Editor: Hạ Hà
Lần này, hai phu thê Trường Nhạc Hầu không trở về viện ngay mà ở lại nghe khuê nữ giải thích rằng Nghiêm gia sẽ tới cửa, chấm dứt hôn ước giữa hai nhà, khiến hai phu thê họ cực kỳ kích động.
Dung Tố Tố lấy giấy bút ra liệt kê một loạt thứ bắt bồi thường. Thậm chí, Trường Nhạc Hầu còn lấy ra một cái bàn tính vàng tỏa ánh sáng lấp lánh, tiếng bàn tính kêu 'lạch cạnh' không ngừng.
Trình Du thì ngồi một bên thêm mắm thêm muối, vui vẻ vô cùng.
Không còn cách nào khác, hầu phủ muốn sửa sang nhiều nơi nên cần quá nhiều bạc.
Dung Mạch thì rất bình tĩnh ngồi một chỗ, trên bàn con bên cạnh bày biện một ít nước trà, hoa quả cùng với điểm tâm, hắn không chút vội vàng mà ưu nhã nếm hoa hoa quả đã ướp lạnh sau khi ăn xong.
Trình Như Ý không tham gia thảo luận mà là cướp trái cây cùng với điểm tâm chỗ biểu ca Dung Mạch ăn. Không còn cách nào khác, hiện tại nàng đang cố gắng kiểm soát sức ăn của mình, đêm nay ăn xong mới chỉ no được một nửa, chỉ đành vào một chút điểm tâm này để lấp đầy bụng vậy.
Việc cải tạo Hầu phủ không thể hoàn thành trong một sớm một chiều, ít nhất là phải mất một hoặc hai tháng. Hiện tại, cách duy nhất có thể làm là dọn sạch các ao hồ nhỏ trong phủ, trồng cây thủy sinh và nuôi tôm cá.
Đây là việc dễ hoàn thành nhất rồi.
Ngoài ra còn có chăn nuôi gà vịt, cần phải nhanh chóng thêm vào danh sách.
Đúng rồi, sao nàng lại quên vùng ngoại ô kinh thành có núi non trập trùng liên miên không dứt chứ, món ăn thôn quê trong núi là có nhiều nhất, nàng còn có thể đi săn thú. Hơn nữa cây cối trong núi tươi tốt, nói không chừng mộc hệ dị năng của nàng có thể nhanh chóng thăng cấp.
Trình Như Ý vui vẻ cực kỳ, không nhịn được cười ra tiếng.
Dung Mạch ở bên cạnh nghe được tiếng cười thì nghiêng đầu nhìn thoáng qua biểu muội đang không biết cười ngây ngô cái gì, khóe miệng giật giật. Còn ba người Trường Nhạc Hầu thì đang thảo luận đến khí thế ngất trời, không để ý tới Trình Như Ý đang ngồi đằng kia cười ngây ngô.
Hôm sau, Trình Như Ý đang ở trong viện ăn một đống lớn đồ ăn vặt chế biến từ thịt thì Mặc Hương đến nói cho nàng biết là Nghiêm gia tới của rồi.
"Là muốn chấm dứt hôn ước ư? Thật tốt quá!" Trình Như Ý vui vẻ ra mặt.
Cuối cùng thì ước mơ đã trở thành sự thật.
Tuy nói hiện tại nàng không phải nguyên chủ, có dị năng bàng thân Trình Như Ý không sợ Nghiêm gia, nhưng nàng không nghĩ bị Nghiêm gia đám kia khinh thường nàng người tìm phiền toái.
Mặc Hương nhìn đại tiểu thư nhà mình dánh vẻ vui mừng thì mỉm cười. Tuy bị giải trừ hôn ước sẽ bị người khác đàm tiếu sau lưng nhưng người của Hoài Dương Hầu phủ kinh thường đại tiểu thư, trăm phương nghìn kế muốn chấm dứt mối hôn ước này, vậy thì chuyện cưới này có hay không cũng thế mà thôi.
"Tiểu thư, ngài muốn đến xem à?"
"Đi chứ, sao lại không đi?" Trình Như Ý không định bỏ lỡ màn kịch cha mẹ mình hố Nghiêm gia đâu.
Sau khi trang điểm qua một chút, Trình Như Ý vội vội vàng vàng mang theo Mặc Hương chạy đến đại sảnh.
Trong đại sảnh, phu thê Trường Nhạc Hầu ngồi ở chủ vị, Dung Tố Tố cười tủm tỉm cầm theo một cuốn sổ, nói cho bọn họ biết điều kiện để đồng ý giải trừ hôn ước.
Vàng bạc châu báu, lăng la tơ lụa, dược liệu trân quý, tranh chữ đồ cổ quý giá... Đây là muốn đục khoét hết cả phủ Hoài Dương Hầu nhà họ đúng không?
Phu nhân Hoài Dương Hầu nghe vậy thì xanh cả mặt, tức giận cực kỳ, nụ cười trên mặt biến mất không còn tăm hơi, trên mặt tươi cười biến mất hầu như không còn, đây rõ ràng là lừa gạt một cách trắng trợn.
"Dung phu nhân, điều kiện các ngươi đề ra có vẻ hơi quá đáng rồi đấy nhỉ?"
Dung Tố Tố bình tĩnh cực kỳ: "Khuê nữ bảo bối nhà ta bị các ngươi từ hôn, rõ ràng là bên khuê nữ nhà ta bị tổn hại danh tiết và khuê dự, các người chẳng qua chỉ mất có chút bồi thương vậy thôi."
Trường Nhạc Hầu gật đầu phụ họa với phu nhân nhà mình.
Phu nhân Hoài Dương Hầu tức giận đến ngã ngửa, chỉ bằng cái danh thối hoắc cả cái Kinh thành của Trình Như Ý mà cón nói đến danh tiết với khuê dự cái gì?
Cả cái nhà này đúng là mặt dày vô sỉ!
"Không được, các ngươi đòi bồi thường quá nhiều, nhà ta cỏ ra nhiều nhất một phần mười chỗ này thôi." Tất nhiên Phu nhân Hoài Dương Hầu biết cả nhà Trường Nhạc Hầu đều cực kỳ khó chơi, nên chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi bỏ ra nhiều một chút.
Mau chóng chấm dứt mối hôn nhân này.
Bà không muốn dính líu đến nhà Trường Nhạc Hầu một chút nào.
Nếu không phải do thánh thượng miệng vàng lời ngọc nói chỉ cần Trường Nhạc Hầu gật đầu thì mới được giải trừ hôn ước, thì bọn họ cũng dã không cần đến tận cửa cái nhà không bình thường này thương lượng.
Trình Như Ý đứng bên ngoài nghe lén lại cực kỳ vừa lòng, nâng giá trên trời, sợ gì không có tiền.
Trường Nhạc Hầu và phu nhân Dung Tố Tố liếc nhau, một phần mười, còn cao hơn một chút so với dự đoán của bọn họ, chẳng qua ngoài mặt không thể dễ dàng đồng ý luôn được.
Người của hai nhà lại cãi cọ một hồi, cuối cùng Trường Nhạc Hầu mới cố làm ra vẻ đồng ý, nhưng họ phải được tự mình chỉ định đồ bồi thường trong số một phần mười này.
Phu nhân Hoài Dương Hầu vừa nghe vậy thì thiếu chút nữa tức đến hộc máu, nhưng vì con trai cưng nhà mình nên không thể không đồng ý.
Chờ nghe xong danh sách bồi thường một phần mười của bọn họ, Phu nhân Hoài Dương Hầu mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, ngoại trừ các loại dược liệu quý nên hơi xót của một chút thì, những thứ khác đều là trang sức vàng bạc và cửa hàng thôn trang, cũng không có mấy thứ đồ cổ quý giá, tranh chữ hiếm hay bản gốc đơn lẻ gì.
Mà nhà Trường Nhạc Hầu đòi tiền, vừa đúng phủ Hoài Dương Hầu không thiếu vàng bạc.
Sau khi thỏa thuận được giao dịch, Phu nhân Hoài Dương Hầu mang theo người bên mình trốn chạy khỏi phủ Trường Nhạc Hầu, vì để tránh cho Trường Nhạc Hầu đổi ý, nên sai người nhanh chóng gom cho đủ đồ trong danh sách bồi thường lại đây.
Trường Nhạc Hầu một đêm phất nhanh, cuối cùng, trước sự thúc giục của nhà Hoài Dương Hầu thì mới chậm rì rì tiến cung diện thánh, hủy bỏ hôn ước giữa hai nhà.
Tin tức đích trưởng nữ nhà Trường Nhạc Hầu và đích thứ tử Hoài Dương Hầu giải trừ hôn ước lập tức lan truyền khắp toàn bộ Kinh thành, đặc biệt là chuyện về đứa con gái không bình thường nhà Trường Nhạc Hầu vì chút 'bồi thường' mà đồng ý hủy bỏ hôn ước lại càng lan truyền đến là ồn ào huyên náo.
Mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào chuyện cười của nhà Trường Nhạc Hầu.
Mà Trình Như Ý vốn bị đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió lại hứng thú bừng bừng chuẩn bị đi đến núi lớn ở ngoại ô Kinh thành săn thú.
- ------------------------
P/s: Gớt nước mắt thiếu nữ edit xong trn nhưng quên lưu, toi khộ tâm quá moà