọn mấy món Chu Tiểu Vân.

Tiểu Bảo không dấu vết đánh giá Lý Thiên Vũ mấy lần, nghĩ thầm mấy năm không gặp, anh ta cao và đẹp trai hơn, trông dáng vẻ ân cần chu đáo với chị kìa, thảo nào chị ấy thích anh ta!

Chút lửa giận bé nhỏ của Chu Tiểu Vân sớm bị dập tắt từ lâu, cố tình xị mặt cho Lý Thiên Vũ nhìn. Hì hì, nhìn anh cẩn thận từng li từng tí lấy lòng chính mình, cảm giác này không tệ.

Thảo nào Tiền Đóa Đóa và Vu Giai thường xuyên nói nhăng nói cuội trong phòng rằng bạn trai cần dạy dỗ, trên đời làm gì có người đàn ông nào trời sinh đã tốt, săn sóc dịu dàng cũng cần bồi dưỡng mà nên.

Lý Thiên Vũ cũng rất ân cần với Tiểu Bảo, hai người lấy cớ uống bia thầm ganh đua một trận.

Lý Thiên Vũ thấy Tiểu Bảo uống hết cốc này đến cốc khác, đành phải phụng bồi đến cùng. Em vợ tương lai đấy, không lấy lòng sao được.

Tục ngữ nói, rượu phẩm như nhân phẩm, Tiểu Bảo tinh tế quan sát nhất cử nhất động của Lý Thiên Vũ. Phát hiện anh ta luôn không tự chủ liếc nhìn chị ngồi bên cạnh, rõ ràng sợ uống nhiều quá sẽ làm chị tức giận.

Trong lòng anh khẽ buông lỏng. Chỉ có chàng trai rất để ý đến một người con gái mới có thể lúc uống rượu vẫn chiếu cố đến cảm xúc của bạn gái. Phải biết rằng, có nhiều nam sinh vừa thấy rượu đã ném bạn gái qua một bên!

Lý Thiên Vũ biểu hiện xuất sắc, Tiểu Bảo sơ bộ cho anh sáu mươi điểm.

Mới vừa đạt tiêu chuẩn thôi, còn điểm cao hơn sau này phải xem biểu hiện của anh ta!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.